MINH DIỆN
BVB – Cách đây chưa đầy ba năm, Nguyễn Trường Tô, Phó bí thư tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh Hà Giang, đã làm xôn xao dư luận cả nước trong “Vụ án bán dâm học trò” do Sầm Đức Xương, hiệu trưởng trường trung học phổ thông Việt Vinh cầm đầu.
Sự việc được phát hiện từ năm 2005, nhưng Nguyễn Trường Tô giấu nhẹm, Giám đốc công an và Bí thư tỉnh ủy lờ đi, nên được thể cứ tiếp diễn.
Đến ngày 22-11-2006, công an bắt quả tang Nguyễn Thị Dung bán dâm ở khách sạn Thủy Tiên, thị xã Hà Giang, lập biên bản tạm thu giữ chiếc điện thoại di động Nokia, số thuê bao 0986623994, là phương tiện hành nghề “gái gọi” của Dung. Kiểm tra máy điện thoại có nhiều tin nhắn, đặc biệt có 13 kiểu ảnh khỏa thân của một người đàn ông tuổi ngoại ngũ tuần. Các chiến sỹ công an tá hỏa, vì đó chính là Nguyễn Trường Tô, một lãnh đạo ‘cỡ bự’ của tỉnh nhà.
Cô Dung khai, từ tháng 11-2005, đã ngủ với Chủ tịch Nguyễn Trường Tô. Chủ tịch Tô có thói quen ‘hành sự’ xong lăn ra ngủ, cứ trần như nhộng, nên Dung thấy hay hay, lấy điện thoại di động chụp các tư thế của vị khách sộp.
Chủ tịch Nguyễn Trường Tô chối phắt. Ông lớn tiếng mắng cả công an, và cho rằng có bàn tay của thế lực thù địch nhúng vào, dùng kỹ thuật vi tính ghép ảnh, bịa đặt, vu khống, nhằm làm mất uy tín cán bộ lãnh đạo, làm giảm niềm tin của nhân dân.
Theo yêu cầu, Viện khoa học hình sự Tổng cục cảnh sát tiến hành giám định 13 tấm ảnh thu được trong điện thoại của Nguyễn Thị Dung, đối chiếu với 2 tấm ảnh của Nguyễn Trường Tô, kết luận là ảnh thật, không phải ghép qua photoshop. Trong máy điện thoại Nguyễn Thị Dung, còn lưu cả tin nhắn của số điện thoại 09132771133, của Nguyễn Trường Tô. Bấy giờ ông Phó bí thư, Chủ tịch tỉnh đầy uy quyền này mới chịu im.
Nhưng sự việc lại được ém nhẹm đi suốt gần 5 năm. Nguyễn Trường Tô vẫn là một Phó bí thư tỉnh ủy mẫu mực, một Chủ tịch tỉnh vẫn đương nhiệm, vẫn “đủ tư cách”, có triển vọng lên cao hơn. Ông Tô vẫn vênh váo hống hách với thuộc cấp, vẫn cao đạo dạy dỗ mọi người đạo đức, lối sống, vẫn mặt sắt đen sì ức hiếp dân lành .
Năm 2010, khi vụ án Sầm Đức Xương bùng phát, Chủ tịch Nguyễn Trường Tô còn cao giọng phát biểu trước báo giới: “ Một nhà giáo, một hiệu trưởng mà sa đọa về đạo đức như Sầm Đức Xương thì không thể chấp nhận được!”.
Có lẽ do bị dồn ép vào cùng đường, “Tiền bất kiến cổ nhân, hậu bất kiến lai giả” (Trần Tử Ngang) không có ai cứu, không còn lối thoát, nhả giáo Sầm Đức Xương liều chết quậy tung lên! Viên hiệu trưởng đã tụt quần, phô cái thứ bèo nhèo của mình trước quan tòa để chứng minh, rằng mình bị liệt dương không có khả năng sinh lý, và công khai tố cáo tội mua dâm học trò của Chủ tịch Nguyễn Trường Tô.
Chả ai lạ gì nhân cách của một số quan tham thời nay, nhưng vụ Chủ tịch Hà Giang mua dâm học trò cũng làm dư luận xôn xao.
Có thơ rằng:
Có thầy hiệu trưởng họ Sầm
Cầm đầu tổ chức bán dâm học trò
Khách hàng toàn những quan to
Có cả chủ tịch Trường Tô tỉnh mình
Năm đồng một cú phá trinh
Ba đồng một cú làm tình con heo
Quê ta xứ núi tỉnh nghèo
Các em đành chịu giá bèo thế thôi
Phận hèn bèo dạt mây trôi
Các em bị chúng nó lôi ra tòa…
Ngày 5-10-2010, Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam, ra thông báo như sau: “Qua kiểm tra nhận thấy đồng chí Nguyễn Trường Tô từ năm 2005 đến nay đã có vi phạm thiếu gương mẫu trong sinh hoạt, sống buông thả, quan hệ không lành mạnh, vi phạm nghiêm trọng tư cách cấp ủy viên, đảng viên, gây ảnh hưởng xấu tới hình ảnh người cán bộ lãnh đạo, gây dư luận bất thường trong đảng,và xã hội…
“Những sai phạm của đồng chí Nguyễn Trường Tô đã được Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương nhắc nhở, nhưng Tô không nghiêm túc tiếp thu, khắc phục và không thành khẩn nhận khuyết điểm.
