Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

Tiếng thơm Huế- Sài Gòn- Hà Nội, nay chỉ còn là kỷ niệm…

Báo chí trong nước tường thuật không ít về những trò “đạo”, “đạo tặc” tức là “trộm, cướp”.
Tiến sỹ- Phó Giáo Sư Nguyễn Chí Bền, Viện Trưởng Viện Văn Hóa- Thông Tin (!) ăn cắp tài liệu nghiên cứu của GS Tô Ngọc Thanh về văn hóa cồng chiêng của đồng bào dân tộc để làm sách.
Mức quốc tế là Thạc sỹ Lê Ðức Thông, bị các chuyên san Natural Science, Journal of Modern Physics, Physics Letters B, Europhysics Letters, rút bỏ các bài “nghiên cứu” của ông này và “Nhóm đồng tác giả” vì đạo văn.
Nhạc sĩ trẻ Trương Tuấn Huy thú nhận lấy sáng tác “Chút Tình”, sửa tên thành “Chút Tình Phai” đem bán. Một nhạc sĩ tương đối có tên tuổi là Bảo Chấn thì cũng bị tố cáo “đạo” bản “Frontier” và “Crescendo” của Keiko Matsui để biến thành bài “Tình Thôi Xót Xa” và “Dường Như".
Trong chuyện chính trị, Hồ Xuân Mãn đang trở thành điển hình, nhân vật của thời đại:
-Giác ngộ, tham gia cách mạng rất sớm từ 1964...
-Chưa vào Đảng đã làm lãnh đạo Trưởng Công an kiêm Xã đội trưởng xã Phong An, tổ chức 2 chi bộ mật…chỉ huy cả bí thư vào trận đánh…
-1974 trở thành đảng viên…nhưng không ai biết…
-2001, bất ngờ lên bí thư tỉnh ủy, không cần quy hoạch. Người trong quy hoạch là Ngô Yên Thy chịu văng ra ngoài…
-2005, bị phụ nữ bạt tai…cũng qua được, để đủ đức đủ tài, tái cử nhiệm kỳ 2 Bí thư tỉnh ủy, lên đến Ủy viên trung ương Đảng.
-2008, được tôn vinh là điển hình của cả nước là cá nhân tiêu biểu học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh.
-2010, lặng lẻ trở thành anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân từ thời cả nước đánh Mỹ.
-2013, cả Trung ương cũng rơi vào "bát quái trận đồ" của hắn ta...chưa kết luận được...
Hồ xuân mãn, đúng là một nhân tài kiệt xuất xưa nay hiếm…người con đặc biệt của đất Phò Ninh…người đời gọi là “quái hồ”, trên tài cả “hồ ly tinh” trong truyền thuyết.
Ðất nước bây giờ tụt hậu cả vài chục năm so với những quốc gia trong vùng. Với cái “đỉnh cao” khôn vặt, gian vặt đó thì không biết đến bao giờ dân tộc này mới “thành rồng” hay “thành hổ”.
Hai nhiệm kỳ bí thư tỉnh ủy Thừa Thiên Huế của Hồ Xuân Mãn…tiếng thơm Huế- Sài Gòn- Hà Nội, nay chỉ còn là kỷ niệm…
Đà Nẵng lấn sân mất rồi…

25 nhận xét:

  1. Cũng chỉ là thầy nào trò nấy thôi...quê hương thời mạt pháplúc 17:24 21 tháng 8, 2013

    Xã hội mà “thẳng thắn thật thà thường thua thiệt, lọc lừa lươn lẹo lại lên lương” như hiện nay ở Việt Nam, thì số người muốn dùng trí tuệ, tài năng, và công sức của chính mình để thăng tiến không nhiều…Ða số chỉ muốn nhờ thủ thuật, có thể là nịnh bợ, mánh mung để đạt được mục đích chính trị, hay tìm kiếm lợi nhuận trước mắt. Cẩm nang khôn vặt của người Việt chứa không ít ca dao tục ngữ, “ăn cỗ đi trước, lội nước đi sau;” “lanh mồm miệng, đỡ chân tay,” “đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn…v.v.
    Cán bộ Huế hiện nay của chúng ta không nhiều thì ít thường hãnh diện về cái khôn ngoan, lanh lẹ, vặt vãnh này…nhưng chỉ khôn vặt, còn phát minh khoa học, sáng kiến cải tiến kỷ thuật, chính sách kinh bang tế thế, ích quốc lợi dân thì nghèo nàn, làm thuội, nói theo…

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phải nói là " thật thà thẳng thắn thường thua thiệt, lanh lẹ láo lường luôn luôn lợi" bác ạ, công chức là phải thế. Chui vào công chức thì dân bảo là "chạy vô công chức" vô rồi phải nghĩ cách để lấy lại vốn, còn đâu mà lo cho dân cho nước.

