Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

Đảng CSVN vẫn còn “MỘT BỘ PHẬN KHÔNG LỚN” nhưng kiên định.

Bài báo VỀ LẠI PHONG ĐIỀN của Nguyễn Quang Hà tập hợp những ý kiến có địa chỉ đăng trên Báo Cựu Chiến Binh là pháo hiệu khởi đầu trận đánh của Cựu Chiến Binh trong thời kỳ mới, thời kỳ mà những thế lực làm tha hóa Đảng CSVN trỗi dậy. 
Phản pháo lại bằng thế lực và tiềm lực kinh tế dồi dào, Hồ Xuân Mãn trả đòn liên tiếp bằng 6 bài báo: Nhớ đêm về xóm Bồ của Hồ Xuân Mãn, ÔNG HỒ XUÂN MÃN CÓ CƯỚP CÔNG?,2 kỳ (Bài 1: Nhân chứng một thời (08/01/2013), Bài 2: Những chiến công thầm lặng (09/01/2013)) của Hữu Thu, ANH HÙNG LLVTND HỒ XUÂN MÃN: NGƯỜI CON ƯU TÚ CỦA ĐẤT PHÒ NINH của Phan Bùi Bảo Thy, NHỮNG TRẬN ĐÁNH “XUẤT QUỶ NHẬP THẦN” CỦA NGƯỜI CON ƯU TÚ ĐẤT PHÒ NINH của Quốc Anh, Đăng trên những tờ báo rất có uy tín: TẠP CHÍ SÔNG HƯƠNG, ĐẠI ĐOÀN KẾT, AN NINH THẾ GIỚI, CẢNH SÁT TOÀN CẦU…
Chúng ta là sự thật, nhiều Blog, nhiều trang báo mạng, nhiều trang báo viết đã ủng hộ chúng ta…cùng chúng ta "la to" đưa Hồ Xuân Mãn vào trận đồ “thiên la, địa võng”
Cuối cùng: ĐƠN XIN PHẢN ẢNH của người lính già Lê Văn Uyên, nguyên Trưởng ban Tổ chức huyện ủy Phong Điền từ 1970- 1975 là dấu chấm hết…của những người dám mang danh đảng viên Đảng CSVN.
Chân lý là khách quan, Chân lý theo Platon và Aristotle, những ý kiến được coi là “đúng” khi nào ý kiến đó khẳng định điều gì “có” thì thực sự “có”, khẳng định “không có” thì thực sự là “không có”.
Chân lý là sự nhận thức đúng đắn hiện thực khách quan trong bộ óc con người. Vì vậy chân lý sẽ phát triển cùng nhận thức của xã hội.

Chúng ta mừng Đảng CSVN đang còn những đảng viên mà phần lớn là những người đi qua chiến tranh, hy sinh gần như hết cả cuộc đời mình cho đất nước, giờ đây sức tàn lực tận vẫn đang ngày đêm gắn bó với dân, với Đảng... cùng nhân dân bắt sâu trong Đảng, làm cho cơ thể Đảng CSVN vượt qua suy thoái…
May mắn thay cho xã hội ta, còn có những người như Quang Minh, Nguyễn Quang Hà, và các Cựu chiến binh Việt Cộng dũng cảm, xem mình như chẳng có, dám đội đá vá trời, ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng, canh cánh vì sự tồn vong của Đảng CSVN. 
Xã hội sẽ tốt lên khi những người có tấm lòng, có khả năng, có can đảm khiếu tố những hành vi sai trái của cán bộ có chức, có quyền; họ không ngại gian khổ hy sinh, hiên ngang như Hoàng Tiến Dũng, Hoàng Văn Phận, Lê Văn Uyên, Hoàng Phước Sum, Võ Sĩ Đài, Hồ Văn Nghĩa... 
Những người này là những viên ngọc quý của xã hội. Những đảng viên trung kiên của Đảng CSVN.
Họ phải được trân trọng, bảo vệ, khen thưởng thật xứng đáng, tên tuổi của họ thuộc về nhân dân, thuộc về những chiến sĩ cách mạng chân chính…Đảng CSVN đang bảo vệ họ.
Đảng CSVN có công lãnh đạo hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và xâm lược Mỹ để giải phóng dân tộc và cuộc chiến tranh chống bọn bành trướng Trung Quốc bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc. 