“Bí thư tỉnh ủy và Giám đốc công an tỉnh biết nhưng không báo cáo xem xét giải quyết.
“Ủy ban Kiểm tra Trung ương đề nghị Ban bí thư thi hành kỷ luật đồng chí Nguyễn Trường Tô bằng hình thức cách hết các chức vụ trong đảng, đề nghị cấp có thẩm quyền bãi nhiệm đại biểu Hội đồng nhân dân, và cách chức Chủ tịch Uỷ ban nhân dân tỉnh Hà Giang…”.
Câu chuyện mua bán dâm học trò ở Hà Giang vẫn râm ran, nhưng bóng dáng vị chủ tịch tỉnh có cái đầu mum múp, cái mỏ nhọn gin tham bỗng lặn mất tăm. Đi trên đường Trần Phú, thị xã Hà Giang, để mắt nhỉn ngôi nhà số 218, một thời nườm nượp xe cộ cao sang, ríu rít nói cười, giờ vắng tanh vắng ngắt, cửa đóng im lìm. A, thì ra một quan to như Nguyễn Trường Tô vẫn còn biết xấu hổ ? Một người còn biết xấu hổ là một người vẫn còn chút tự trọng! Một cái mặt còn biết giấu đi là một cái mặt chưa quá dày! Niềm hy vọng mỏng manh nhen lên trong lòng ngưởi dân phố núi vốn thật thà và giàu độ lượng.
Nhưng mấy bữa nay trên nhiều trang Web lại đưa hình ảnh khu nhà vườn, trang trại của nguyên Chủ tịch tỉnh Hà Giang Nguyễn Trường Tô. Phía sau cái cổng hình cầu vồng cao nghễu nghện là ngôi nhà gỗ trạm khắc cẩu kỳ, là ngôi biệt thự đúc kiên cố, là hồ nước, vườn cây, non bộ… Một trang viên bề thế, lộng lẫy gấp nhiều lần dinh cơ của Vua Mèo Vương Chí Sình ngày xưa. Mỉa mai thay, cái dinh cơ của ông cán bộ vô đạo ấy lại tọa lạc ngay trung tâm cái xã mang tên Đạo Đức!
Hà Giang là một tỉnh nghèo, hình như nghèo nhất nước thỉ phải.
Nơi đây ngày 17-2- 1979, quân Trung Quốc tràn sang xâm lược, giết người, cướp của, tàn phá dã man, xương cốt hàng ngàn cán bộ chiến sỹ quân đội ta, nhân dân ta vẫn còn lẫn trong đất đá, giờ mọc lên một dinh cơ lớn hơn Vương phủ Vua Mèo ngày xưa!
Tôi cũng như nhiều người chẳng ai dám soi nhìn vào những ngôi nhà, những biệt thự, của những người làm giàu bằng trí tuệ, bằng mồ hôi, nước mắt của họ. Nhưng cái trang viên và dinh cơ bề thế của Nguyễn Trường Tô kia thì khác! Mọi ngưởi có quyền đặt câu hỏi: “Ông ta làm gì mà giàu nhanh như vậy ?”.
Ai cũng biết Nguyễn Trường Tô quê Thái Bình, tốt nghiệp trường đại học kinh tế, làm nhân viên Sở nông nghiệp Hà Giang từ 1986, leo dần lên chức giám đốc Sở kế hoạch đầu tư, rồi Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, rổi Phó bí thư, Chủ tịch tỉnh, cho đến ngày 28-7-2010 bị cách chức. Thử hỏi với quãng thời làm công bộc ấy, lương bao nhiêu,và ông ta tích lũy được nhiêu từ những khoản lương thưởng ? Vậy mà mới chỉ rời nhiệm sở chưa đầy ba năm đã có một cơ ngơi hàng chục tỷ? Hóa ra, cũng từ cai biệt tài giấu nhẹm của ông ta “thấy xương gà mới lòi đuôi cáo”.
Tôi còn nhớ, có lần ông thứ trưởng Bộ xây dựng bộc bạch trên TiVi: “Lương cỡ bộ trưởng thì 40 năm mới mua được một căn nhà diện thu nhập thấp”.
Ông Nguyễn Trường Tô mới làm Phó bí thư, Chủ tịch ủy ban nhân dân tỉnh Hà Giang từ năm 2005, nghĩa là mới có 5 năm lĩnh lương tương đương bộ trưởng, mà xây dựng một cơ ngơi trị giá gấp chục lần căn nhà diện thu nhập thấp thì quả là thần kỳ! Nhưng đó mới chỉ là những “tảng băng nổi”. Khôn ngoan, tài giấu giếm như ông Tô, chắc chắn phần chìm còn lớn hơn nhiều!