      Xóa
    2. Tất cả mọi chế độ xã hội từ xưa đến nay bất cứ ở đất nước nào người ta xếp có hai loại: chính trị và tà trị

      CHÍNH TRỊ : người đứng đầu minh quân, coi trọng phản biện, coi trọng danh dự trách nhiệm, biết xấu hổ, vì dân, công bằng, lắng nghe ý dân không bảo thủ, dân chủ, lấy dân làm gốc, giáo dục đạo đức thực tế từ gia đình, coi trọng ngành giáo dục và y tế là hàng đầu, trọng hiền tài, kích thích sáng tạo phát minh, nói ít làm nhiều, tôn giáo khoa học, thủ đoạn, tham lam, ít dối trá, thích trấn áp thuyết phục, luật pháp rõ ràng, vì lợi ích đất nước, xã hội tiến bộ, đời sống có ý nghĩa, người lương thiện nhiều…

      TÀ TRỊ : người đứng đầu hôn quân, thích bảo thủ, bao che nhược điểm, độc tài, vì cá nhân, không công bằng, mị dân, lấy họ hàng công thần làm gốc, giáo dục đạo đức mơ hồ, coi trọng lực lượng cảnh sát và quân binh, luật pháp dễ vận dụng, không thích dùng người tài, bắt chước thiếu sáng tạo, thích làm hàng giả, nói đường làm nẻo, tôn giáo lệch hướng mạt pháp, chủ nghĩa vị kỹ thực dụng phổ biến, dục vọng thân xác, thủ đoạn, tham lam, dối trá, thích ngu dân (đốt sách chôn học trò), thích trấn áp giam cầm, vì lợi ích phe nhóm, xã hội chậm tiến, mất niềm tin cuộc sống, người gian ác nhiều…

      Xóa
  2. Bạc Hy Lai, Hồ Xuân Mãn cùng tuổi Kỉ Sữu

    Trả lờiXóa
  3. Tầm Bộ trưởng Tư pháp?!lúc 18:18 21 tháng 8, 2013

    Tại phiên họp Ủy ban Thường vụ Quốc hội (UBTVQH) sáng 20-8, trong phần chất vấn Bộ trưởng Tư pháp Hà Hùng Cường, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng nói rằng: Quy định thì rất chặt chẽ, nhưng tại sao các văn bản pháp luật trình Quốc hội cứ liên tục đưa vô – rút ra (!?).
    Với cách trả lời và lý giải lúng túng, chung chung, xuê xoa của Bộ trưởng Hà Hùng Cường, người theo dõi màn ảnh nhỏ nhận ra ngay 5 nguyên nhân:
    - Trình độ nắm bắt, điều hành, phân tích và lý giải nội dung trước UBTVQH của Bộ trưởng quá yếu kém.
    - Đội ngũ cố vấn, chuyên viên và cán bộ chuyên trách, bộ máy chuyên ngành có trình độ quá ‘lùn’, chuyên môn nghiệp vụ yếu.
    - Không nắm bắt được thực tế, vẽ ra các văn bản luật ‘trên mây’.
    - Làm việc tắc trách, cẩu thả, soạn các văn bản theo tùy hứng, tùy tiện. Vội vàng đề xuất, cốt cho xong việc! (Như Nghị định 72 về quản lý mạng Internet mới rồi cũng là một ví dụ điển hình về lề lối làm việc kiểu này).
    - Quan liêu trong chỉ đạo, kiểm tra, đôn đốc, thẩm định văn bản. Cấp ủy (trực tiếp và cấp trên) thì cái gì cũng ‘lãnh’ mà không ‘đạo’ được bao nhiêu, sinh ra lắm đường nhiều nẻo khi thực hiện.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tiếng thơm Huế- Sài Gòn -Hà Nội, nay chỉ còn là kỷ niệm ...đau xót thay quê hương tôi. Tỉnh Thừa Thiên chúng tôi : Xếp đội mũ nồi lập tức lính cũng đội mũ nồi, Xếp đội mũ cối đệ cũng đội mũ cối, xếp cầu lông đệ cũng cầu lông, xếp Tenis đệ cũng vợt Tenis...xếp nói rắm thơm đệ cũng cũng ...gập gù thơm...xếp là đúng, GS, TS,.. là mẹ gì. Đến giờ cũng thế ...xót xa buồn thay.
      Đất Huế" có Vua" nhiều nghĩa lắm.Bao gời cho đến ngày xưa Huế - Sài Gòn- Hà Nội ?