Hàng chục vạn đảng viên đã ngã xuống trong ba cuộc chiến tranh này. Cũng còn hàng vạn đảng viên đang sống và nổ lực đấu tranh chống sự suy thoái của Đảng CSVN, hàng ngày gắn bó với nhân dân, lo cho dân đúng nghĩa với một đảng viên chân chính, nói cách khác là đảng viên thứ thiệt.
Các đảng viên sống quanh ta, quan tâm đến từng việc rất nhỏ của bà con, được bà con rất quý mến tin yêu. Ngoài những đảng viên đang sống gắn bó với dân ở từng khu phố, cũng phải nhắc đến một bộ phận đảng viên đương chức đang làm việc trong các cơ quan, xí nghiệp, họ vẫn sống trong sạch, cố giữ mình không để nhúng chàm, nhưng trước tình hình hiện nay họ cũng không thể làm gì hơn, chỉ nhìn “một bộ phận không nhỏ” đang gặm nhấm đất nước, đang từng ngày làm cho Đảng CSVN mất uy tín. 
Những đảng viên thứ thiệt này lấy lí tưởng của mình đã chọn để sống và làm việc. Nhiều thế hệ trước đây tham gia Đảng CSVN để giải phóng dân tộc, xây dựng một nước Việt Nam ngang tầm thời đại. Những đảng viên ấy không ngại gian khổ hy sinh vì một mong muốn duy nhất là làm cho “Dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, Văn minh”
Hiện nay, Đảng CSVN đang ở giai đoạn bị suy thoái. Ở đây chưa bàn đến chuyện suy thoái chính trị, chỉ đề cập đến suy thoái về mặt đạo đức. 
Một bên là những đảng viên thứ thiệt, tức là những đảng viên chân chính, thực sự trung thành với Tổ quốc với nhân dân. 
Một bên là bộ phận “đám đảng viên giả hiệu”, đấy là “bộ phận không nhỏ”. Cứ theo chữ nghĩa mà xét “bộ phận không nhỏ” có nghĩa là bộ phận lớn, LỚN – NHỎ bao giờ cũng đi với nhau thành một cặp đối xứng. 
Như vậy có thể hiểu “một bộ phận không nhỏ” đồng nghĩa với số đông đảng viên của Đảng CSVN là “đám đảng viên giả hiệu”
Trong "đảng viên giả hiệu" cũng có hai loại: 
Một loại cơ hội, chui vào đảng để tìm cơ hội tiến thân, mục đích của họ là có quyền… Bọn này cực kỳ nguy hiểm vì chúng nó tìm mọi cách ngoi lên những vị trí quyền lực bằng mọi thủ đoạn, mọi giá; nắm thật nhiều quyền là có điều kiện "cần" hợp pháp để lấy tiền, không cần biết tiền ấy là tiền gì... bất chấp đạo lí, đúng nghĩa là bọn "cướp ngày". Chui vào Đảng kiểu này thường đi bằng đường chính đạo, khó phát hiện…chui vào kiểu của Hồ Xuân Mãn theo con đường tà đạo…kiểu đào ngạch để chui vào, số này rất ít, thường để lại dấu vết nên sớm hoặc muộn đều bị phát hiện…
Loại thứ hai ban đầu là nằm trong đội ngũ đảng viên thứ thiệt, họ vào Đảng CSVN với một mong muốn tốt đẹp là giải phóng dân tộc, xây dựng một xã hội dân chủ, công bằng, tiến bộ…đất nước có những biến đổi lớn, chuyển từ chiến tranh sang hòa bình, trình độ quản lý không theo kịp với sự phát triển. Quyền và tiền trở thành những giá trị thực dụng hơn là những lí tưởng viễn vông, vì thế một số đảng viên có quyền, có tiền trong tay “tự diễn biến” để trở thành “một bộ phận không nhỏ” trong Đảng CSVN. 
Nguy hiểm nhất cái là “bộ phận không nhỏ” ấy lại đang cầm quyền…

“Một bộ phận không nhỏ” ấy ở đâu?