Nguyễn Trường Tô sinh năm 1953, tuổi Qúy Tỵ, cầm tinh con rắn. “Con rắn Trường Tô” bị gẫy đuôi chốn quan trường, giờ lột xác thành một đại gia phố núi! Không biết có cơ quan nào để ý đến những điều dân dị nghị về ông ta?
Tôi chắc là không, bởi cái dinh cơ của Nguyễn Trường Tô chả thấm tháp gì với cơ ngơi của nhiều quan chức cỡ bự khác, những đầy tớ của dân đã “về vườn” hoặc vẫn yên vị ngon lành. Những dinh cơ ấy trị giá hàng trăm tỉ, chứ đâu chỉ khoảng chục tỉ như dinh cơ của Nguyễn Trường Tô.
“Mỗi cán bộ đảng viên phải cần kiệm liêm chính, chí công vô tư, phải là những người đày tớ trung thành của nhân dân!” – Hồ Chủ tịch dạy như vậy, nhưng sao bây giờ nhìn những khuôn mặt mỡ màng của nhiều cán bộ lãnh đạo quá tương phản với những khuôn mặt héo hon của dân, nhìn dinh cơ của nhiều nhà lãnh đạo quá tương phản với những căn nhà chính sách dành cho các Mẹ Việt Nam anh hùng, càng tương phản với những túp lều của dân. Ứơc gì người dân được lột xác để trở thành những tên đầy tớ như vậy nhỉ?
Cánh cổng cầu kỳ và lạ mắt dinh cơ của nguyên Chủ tịch Nguyễn Trường Tô
Xem dinh cơ ông Nguyễn Trường Tô
Thứ Hai, 11/03/2013, 07:00 PM (GMT+7)Sau 3 năm kể từ ngày bị miễn nhiệm hết chức vụ vì những lùm xùm xung quanh vụ án Sầm Đức Xương (năm 2010), nguyên Chủ tịch tỉnh Hà Giang Nguyễn Trường Tô trở về cuộc sống của người dân thường với thú vui điền viên. Đó là khu trang trại sinh thái ở ngay mảnh đất cực bắc Hà Giang.
Cách Hà Giang 8 km, trên địa bàn xã Đạo Đức (huyện Vị Xuyên), cánh cổng này là nơi dẫn vào khu trang trại của gia đình ông Tô
Ông Tô là người gốc “quê lúa Thái Bình” nên ngôi nhà cũng được mô phỏng lại nhà truyền thống ở Đồng bằng Bắc bộ
Những vì kèo được chạm trổ công phu
Họa tiết chạm khắc làm ngôi nhà… bừng sáng
Cả trang trại ngút ngát cây xanh do bàn tay có nghề về cây xanh và phong thủy kiến tạo
Hồ tích thủy, bờ kè chắc chắn cùng sự sắp đặt của các tiểu cảnh bon sai
Những hòn giả sơn được gia công hết sức công phu
Những cây cảnh “độc” được đưa về từ khắp nơi, đang trong thời gian “hồ” để thích nghi với khí hậu, thổ nhưỡng của khu trang trại
Trong đó phải kể đến loài thông tre, một trong những loài khó trồng
Ngôi nhà cũng được xây dựng theo phong cách hết sức “tây”
Xin hỏi Ông Bùi Thanh Hà, UVTVTU, Chủ nhiệm UBKTTU...
Chúng ta cứ chờ...
KỈ LUẬT KHÔNG NGHIÊM: Dưới nặng trên nhẹ, ăn hiếp ...
Vô Cùng thương tiếc vĩnh biệt Nhà Lịch sử Đảng NGÔ...
Hữu Thu lại đi tìm sự thật của người anh hùng
Kiểm tra thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 và Chỉ ...
"Dẫu rằng đá nát, vàng phai..."
Trông người mà ngẫm đến ta
>>Ý KIẾN CỦA DIỄN ĐÀN
>>Đừng bắn súng lục vào quá khứ
>>TƯỞNG NIỆM LIỆT SĨ
>>Quái
>>Người Cộng Sản không có thái độ như vậy...
>>Vè
>>Đoàn kiểm tra Trung ương làm việc với ông Hồ Xuân ...
Sao không ai chụp nhà hồ xuân mãn ở gấn Xã tắc, Huế lên mà coi nhỉ, cũng chẳng kém gì,
Trả lờiXóavề phong thủy còn chuẩn hơn....
