Bài báo VỀ LẠI PHONG ĐIỀN của Nguyễn Quang Hà tập hợp những ý kiến có địa chỉ đăng trên Báo Cựu Chiến Binh là pháo hiệu khởi đầu trận đánh của Cựu Chiến Binh trong thời kỳ mới, thời kỳ mà những thế lực làm tha hóa Đảng CSVN trỗi dậy.
Phản pháo lại bằng thế lực và tiềm lực kinh tế dồi dào, Hồ Xuân Mãn trả đòn liên tiếp bằng 6 bài báo: Nhớ đêm về xóm Bồ của Hồ Xuân Mãn, ÔNG HỒ XUÂN MÃN CÓ CƯỚP CÔNG?,2 kỳ (Bài 1: Nhân chứng một thời (08/01/2013), Bài 2: Những chiến công thầm lặng (09/01/2013)) của Hữu Thu, ANH HÙNG LLVTND HỒ XUÂN MÃN: NGƯỜI CON ƯU TÚ CỦA ĐẤT PHÒ NINH của Phan Bùi Bảo Thy, NHỮNG TRẬN ĐÁNH “XUẤT QUỶ NHẬP THẦN” CỦA NGƯỜI CON ƯU TÚ ĐẤT PHÒ NINH của Quốc Anh, Đăng trên những tờ báo rất có uy tín: TẠP CHÍ SÔNG HƯƠNG, ĐẠI ĐOÀN KẾT, AN NINH THẾ GIỚI, CẢNH SÁT TOÀN CẦU…
Chúng ta là sự thật, nhiều Blog, nhiều trang báo mạng, nhiều trang báo viết đã ủng hộ chúng ta…cùng chúng ta "la to" đưa Hồ Xuân Mãn vào trận đồ “thiên la, địa võng”…
Cuối cùng: ĐƠN XIN PHẢN ẢNH của người lính già Lê Văn Uyên, nguyên Trưởng ban Tổ chức huyện ủy Phong Điền từ 1970- 1975 là dấu chấm hết…của những người dám mang danh đảng viên Đảng CSVN.
Chân lý là khách quan, Chân lý theo Platon và Aristotle, những ý kiến được coi là “đúng” khi nào ý kiến đó khẳng định điều gì “có” thì thực sự “có”, khẳng định “không có” thì thực sự là “không có”.
Chân lý là sự nhận thức đúng đắn hiện thực khách quan trong bộ óc con người. Vì vậy chân lý sẽ phát triển cùng nhận thức của xã hội.
Chúng ta mừng Đảng CSVN đang còn những đảng viên mà phần lớn là những người đi qua chiến tranh, hy sinh gần như hết cả cuộc đời mình cho đất nước, giờ đây sức tàn lực tận vẫn đang ngày đêm gắn bó với dân, với Đảng... cùng nhân dân bắt sâu trong Đảng, làm cho cơ thể Đảng CSVN vượt qua suy thoái…
May mắn thay cho xã hội ta, còn có những người như Quang Minh, Nguyễn Quang Hà, và các Cựu chiến binh Việt Cộng dũng cảm, xem mình như chẳng có, dám đội đá vá trời, ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng, canh cánh vì sự tồn vong của Đảng CSVN.
Xã hội sẽ tốt lên khi những người có tấm lòng, có khả năng, có can đảm khiếu tố những hành vi sai trái của cán bộ có chức, có quyền; họ không ngại gian khổ hy sinh, hiên ngang như Hoàng Tiến Dũng, Hoàng Văn Phận, Lê Văn Uyên, Hoàng Phước Sum, Võ Sĩ Đài, Hồ Văn Nghĩa...
Những người này là những viên ngọc quý của xã hội. Những đảng viên trung kiên của Đảng CSVN.
Họ phải được trân trọng, bảo vệ, khen thưởng thật xứng đáng, tên tuổi của họ thuộc về nhân dân, thuộc về những chiến sĩ cách mạng chân chính…Đảng CSVN đang bảo vệ họ.
Đảng CSVN có công lãnh đạo hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và xâm lược Mỹ để giải phóng dân tộc và cuộc chiến tranh chống bọn bành trướng Trung Quốc bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc.
Hàng chục vạn đảng viên đã ngã xuống trong ba cuộc chiến tranh này. Cũng còn hàng vạn đảng viên đang sống và nổ lực đấu tranh chống sự suy thoái của Đảng CSVN, hàng ngày gắn bó với nhân dân, lo cho dân đúng nghĩa với một đảng viên chân chính, nói cách khác là đảng viên thứ thiệt.
Các đảng viên sống quanh ta, quan tâm đến từng việc rất nhỏ của bà con, được bà con rất quý mến tin yêu. Ngoài những đảng viên đang sống gắn bó với dân ở từng khu phố, cũng phải nhắc đến một bộ phận đảng viên đương chức đang làm việc trong các cơ quan, xí nghiệp, họ vẫn sống trong sạch, cố giữ mình không để nhúng chàm, nhưng trước tình hình hiện nay họ cũng không thể làm gì hơn, chỉ nhìn “một bộ phận không nhỏ” đang gặm nhấm đất nước, đang từng ngày làm cho Đảng CSVN mất uy tín.
Những đảng viên thứ thiệt này lấy lí tưởng của mình đã chọn để sống và làm việc. Nhiều thế hệ trước đây tham gia Đảng CSVN để giải phóng dân tộc, xây dựng một nước Việt Nam ngang tầm thời đại. Những đảng viên ấy không ngại gian khổ hy sinh vì một mong muốn duy nhất là làm cho “Dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, Văn minh”.