      Xóa
  4. Đà Nẵng lấn sân mất rồi…lúc 18:43 21 tháng 8, 2013

    Hai nhiệm kỳ bí thư tỉnh ủy Thừa Thiên Huế của Hồ Xuân Mãn…tiếng thơm Huế- Sài Gòn- Hà Nội, nay chỉ còn là kỷ niệm…
    Đà Nẵng lấn sân mất rồi…

    Trả lờiXóa
  5. Thành phố buồn lắm tơ vương cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồnlúc 19:38 21 tháng 8, 2013

    Thành phố buồn lắm tơ vương cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
    Và con đường ngày xưa lá đổ, Giờ không em sỏi đá u buồn
    Giờ không em hoang vắng phố phường
    Tiếng chuông chiều chậm chậm thê lương
    Tiễn đưa người quên núi đồi, ... quên cả tình yêu

    Trả lờiXóa
  6. Tôi thật bất ngờ thấy một ông Mãn, một người chui vào Đảng 39 năm mà không bị phát hiện, từng là cán bộ cấp cao, tôi là đảng viên trẻ, rất tin tưởng vào thế hệ cha ông của chúng tôi đã qua trường CM, quả thật ông Mãn lừa tổ chức Đảng để chui vào Đảng, thì đề nghị Đảng ta “phải tính sổ lại tất cả” và “thanh toán” với ông ta. Không biết ông có hôi tiếc những gì mình đã nghĩ, đã làm ngay từ thời trai trẻ?
    Những đảng viên trẻ chúng tôi luôn nhìn vào thế hệ cha anh để noi gương, học tập, phấn đấu và quyết không làm những bậc tiền nhân đã hy sinh vì đất nước, vì dân tộc phải hổ thẹn. Đường đời chắc còn nhiều gian nan, thách thức, hiểm nguy nhưng chúng tôi quyết tâm trui rèn bản lĩnh, giữ vững lập trường, kiên định với lý tưởng mà mình đã lựa chọn, không đi theo con đường ông đã đi qua!
    Quả đúng là như vậy…
    Hồ Xuân Mãn là con người hèn hạ…tôi vẫn không dám tin những việc ông đã làm là thật…
    Cấp có thẩm quyền không nên im lặng làm cho giới trẻ chúng tôi hoang mang…các ông nên kết luận càng sớm càng tốt…
    Chúng tôi không muốn các ông kết luận những điều các Bác CCB gán cho ông Mãn là Đúng…

    Trả lờiXóa
  7. Viết dở khôn tả.

    Huế - Hà Nội - Sài Gòn làm gì có tiếng thơm. Tự nhận cho nó zui zậy thôi chứ lấy đâu ra thơm với chả tiếng.

    Hà Nội là tập hợp của những thằng vô lại dưới vỏ bọc đạo mạo, chỉ biết kiếm tiền và phá hoại. Rất giống mấy thằng Tàu cạnh lưng. Cho nên nhiều tiền thì Hà Nội mới chơi. Hoặc phải để Hà Nội sai vặt thì Hà Nội mới chơi. Thơm gì mà thơm. Chẳng qua mấy ông nhạc sĩ viết cho nó hay thế thôi. Nhờ mấy phong trào đấu tranh trong kháng chiến chứ có gì mà thơm với thối.


    Sài gòn chẳng bao giờ chơi với Huế làm gì. Vì chẳng sinh được nhiều lợi ích. Không tăng giá trị lợi ích qua các năm. Đầu tư vào Huế thì có mà chết à. Chơi với Huế chết găm vốn mà sạt nghiệp à. Sài gòn với Huế có gì mà tiếng thơm. Thơm là nhờ ngày xưa chế độ ngụy cai trị nó bốc lên ấy. Thơm cái mịe gì mà thơm. Dân Sài gòn nó nhìn dân Huế nó còn chả hiểu được ở đâu ra cái thứ quỷ quái gì thế này nữa kia.