mãn, thiện, cao, bình, tòan, ngô hòa, bt hà, thọ, khanh, sơn, phương
Trả lờiXóatau chưởi thằng mãn
tau tức thằng thiện quá rồi
tau chịu không nổi với thằng bình
tau nghẹn cuống họng cao
tau lộn ruột lộn gan với thằng hà
tau cũng có chân có tay
tau cũng có đầu có óc
có miệng có mắt
có ông bà
có cha mẹ
có vợ con có ngày sinh tháng đẻ
có bàn thờ tổ tiên một tháng hai lần
rằm mồng một hương khói bông ba hoa quả
tau đầu tắt mặt tối
đổ mồ hôi sôi nước mắt
vẫn đồng không trự nõ có
suốt cả đời ăn tro mò trú
suốt cả đời khố chuối Trần Minh
kêu trời không thấu
tau phải câm miệng hến
không được nói
không được la hét
nghĩ có tức không
tau chưởi
tau phải chưởi
tau chưởi bây
tau chưởi thẳng vào mặt bây
không bóng không gió
không chó không mèo
mười hai nhánh họ bây đem lư hương bát nước
giường thờ chiếu trải sắp hàng một dãy ra đây
đặng nghe tau chưởi
tau kêu thằng khai canh khai khẩn tam đợi mười đời
cao tằng cố tổ ông nội ông ngoại cha mẹ chú bác cô dì
con cháu thân hơi cật ruột bây tau chưởi
tau chưởi cho tiền đời dĩ lai bây mất nòi mất giống
hết nối dõi tông đường
tau chưởi cho mồ mả bây sập nắp
tau chưởi cho bây có chết chưa liệm ruồi bu kiến đậu
tam giáo đạo sư bây
cố tổ cao tằng cái con cái thằng nào móc miếng cho bây
hà hơi trún nước miếng cho bây
bây ỉ thế ỉ thần
cậy nhà cao cửa rộng
cậy tiền rương bạc đống
bây ăn tai nói ngược
ăn hô nói thừa
đòn xóc nhọn hai đầu
ngậm máu phun người
bây bứng cây sống trồng cây chết
vu oan giá hoạ
giết người không gươm không dao
đang sống bây giả đò chết
người chết bây dựng đứng cho sống
bây sâu độc thiểm phước
bây thủ đoạn gian manh
bây là rắn
rắn
toàn là rắn
như cú dòm nhà bệnh
đêm bây mò
ngày bây rình
dưới giường
trên bàn thờ
trong xó bếp
bỏ tên bỏ họ cha mẹ sinh ra
bây mang bí danh
anh hùng dũng cảm vĩ đại kiên cường
lúc bây thật lúc bây giả
khi bây ẩn khi bây hiện
lúc người lúc ma
lúc lên tay múa ngón sủi bọt mép gào thét
lúc trợn mắt khua môi múa mỏ đả đảo muôn năm
lúc như thầy tu vào hạ
lúc như con nít đói bụng đòi ăn
hai con mắt bây đứng tròng
bây bắt hết mọi người trứơc khi chết phải hô
cha mẹ bây ông nội ông ngoại bây tiên sư cố tổ bây
sống dai đời đời kiếp kiếp
phải quỳ gối cúi đầu
nghe bây nói không được cãi
phải suốt đời làm người có tội
vạn đợi đội ơn bây
đứa nào không nghe bây hớt mỏ chôn sống
thằng nào không sợ bây vằm mặt thủ tiêu
bây làm cho mọi người tránh nhau
bây làm cho mọi người thấy nhau nhổ nước miếng
đồ phản động
đồ chống đối
đồ không đá bàn thờ tổ tiên
đồ không biết đốt chùa thiêu Phật
thượng tổ cô bà bây
mụ cô tam đợi mười đời bây
tau xanh xương mét máu
thân tàn ma dại
rách như cái xơ mướp chùi trách nồi không sạch
mả ông bà cố tổ bây kết hết à
tụi bây thằng nào cũng híp mắt hai cằm
bây ăn chi mà ăn đoản hậu
ăn quá dã man
bây ăn tươi nuốt sống
mà miệng không dính máu
người chết bây cũng không chừa
năm năm mười năm hai mươi năm
xương chân xương tay sọ dừa vải liệm`
bây nhai bây khới bây mút
cả húp cả chan bây còn kêu
hỡi những kẻ khuất mặt đi mây về gió
trong am trong miếu giữa chợ giữa đường
tau chưởi cho bây ăn nửa chừng mẻ chai mẻ chén
xương cá xương thịt mắc ngang cuống họng
tau chửi cho nửa đêm oan hồn yêu tinh ma quỷ
mình mẩy đầy máu hiện hình vây quanh bây đòi trả đầu trả chân trả tay trả hòm trả vải liệm
tau chưởi cho cha mẹ bây có chết cũng mồ xiêu mả lạc
đoạ xuống ba tầng địa ngục bị bỏ vào vạc dầu
tau chưởi cho cha mẹ bây có còn sống cũng điên tàn
đui què câm điếc làm cô hồn sống lang thang đầu đường xó chợ
bốc đất mà ăn xé áo quần mà nhai cho bây có nhìn ra
cũng phải tránh xa
tau chưởi cho con cái bây đứa mới đi đứa đã lớn
sa chân sẩy tay đui què sứt mẻ nửa đòi nửa đoạn
chết không được mà sống cũng không được
tau chưởi cho dứt nọc dòng giống của bây cho bây chết sạch
Cải biên nhưng đã xin phép anh Trần Vàng Sao chưa đấy?
XóaNhư ri mầng răng sống nỗi eng mãn hè?