-Ở Trung ương, các bộ, các ngành, các tỉnh, các địa phương họ đang ăn vào các dự án, ăn đất, ăn tài nguyên thô của tổ quốc. 
-Họ đã, đang, sẽ lập dự án to, dự án nhỏ mà mục đích không phải vì sự phát triễn bên vững của đất nước, mục đích của họ là “hy sinh đời bố, củng cố đời con”, là có tiền vào tài khoản riêng. Những việc cần kíp cho đất nước, cho nhân dân nhưng vì thấy không kiếm chác được thì chưa quan tâm tới. Những dự án hàng chục năm sau làm cũng chẳng ảnh hưởng gì đến hòa bình thế giới thì vội vàng lập dự án, tổ chức đấu thầu rầm rộ, dự án làm xong thì nằm phơi thân cùng tuế nguyệt, Công viên nước, Hồ Thủy Tiên, Cảng Chân Mây, Bệnh viên cây số 23, bán Huda là một ví dụ… còn kẻ chủ trương dự án thì xây thêm được vài căn biệt thự, mua xe Lesus, Camry…để đi chơi tennis, đánh golf... Nhiều dự án lỗ lãi thế nào, để lại hậu quả cho đất nước thế nào kệ mẹ nhân dân. Bất chấp lời khuyên của những nhà khoa học, những người đảng viên có tâm huyết với đất nước. Dùng quyền hành và các phương tiện thông tin do mình quản lí giải thích vu vơ để bịt mồm dư luận. 
Một Vinashin, một Vinaline, một Bôxít Tây Nguyên…cái danh sách làm nghèo đất nước đang còn dài…Quyền hành của “bộ phận không nhỏ” ấy như những khẩu pháo “vua chiến trường” của Mỹ đang bắn vào Tổ Quốc. Nó tàn phá đất nước một cách ghê gớm. Một ngày còn cái “bộ phận không nhỏ”, còn “đám đảng viên giả hiệu” thì nỗi bất hạnh còn rơi xuống đầu nhân dân. 
Đất nước còn gặp đại họa. 
Bộ phận đảng viên thứ thiệt đau lòng đứng nghe dân chửi...

“Bộ phận không nhỏ”, “đám đảng viên giả hiệu” ấy sẳn sàng hạ độc thủ bằng những chiêu tàn độc nhất đối với bất kì ai phát hiện, đụng đến “lợi ích nhóm” của bọn chúng…
Ngoài việc hết sức cảnh giác…chúng ta phải biết la to…khi phát hiện hành vi bất minh của chúng…khi biết đã bị lộ, bọn chúng thường bằng mọi cách “bịt miệng”, kể cả thủ đoạn “giết người, diệt khẩu”…chúng nó đã từng làm những việc như vậy…

48 nhận xét:

  1. Bài báo rât hay, rất sâu, chứng tỏ tác giả là một người nắm chắc lý luận và thực tiễn về Đảng. Mừng là trong số những Đảng viên bình thường, những quần chúng bình thường lại có những người có trình độ như thế. Giá như những người đương quyền giỏi như vậy thì đỡ biết mấy. Mong đ/c có những bài như bài này.