    Còn dân Huế mà thơm thảo với ai để gọi là có tiếng? Ăn thì ăn một mình, ăn chặn từ trên xuống dưới. Ăn rồi phủi mỏ. Được đồng mô thì nhét mẹ nó trong đít, chẳng cho ai, mua cái gì cũng phải mua thật rẻ, nhưng mà đi ra ngoài thì bị bọn nó dụ nó lấy hét từ trong ra ngoài. Vì vậy mà mấy chục đời ngoại trừ khi còn là Bình Trị Thiên thì có cửa. Chứ bây giờ Huế có doanh nghiệp nào vươn ra được đâu. Nó hè nhau lại nó đập cho chết liền. Thơm cái kứt gì mà thơm. Toàn thủ dâm tinh thần.
    Người ta viện trợ, đóng góp, tài trợ cho mình, cả đời ăn xong phủi đít có biết cám ơn người ta đâu. Lại còn mè nheo ít với nhiều. Ai mà thơm cho nổi.

    Ăn rồi chuyên đi phá. Bán. Khi nào cũng vỗ ngực tự cao ta là thế này, ta là thế nọ, cái chi cũng biết. Có cái tự trọng là không biết. Bao nhiêu doanh nghiệp cá nhân đem tiền vào cúng cho bọn trong Đà Nẵng hết trơn hết trọi. Mà bọn đấy nó ăn nó đang còn ị cho trên đầu, nó khinh vì ngu. Ăn rồi cứ ngồi so Đà Nẵng.

    Huế phải biết liên kết với Quảng Trị - Quảng Bình, chứ ngồi so với Đà Nẵng là ngu rồi. Liên kết giao lưu và cố giắng gìn giữ lợi ích chừng nào còn chừng nấy mới may ra. Cái xứ 700 năm lịch sử, co công khai phá miền Nam phải biết gốc tích mà bám vào để phát triển. Cứ ăn rồi phủi mỏ và nói phét như anh Hòa với anh Tuyên, Thiện thì còn mạt.

    Cha ông tổ tiên để lại một thành phố rợp bóng cây, cốt yếu là tạo ra một cái khác với tất cả những thằng khác. Để bảo tồn và thu hút những giá trị sống còn lại. Giờ nhắm mắt nhằm mũi đua cái danh hiệu Thành phố Trung Ương đi phá sạch. Xây nhà cao tầng thì xấu thôi rồi. Lởm khởm. Cây thì đem đốn đi sạch mà đéo chịu trống lại. Ngu rứa mà thơm thảo với ai.

    Nhìn cái cách đối xử với di sản cha ông như vậy. Ông nội ai mà dám chơi. Ngồi đó cứ mơ tiếng thơm.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bạn nói chí phải!

      Xóa
    2. Cả nước thì đi phục hồi các giá trị truyền thống. Mình thi đi phá trụi rồi than này than nọ, vì sao thế này vì sao thế kia.

      Cho một thằng Xây lắp điện 3 Đà Nẵng ra đầu tư một cái tổ hợp chung cư như cứt. Ở Huế mà bắt bà con vào chung cư ở thì đúng là ngu nhất quả đất. Xây cái khu đô thị mới ngoài cái dáng vẻ bên ngoài và tiền thì cây không có lấy một cái cây để mà trốn nắng. Nắng như nẻ đầu không biết chun vô mô.

      Đm, cái thằng cha Ngôn thì ăn rồi trốn đi mô biệt tăm biệt tích, chẳng mần cái gì nên hồn để tăng thêm màu xanh. Một loạt các trường học mới xây sau này, thậm chí tìm màu xanh cũng không có. Não chắc bị cái gì ăn mất hay răng ớ.

      Toàn bị dụ là bán, cái đất vàng Nguyễn Tri Phương dụ lên dụ xuống đuổi cổ con người ta đi, xong bán, giờ thành bãi rác. Như người khác có lòng tự trọng, điều mịe công an, quân đội giải tỏa cha nó đi, bí thư kí nợ để đầu tư sinh lời. Bí thư thì trốn tiệt. Vứt chỏng chơ. Cái đồi Thiên An thơ mộng thì đút cho thằng Hà Nội, cuối cùng thành hố phân công cộng.

      Quá nhiều thứ mà đến bây giờ thẩm quyền của Tỉnh này đều có khả năng lấy lại được. Nhưng không làm mới lạ. Quy hoạch đường sá cho to nhưng không có nhà ở và trụ sở thuê mướn thì lấy cái chi ra lại mà sinh lợi? Cứ cắm đầu cắm cổ mà mở?