Trả lờiXóaDân Thạch Hãn không chơi
Dòng họ từ chối
Xóm làng xua đuổi
Đồng đội coi khinh
Đảng đang xem xét khai trừ
Thiên hạ châm vào chửi:
tau chưởi thằng mãn
tau tức thằng thiện quá rồi
tau chịu không nổi với thằng bình
tau nghẹn cuống họng với thằng cao
tau lộn ruột lộn gan với thằng hà
*Mãn “núp” là đúng, chỉ còn thiện, cao, bình, bt hà, ngô hòa đứng chung chỗ, ngồi chung mâm với “kẻ cướp”…
Đảng Cộng sản Việt Nam lúc này cũng phải nhìn nhận rằng đảng đang suy thoái. Sự suy thoái này đã xãy ra từ lâu.
Trả lờiXóaCó hai dấu hiệu, và cũng là lý do, đưa đến suy thoái chính trị trong lịch sử nhân loại, theo Fukuyama, viết trong cuốn Những Nguồn gốc của Trật tự Chính trị.
I. Dấu hiệu thứ nhất của suy thoái là ở sự đổ vỡ của các định chế cũ, biểu hiện qua các quan hệ giữa nhà nước và xã hội dân sự, và sự thất bại trong việc thiết lập những định chế mới phù hợp với điều kiện xã hội mới.
II. Dấu hiệu thứ hai của suy thoái là ở tiến trình mà Fukuyama gọi là “tái thân tộc hóa” (repatrimonialization) các vị trí quyền lực trong chính quyền.
Cả hai hiện tượng này đang xảy ra ở Việt Nam (ở Thừa Thiên Huế diễn ra ngang nhiên, điển hình hơn bất kỳ ở đâu, kể cả Hà Nội) và càng lúc càng gia tăng cường độ.
Do đó, để thoát ra khỏi suy thoái chính trị, những người có tâm huyết trong Đảng Cộng sản (những người tâm huyết chứ không phải những người lãnh đạo vì những người lãnh đạo đã là một bộ phận không tách rời của tiến trình "tái thân tộc hóa" và nhóm đặc quyền phản động) cần có bản lĩnh chính trị để giải quyết cùng một lúc hai vấn đề:
1. Chặn đứng tiến trình "tái thân tộc hóa" các cơ cấu quyền lực của nhà nước.
2. Dũng cảm bước ra khỏi sự chi phối của các nhóm đặc quyền để vận động thay đổi các định chế đã trở nên lạc hậu.
Sự suy thoái chính trị của Đảng và của nhà nước sẽ tiếp tục cho đến khi sụp đổ nếu hai vấn đề này không được giải quyết thỏa đáng.
Đó là lối thoát duy nhất để Đảng Cộng sản có thể tiếp tục cầm quyền.
Và bằng cách đó, họ giúp tránh cho sự sụp đổ của nhà nước, và tránh được bạo lực của một cuộc cách mạng không cần thiết cho quốc gia.
Thằng em của Tô ưa sướng, Tô bị kỉ luật như vậy là quá nặng, sướng con cu thì su con mắt…không thiệt thòi chi của ai…thế gian cũng nhiều người bị.
Trả lờiXóaHồ Xuân Mãn ưa oai, khai man thành tích, cướp công đồng đội…ảnh hưởng đến nhiều người…làm mất uy tín Đảng CSVN…thế gian mới có một người ăn cướp kiểu này bị phát hiện.
Hãy so sánh hành động của Hồ Xuân Mãn và Nguyễn Trường Tô:
Trả lờiXóaGiống nhau:
-Đều hun cả.
-Đều đáng khinh bỉ, đáng phê phán, không gương mẫu, thiếu văn hóa.
-Đều là thành viên Ban thường vụ tỉnh ủy.
Khác nhau:
-Tô bị chụp ảnh, Mãn thì không.
-Mãn bị bạt tai, Tô thì không.
-Tô bị cách chức CTUBND tỉnh Hà Giang, Mãn tái cử BTTU TTHuế nhiệm kì 2.
-Mãn 2 nhiệm kì bí thư tỉnh ủy; Tô 1 nhiệm kì UBND tỉnh.
-Tô làm Tô chịu, Mãn làm Phán chịu (Phán ngoại hình Y chang Mãn)
-Tô mất hết, Mãn trở thành cá nhân tiêu biểu học tập và làm theo Bác Hồ, AHLLVTND.
Nhưng sự việc lại được ém nhẹm đi suốt gần 5 năm. Nguyễn Trường Tô vẫn là một Phó bí thư tỉnh ủy mẫu mực, một Chủ tịch tỉnh vẫn đương nhiệm, vẫn “đủ tư cách”, có triển vọng lên cao hơn. Ông Tô vẫn vênh váo hống hách với thuộc cấp, vẫn cao đạo dạy dỗ mọi người đạo đức, lối sống, vẫn mặt sắt đen sì ức hiếp dân lành .