Hiện nay, Đảng CSVN đang ở giai đoạn bị suy thoái. Ở đây chưa bàn đến chuyện suy thoái chính trị, chỉ đề cập đến suy thoái về mặt đạo đức.
Một bên là những đảng viên thứ thiệt, tức là những đảng viên chân chính, thực sự trung thành với Tổ quốc với nhân dân.
Một bên là bộ phận “đám đảng viên giả hiệu”, đấy là “bộ phận không nhỏ”. Cứ theo chữ nghĩa mà xét “bộ phận không nhỏ” có nghĩa là bộ phận lớn, LỚN – NHỎ bao giờ cũng đi với nhau thành một cặp đối xứng.
Như vậy có thể hiểu “một bộ phận không nhỏ” đồng nghĩa với số đông đảng viên của Đảng CSVN là “đám đảng viên giả hiệu”.
Trong "đảng viên giả hiệu" cũng có hai loại:
Một loại cơ hội, chui vào đảng để tìm cơ hội tiến thân, mục đích của họ là có quyền… Bọn này cực kỳ nguy hiểm vì chúng nó tìm mọi cách ngoi lên những vị trí quyền lực bằng mọi thủ đoạn, mọi giá; nắm thật nhiều quyền là có điều kiện "cần" hợp pháp để lấy tiền, không cần biết tiền ấy là tiền gì... bất chấp đạo lí, đúng nghĩa là bọn "cướp ngày". Chui vào Đảng kiểu này thường đi bằng đường chính đạo, khó phát hiện…chui vào kiểu của Hồ Xuân Mãn theo con đường tà đạo…kiểu đào ngạch để chui vào, số này rất ít, thường để lại dấu vết nên sớm hoặc muộn đều bị phát hiện…
Loại thứ hai ban đầu là nằm trong đội ngũ đảng viên thứ thiệt, họ vào Đảng CSVN với một mong muốn tốt đẹp là giải phóng dân tộc, xây dựng một xã hội dân chủ, công bằng, tiến bộ…đất nước có những biến đổi lớn, chuyển từ chiến tranh sang hòa bình, trình độ quản lý không theo kịp với sự phát triển. Quyền và tiền trở thành những giá trị thực dụng hơn là những lí tưởng viễn vông, vì thế một số đảng viên có quyền, có tiền trong tay “tự diễn biến” để trở thành “một bộ phận không nhỏ” trong Đảng CSVN.
Nguy hiểm nhất cái là “bộ phận không nhỏ” ấy lại đang cầm quyền…
“Một bộ phận không nhỏ” ấy ở đâu?
-Ở Trung ương, các bộ, các ngành, các tỉnh, các địa phương họ đang ăn vào các dự án, ăn đất, ăn tài nguyên thô của tổ quốc.
-Họ đã, đang, sẽ lập dự án to, dự án nhỏ mà mục đích không phải vì sự phát triễn bên vững của đất nước, mục đích của họ là “hy sinh đời bố, củng cố đời con”, là có tiền vào tài khoản riêng. Những việc cần kíp cho đất nước, cho nhân dân nhưng vì thấy không kiếm chác được thì chưa quan tâm tới. Những dự án hàng chục năm sau làm cũng chẳng ảnh hưởng gì đến hòa bình thế giới thì vội vàng lập dự án, tổ chức đấu thầu rầm rộ, dự án làm xong thì nằm phơi thân cùng tuế nguyệt, Công viên nước, Hồ Thủy Tiên, Cảng Chân Mây, Bệnh viên cây số 23, bán Huda là một ví dụ… còn kẻ chủ trương dự án thì xây thêm được vài căn biệt thự, mua xe Lesus, Camry…để đi chơi tennis, đánh golf... Nhiều dự án lỗ lãi thế nào, để lại hậu quả cho đất nước thế nào kệ mẹ nhân dân. Bất chấp lời khuyên của những nhà khoa học, những người đảng viên có tâm huyết với đất nước. Dùng quyền hành và các phương tiện thông tin do mình quản lí giải thích vu vơ để bịt mồm dư luận.
Một Vinashin, một Vinaline, một Bôxít Tây Nguyên…cái danh sách làm nghèo đất nước đang còn dài…Quyền hành của “bộ phận không nhỏ” ấy như những khẩu pháo “vua chiến trường” của Mỹ đang bắn vào Tổ Quốc. Nó tàn phá đất nước một cách ghê gớm. Một ngày còn cái “bộ phận không nhỏ”, còn “đám đảng viên giả hiệu” thì nỗi bất hạnh còn rơi xuống đầu nhân dân.
Đất nước còn gặp đại họa.
Bộ phận đảng viên thứ thiệt đau lòng đứng nghe dân chửi...
“Bộ phận không nhỏ”, “đám đảng viên giả hiệu” ấy sẳn sàng hạ độc thủ bằng những chiêu tàn độc nhất đối với bất kì ai phát hiện, đụng đến “lợi ích nhóm” của bọn chúng…
Ngoài việc hết sức cảnh giác…chúng ta phải biết la to…khi phát hiện hành vi bất minh của chúng…khi biết đã bị lộ, bọn chúng thường bằng mọi cách “bịt miệng”, kể cả thủ đoạn “giết người, diệt khẩu”…chúng nó đã từng làm những việc như vậy…