      Sông thì đem đi chặn mất mịe một nhánh, bảo là cắt lũ. Nước mùa hè thì không có lại còn chặn sông lại để khỏi uống nước.

      Dại chi mà dại khôn cùng. Ra rứa mà cứ mơ hão huyền mới đáng sợ.

      Xóa
    3. Cho một cái nicklúc 04:53 22 tháng 8, 2013

      Cho một cái tên cho dễ nói chuyện, nặc danh khó chịu quá...phát biểu hơi cục ngưng mà hay...

      Xóa
  8. Hay...hay lắm...phải tự mình thấy mình xấu xí mà sửa...lúc 22:23 21 tháng 8, 2013

    Ăn rồi chuyên đi phá. Bán. Khi nào cũng vỗ ngực tự cao ta là thế này, ta là thế nọ, cái chi cũng biết. Có cái tự trọng là không biết.

    Trả lờiXóa
  9. Phải chứi chúng nó như chửi mất gà nó mới hiểu, chúng nó "lãnh" thì có mà "đạo" thì không, xuất thân từ đám "tham" thì nhiều, "mưu" thì ít...cứ nhìn vào cái lưng gù gù của thằng tài chính đem tiền cho anh đánh bài, cái tay xu xoa của thằng Văn phòng chạy gỗ cho các anh là biết ngay cái não trạng bọn này...bọn này từng lượm banh...giờ thì nó đánh banh rồi...chết mẹ đám thần dân ngày kiếm không ra 50.000 đồng...
    Phải chửi chúng nó bằng "Tau Chưởi".
    Cố tổ tiên sư cha chúng mày, ăn cho lắm...chơi cho lắm...

    Trả lờiXóa
  10. Ngô Minh thù oán gì anh Mãn mà lại đánh anh Mãn thế Minh ơi?!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ai đó Nặc Danh ơi.
      Anh Mãn nhờ PBBT, PBBT lại mang tên Quốc Anh để viết về “Người con ưu tú của đất Phò Ninh” như sau:
      “Giờ đây, ông nghỉ ngơi sau nhiều thập niên đã cống hiến sức mình và kể cả một phần máu thịt cho quê hương, đất nước… ngày ngày ông vui vầy bên bè bạn, cháu con. Đôi ba bữa ông lại trở về ngôi nhà cũ ở làng Phò Ninh để hương khói cho tổ tiên, ông bà, chăm sóc cây kiểng, hàn huyên với bạn bè, đồng đội cũ. Ông bảo rằng, ở đời làm người có danh phận cũng lắm thị phi, nhưng mình phải rộng lòng hỉ xả, bởi vì với những hạng người vô tâm hèn hạ thì họ vẫn đáng thương nhiều hơn là đáng trách…Giờ đây, ông nghỉ ngơi sau nhiều thập niên đã cống hiến sức mình và kể cả một phần máu thịt cho quê hương, đất nước… ngày ngày ông vui vầy bên bè bạn, cháu con. Đôi ba bữa ông lại trở về ngôi nhà cũ ở làng Phò Ninh để hương khói cho tổ tiên, ông bà, chăm sóc cây kiểng, hàn huyên với bạn bè, đồng đội cũ. Ông bảo rằng, ở đời làm người có danh phận cũng lắm thị phi, nhưng mình phải rộng lòng hỉ xả, bởi vì với những hạng người vô tâm hèn hạ thì họ vẫn đáng thương nhiều hơn là đáng trách…”
      Chính bạn - đang gọi đích danh NGÔ MINH - bạn cũng đang dùng –Anymouse - đó thôi! Người NẶC DANH lại gọi CHÍNH DANH người khác trên diễn đàn này, trước hết chính bạn là người không CÔNG BẰNG…không đoán mò, trên diễn đàn mở ta cứ dùng nickname để nói chuyện rất tự nhiên, thẳng thắng với nhau…ai nói bậy, nói vu vơ…công đồng ném đá ngay…
      Trở lại cái comment “Ngô Minh thù oán gì anh Mãn mà lại đánh anh Mãn thế Minh ơi?!”
      Quang Minh xin trả lời một cách nghiêm túc:
      -Không ai rãnh để thù oán cá nhân anh Mãn, anh Mãn là UVTW, là Bí thư tỉnh ủy, điều ấy có nghĩa anh Mãn là người của công chúng, công chúng có quyền yêu- ghét con người của mình…
      Anh Mãn tự cho mình là người có “danh phận” nên bị “những hạng người vô tâm hèn hạ” “cũng lắm thị phi”.
      Anh Mãn tự an ủi, anh nên hiểu rằng: người có “danh phận” không phải ai cũng bị “thị phi”…công chúng tuy đông, nhiều người phát biểu có đúng, có sai…
      Anh cứ bình tĩnh, Chân lý là khách quan, Chân lý theo Platon và Aristotle, những ý kiến được coi là “đúng” khi nào ý kiến đó khẳng định điều gì “có” thì thực sự “có”, khẳng định “không có” thì thực sự là “không có”.
      Chân lý là sự nhận thức đúng đắn hiện thực khách quan trong bộ óc con người. Vì vậy chân lý sẽ phát triển cùng nhận thức của xã hội.
      Chân lý chỉ có hoặc Đ hoặc S.
      Lửa thử vàng, gian nan thử sức, Vàng thật không sợ lửa.
      Tôi nghĩ rằng mọi người trong chúng ta đều hiểu và thường dùng hai câu dính dáng tới vàng trong cuộc sống của mình.
      Quả thực vậy, nếu là vàng thật thì bỏ vào lửa nó không đổi màu, dù lửa nóng đến đâu.
      Thử vàng rất đơn giản, chỉ cần cái đèn xì thổi một chút, vàng đỏ lên rồi lại trở về lại màu vàng khi nguội.
      Màu vàng lạt đi một chút thì ta biết vàng có pha bạc, bị đen xỉn là bị pha chì...
      Thử người thì bằng gian nan, bằng dư luận…