Trả lờiXóaNăm 2010, khi vụ án Sầm Đức Xương bùng phát, Chủ tịch Nguyễn Trường Tô còn cao giọng phát biểu trước báo giới: “ Một nhà giáo, một hiệu trưởng mà sa đọa về đạo đức như Sầm Đức Xương thì không thể chấp nhận được!”.
Ngày 5-10-2010, Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam, ra thông báo như sau: “Qua kiểm tra nhận thấy đồng chí Nguyễn Trường Tô từ năm 2005 đến nay đã có vi phạm thiếu gương mẫu trong sinh hoạt, sống buông thả, quan hệ không lành mạnh, vi phạm nghiêm trọng tư cách cấp ủy viên, đảng viên, gây ảnh hưởng xấu tới hình ảnh người cán bộ lãnh đạo, gây dư luận bất thường trong đảng,và xã hội…
Sáng 21/8/2010, tại Đại hội thi đua yêu nước tỉnh TT-Huế, Bí thư Tỉnh ủy Hồ Xuân Mãn vinh dự được Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan trao tặng danh hiệu Anh hùng Lực lượng Vũ trang do Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết phong tặng.
Đại hội thi đua yêu nước tỉnh TT-Huế diễn ra sáng nay tại Trung tâm văn hóa thông tin tỉnh TT-Huế.
Ngày 16/7/2013, ông Lê Hồng Liêm- Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra (UBKT) T.Ư đã dẫn đầu đoàn kiểm tra của cơ quan này làm việc với nguyên Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên- Huế, ông Hồ Xuân Mãn- người bị tố khai man thành tích để được phong tặng danh hiệu Anh hùng LLVTND.
Tại buổi làm việc, đoàn công tác đã đưa ra hồ sơ tố cáo ông Mãn khai man thành tích và cướp công đồng đội của các cựu chiến binh để lấy ý kiến của ông Mãn nhằm làm rõ vụ việc.
Ông Mãn đã có một số ý kiến phản bác lại đơn tố cáo, đồng thời ông đưa ra nhiều đề xuất để đoàn công tác giải quyết.
Tại buổi làm việc, đoàn kiểm tra cũng nói nếu ông Mãn muốn đối chất với người tố cáo để làm rõ trắng đen thì đoàn sẽ tạo điều kiện về khâu tổ chức, tuy nhiên ông Mãn không muốn đối chất.
Cuộc đấu tranh làm rõ chức danh AHLLVTND của Hồ Xuân Mãn đã gần 3 năm nay, cũng gian nan không kém vụ Nguyễn trường Tô.
Bài học Nguyễn Hà Phan, Tạ đình Đề, Tư Thoan…họ cũng nhận gốc là an ninh…
Trả lờiXóaNguyễn Trường Tô mất 5 năm, Hồ Xuân Mãn có thế lực hơn, gỗ kiền kiền ùn ùn ra Bắc cho các anh, lẻ nào các anh không giúp cho thằng em khi bị hoạn nạn...
Trả lờiXóaChỉ tội cho bầy dân khô xương cốt tàn vì cái giống này lãnh đạo...
Nguyễn Trường Tô ở Hà Giang thì ngon rồi, Huế bề tui gia đình anh Mãn cũng không thua kém ai, nhờ mã mồ kết, không cần học hành nhưng ai cũng có địa vị, giàu có…
Trả lờiXóaMột gia đình nắm toàn bộ các ngành mũi nhọn của tỉnh, ai cũng thèm muốn…ở Thừa Thiên Huế từ xưa đến nay chưa có gia đình nào phát nhanh đến như vậy…
Sự việc của Tô gây ra lại được ém nhẹm đi suốt gần 5 năm. Nguyễn Trường Tô vẫn là một Phó bí thư tỉnh ủy mẫu mực, một Chủ tịch tỉnh vẫn đương nhiệm, vẫn “đủ tư cách”, có triển vọng lên cao hơn. Ông Tô vẫn vênh váo hống hách với thuộc cấp, vẫn cao đạo dạy dỗ mọi người đạo đức, lối sống, vẫn mặt sắt đen sì ức hiếp dân lành.
Trả lờiXóaSự việc anh hùng của Mãn gây ra lại được đám lâu la dàn dựng, khi bị VC phát hiện thì chúng ém nhẹm đi suốt gần 3 năm nay…
Cuộc chiến đấu với danh hiệu anh hùng của Mãn còn gian khổ…nhưng chắc chắn thắng lợi…thằng ăn cướp Lý Thông sẽ bị lịch sử phê phán…
Bọn thay đen đổi trắng sẽ bị bêu ra ánh sáng...công luận, dân luận...
Cô Dung khai, từ tháng 11-2005, đã ngủ với Chủ tịch Nguyễn Trường Tô. Chủ tịch Tô có thói quen ‘hành sự’ xong lăn ra ngủ, cứ trần như nhộng, nên Dung thấy hay hay, lấy điện thoại di động chụp các tư thế của vị khách sộp.
Trả lờiXóaChủ tịch Nguyễn Trường Tô chối phắt. Ông lớn tiếng mắng cả công an, và cho rằng có bàn tay của thế lực thù địch nhúng vào, dùng kỹ thuật vi tính ghép ảnh, bịa đặt, vu khống, nhằm làm mất uy tín cán bộ lãnh đạo, làm giảm niềm tin của nhân dân.
Tại buổi làm việc, đoàn kiểm tra TƯ đã đưa ra hồ sơ tố cáo ông Mãn khai man thành tích và cướp công đồng đội của các cựu chiến binh để lấy ý kiến của ông Mãn nhằm làm rõ vụ việc.
Ông Mãn đã có một số ý kiến phản bác lại đơn tố cáo, đồng thời ông đưa ra nhiều đề xuất để đoàn công tác giải quyết. Từ chối đối chất với nhân chứng…
Bài này thì Mãn học Tô, Tô dạy cho Mãn cách chối bay chối biến…nhưng cái trò láu cá này thì Tô chỉ là học trò của Mãn…năm 2005 Mãn cũng bị scandal tương tự, cũng tai bay vạ gió vì gái nhưng Mãn qua đẹp…chỉ ồn ồn rồi thôi…vẫn qua mắt đại hội Đảng để tiếp tục làm bí thư…2008 Mãn được tôn vinh là cháu ngoan Bác Hồ…2010 trở thành AHLLVTND của những năm 60-70 thế kỉ 20…
XóaDù là có tiếp thu bài của Tô, nhưng bao giờ Tô cũng chỉ là học trò bình thường của Mãn…
MÃN ĐẠI SƯ PHỤ.
Câu chuyện mua bán dâm học trò ở Hà Giang vẫn râm ran, nhưng bóng dáng vị chủ tịch tỉnh có cái đầu mum múp, cái mỏ nhọn gin tham bỗng lặn mất tăm. Đi trên đường Trần Phú, thị xã Hà Giang, để mắt nhỉn ngôi nhà số 218, một thời nườm nượp xe cộ cao sang, ríu rít nói cười, giờ vắng tanh vắng ngắt, cửa đóng im lìm. A, thì ra một quan to như Nguyễn Trường Tô vẫn còn biết xấu hổ ? Một người còn biết xấu hổ là một người vẫn còn chút tự trọng! Một cái mặt còn biết giấu đi là một cái mặt chưa quá dày! Niềm hy vọng mỏng manh nhen lên trong lòng ngưởi dân phố núi vốn thật thà và giàu độ lượng.
Trả lờiXóaMột VC nói: Giá như ông Mãn biết dừng lại, đừng tham lam, biết hổ thẹn và tự nguyện xin rút danh hiệu.
Trong nhiều tháng nay, ông Mãn “ở ẩn”, cáo bệnh và không tham gia các sự kiện, các cuộc gặp gỡ, làm việc tại Huế của lãnh đạo Đảng, Nhà nước”.
Một độc giả phát hiện chỉnh, Bác nhầm to rồi, không có chuyện "ở ẩn hay cáo bệnh" vẫn vô tư vui chơi giải trí. Eng Mãn được mấy eng "khúc ruột chia đôi - type bodit" cao-méo/ bình- him/ hùng -CA / phương- bơi vịt/ phương- phò mã/ hồng- gỗ/ chánh-xăng dầu/ thắng buôn vua/ hoàng bằng- rừng tặc/ đạt- xe ben/ cảnh- loa đài...liên tục tổ chức ăn chơi nhảy múa ở biển, rừng, khách sạn Century và một số tụ điểm ăn chơi ruột khác...
Mồi nhậu toàn đặc sản các món xé bằng mồm như: Thái Công Nguyên, Thái Bình Dương, *Tướng Tòan, 4* Sum, các CCB PĐ.
Tung hô danh hiệu AHLLVT HXM là bia Huda của Mậu Chi, là rượu Thủ Tướng, khi phê phê, họ cũng làm thơ, câu thơ 6-8 đắc ý thường trực nơi mồm của bọn họ "đi săn có thỏ có chồn, đi nhậu có cái ...ồn...ồn… mới vui"…123… zôôô… zôô… zô...
Có mô mà xấu hổ, bọn họ vẫn mặt chai, mày rậm như xưa…
Hi hi hi…he…he…
Bọn này kết thúc giống nhau...
Trả lờiXóaSau buổi làm việc với ông Mãn, đoàn đã làm việc với các cựu chiến binh như:
Trả lờiXóa-Ông Trần Văn Minh, nguyên bí thư xã Phong An 1972-1975,
-ông Nguyễn Văn Hải, nguyên huyện đội trưởng Phong Điền 1972-1975;
-ông Trần Văn Luyện, nguyên Bí thư huyện ủy Phong Điền 1974-1975;
-ông Võ Sĩ Đài, nguyên huyện đội trưởng Phong Điền,
-ông Tạ Hồng Quang, nguyên bí thư đảng ủy xã Phong Sơn…
Nội dung đoàn kiểm tra làm nhằm xác minh thêm chi tiết từng nội dung trong đơn tố cáo về các trận đánh diệt Mỹ, diệt ác ôn của ông Hồ Xuân Mãn.