      Xóa
    2. Bài lày trên trang của Ngô Minh, không phải Minh oánh anh Mãn thì là gì?

      http://bolapquechoa.blogspot.com/2013/08/cong-tac-to-chuc-can-bo-ang-tiep-tay.html

      Xóa
    3. Góp lời với QMlúc 03:39 22 tháng 8, 2013

      Lấy lửa thử vàng, lấy vàng thử đàn bà, lấy đàn bà thử đàn ông...lấy gian nan thử sức...
      Mới nghe Quang Minh nói: Lấy dư luận thử người - có lý...
      Hồ Tôn Hiến cũng biết sợ dư luận nên bày trò gả Kiều cho Thổ quan...
      Hồ công đến lúc rạng ngày nhớ ra .
      Nghĩ mình phương diện quốc gia,
      Quan trên nhắm xuống người ta trông vào .
      Phải tuồng trăng gió hay sao,
      Sự này biết tính thế nào được đây ?
      Công nha vừa buổi rạng ngày,
      Quyết tình Hồ mới đoán ngay một bài .
      Lệnh quan ai dám cãi lời,
      ép tình mới gán cho người thổ quan .
      Ông tơ thực nhẽ đa đoan !
      Xe tơ sao khéo vơ quàng vơ xiên ?
      ...

      Xóa
    4. Ngô Minh...là Ngô Minh, đánh Mãn không chỉ 01 Ngô Minh, cả tỉnh Thừa Thiên Huế, từ địa phương đến trung ương, cả trong nước và ngoài nước...đánh Mãn.

      Xóa
  11. Anh em hồ xuân mãn là bầy sói làng Phò Ninh-quê tôi. Nhục!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không... phải sói mà là CÁO, là Cào cào...

      Xóa
  12. Không nên tấn công cá nhân. Trọng chứng hơn trọng cung. Anh Liêm nói rồi đó. Mụ cô anh.

    Trả lờiXóa
  13. mãn ơi sao người ta chưởi em quá vậy

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rửa tiền dấu diếm Hòa Thân giỏi
      Không để lộ thiên như thằng Truyền !
      Hạ cánh an toàn chơi xe xẹp
      Ô tô xe xịn gửi đi liền

      Anh hèn bài bạc không mưu mẹo
      Bắt bài lộ tẩy để liệt danh
      Sân si trí trá không biết chuyện
      Hòa thân chưa dạy thuật xài tiền !

      Mãn Truyền đệ tử thích ăn chơi
      Cửa khẻm cho thuê cửa mình bơi
      Một lỗ chưa bưa mười tám lỗ
      Cong lưng đóng thuế chết dân thôi !

      Chuyện người anh hèn cũng tạm xong
      Ra năm tổ chức làm dân mong
      Tiếp tục xăm xoi thằng xấu xí
      Làm càng làm bậy để tiếng đời !

      Xóa