Nhiều cựu chiến binh khác đã lần đầu được đoàn làm việc trung ương gặp mặt.
Trong sáng 20/7, nhiều cựu chiến binh mà đoàn chưa gặp đã đến trụ sở xã Phong An, huyện Phong Điền - nơi đoàn đang làm việc với ông Tạ Hồng Quang.
Gồm các ông như:
-ông Hồ Văn Nghĩa, nguyên Trưởng ban an ninh Phong Điền 1969-1975;
-ông Lê Văn Uyên, Trưởng ban tổ chức huyện ủy Phong Điền 1969-1975;
-ông Hoàng Quốc Pháp, nguyên tình báo Bộ Công an…
Bác Nghĩa là chú của Hồ Xuân Mãn, xin bác cho ý kiến về đoạn văn Mãn viết trên Tạp chí Sông Hương:
Trả lờiXóa"Lúc đó tôi là Trưởng Công an, cùng với lực lượng xã đội Phong An (Phong Điền) nhận nhiệm vụ phối hợp với du kích xã Phong Sơn tổ chức, nghiên cứu địa bàn dẫn đường đưa Trung đoàn 1 Sư 324 do anh Phan Thỏa làm Trung đoàn trưởng (nay đã nghỉ hưu sống ở Đông Hà - Quảng Trị) về địa bàn hoạt động của mình."
Mỗi lần có dịp tiếp khách long trọng thiện đều đọc "bài thơ đôi dép", đinh mạnh thắng người như con tôm có mang cục cức trên đầu, nên nó luôn nghĩ những điều bĩ ổi, dơ dáy nó tưng đây là" bài thơ đôi dép" mà anh thiện vừa sáng tác và sếp rất thích. Tôi công nhận là bài thơ hay, nghe thiện đọc hòai tôi tưởng thật nhưng qúa sửng sốt khi tôi tìm được tác giả " bài thơ đôi dép" là của NGUYỄN TRUNG KIÊN một người thợ cơ khí thật thà, hiền hậu và giỏi giang. Tôi thấy thiện thích thơ, xin tặng thiện bài thơ "chế" BAÌ THƠ ĐÔI DÉP để thiện giao lưu trong những buổi tiếp khách long trọng, nhất là khi được mấy O Quãng Bình hát ca Huế trên sông Hương tưng lên và phụ họa, khi ấy thiện " rống" lên giọng QUÃNG BÌNH "BÀI THƠ ĐÔI TẤT"
Trả lờiXóaBÀI THƠ ĐÔI DÉP ( thiện thường xuyên đọc đinh mạnh thắng quãng cáo do a thiện sáng tác)
Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
···············
···············
··············
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia
(Mời đọc nguyên bài trên google. vnthuquan)
------------------------------------------------------------------------------------
BÀI THƠ ĐÔI TẤT (chế từ " bài thơ đôi dép" tặng thiện để trình diễn những buổi giao lưu long trọng(!)
Bài thơ đầu anh viết tặng em
Lá bài thơ kể về ...đôi tất
Khi chân thấy có một mùi ngây ngất
Thì vật tầm thường cũng "bộc phát" thành thơ
Hai đôi tất nho nhỏ màu xanh lơ
Màu cở cây hay màu của điều ước?
Nhưng chắc chắn không bao giờ lộn ngược
Vì mặc vào sẽ phát hiện ra ngay
Chẳng thường xuyên được giặt giũ hàng ngày
Bị sức nặng đôi gót hồng chà đạp
Dấu bốc mùi không đi cùng người khác
Dù chiếc này đẹp hơn hẳn chiếc kia
Nếu một mai một chiếc tất mất đi
Bị chó gặm hay vấn đề nào khác
Mọi thay thế đều trở thành độc ác
Không khác lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai đứa này chỉ là cặp gian phu
Mất em rồi anh sẽ đi tu
Bởi đơn độc sống đâu còn ý nghĩa
Dấu bên cạnh có muôn người thay thế
Thì đêm nằm vẫn sợ dính SI-ĐA
Đôi tất - đôi ta khi rách khi lành
Chẳng thề nguyền nên tha hồ giả dối
Chẳng hứa hẹn chỉ âm thầm phản bội
Nên bình thường nếu chẳng đủ thành đôi
Ngay cả khi bắt đầu bốc mùi hôi
Không thể thiếu sáp ngăn mùi khẩn cấp
Bài thơ đầu xin viết về đôi tất
Thật giản dị như mối tình e ấp
Để đêm ngày gắn chặ mãi không thôi
Không thế thiếu nhau trên bước đường đời
Dấu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng I-LOVE-YOU ở những điều ngược lại
Tôi mù quáng trong cuộc tình ngang trái
Thỏ gục đầu trước trước phát súng thợ săn
Dấu mai này tôi có chết nhăn răng
Xin kiếp sau vẫn được làm chiếc tất
Dù biết yêu "không còn gì để mất"
Chỉ cần bên cạnh có chiếc thứ hai kia