    Trả lờiXóa
  2. Kết luận quá chính xác. Hay lắmlúc 19:02 19 tháng 8, 2013

    “Bộ phận không nhỏ”, “đám đảng viên giả hiệu” ấy sẳn sàng hạ độc thủ bằng những chiêu tàn độc nhất đối với bất kì ai phát hiện, đụng đến “lợi ích nhóm” của bọn chúng…
    Ngoài việc hết sức cảnh giác…chúng ta phải biết la to… bọn này rất sợ hành vi của chúng bị phát hiện…khi biết đã bị lộ, chúng bằng mọi cách “bịt miệng”, kể cả thủ đoạn “giết người, diệt khẩu”…chúng nó đã từng làm những việc như vậy…
    Do vậy, để thắng chúng, chúng ta phải đoàn kết, bảo vệ nhau…và la to…Đảng CSVH vẫn còn "MỘT BỘ PHẬN KHÔNG LỚN" nhưng kiên định.

    Trả lờiXóa
  3. Đ/c Trương Tấn Sang nói" ...một bộ phận không nhỏ..." tức là một bộ phận lớn, nhưng không có nghĩa là bộ phận Đảng viên kiên định thuộc về bộ phận nhỏ .

    Trả lờiXóa
  4. “Bộ phận không nhỏ”, “đám đảng viên giả hiệu” rất sợ QUANG MINH, chưa ai dám quy kết trang của QUANG MINH là phản động...là nói xấu Đảng.

    Trả lờiXóa
  5. Anh Liêm vào Huế lấy 1 tỷ, anh Dụ lấy 2 tỷ. Mấy thằng già bọn bay cứ ngồi đó mà mơ đi.

    Trả lờiXóa
  6. Dê ăn cỏ, cọp ăn dê, người nấu cao cọp, người có tốt có xấu...

    Trả lờiXóa
  7. Cướp...cướp...cướp

    Trả lờiXóa
  8. Bình, Hà, Bá, Cao đều là em út của Mãn thì giờ phải lo cho thầy thôi. Các bác trung ương vào kiếm chác tý rồi đi ra chứ xử lý, xử lác cái gì. Tội cho mấy ông già sắp xuống lỗ cứ ngồi chờ kết quả.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hãy kéo mấy eng ni về phía hàng ngũ tranh đấu của chúng ta chứ, chúng ta cứ xô mấy eng ni về phía HXM là hạ sách

      Xóa
  9. HXM anh hùng hơn Vũ Thắng vì Vũ Thắng làm bí thơ, cán bộ đến củ sắn chẳng có mà ăn. Còn Mãn làm bí thơ, cán bộ ai cũng nhà lầu xe hơi hết. Cho nên phong Mãn anh hùng là đúng thôi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vũ Thắng làm bí thơ không có sắn nhưng có bột trăng trắng giống sắn...

      So sánh lung tung.

      Xóa
    2. eng mô đó nói tầm bậy ;Năng suất cây lúa,trọng lượng xuất chuồng của con heo,giá trị tăng trưởng,phát triển của nền kinh tế xứ TA;Điện+đường+trường+trạm TT H có như bựa ni đều được thai nghén,tạo tác,vun bồi từ thuở VC BÙI SAN,VŨ THẮNG cả đó ! lũ quan quày hiện nay toàn khới khu VC BÙI SAN,VŨ THẮNG đó mà!
      các vị có biết năng suất của một sào ruộng trồng lúa ở BTT ,TT H những năm trước 1986 là mấy kg không hèo ?
      Không thấu lịch sử quê TA thì chớ nói bậy.Chớ phủi ơn các bậc tiền bối.

      Xóa
    3. Tôi đồng ý với phát biểu của Cu hả. Eng mô đó nói bậy, thiếu hiểu biết. Tôi định viết một bài cho họ hiểu về công lao của Bác BÙI SAN và bác VŨ THẮNG nhưng chắc họ cũng không hiểu nỗi, bởi qua lời nói của họ qúa bậy, nếu có viết thì chắc cũng "đàn gãy tai trâu"

      Xóa
    4. Ai nói bậy, việc động trời cả trung ương đều biết chứ bậy cái chi mà bậy.

      Có công thì cứ nói có công, có chuyện cứ nói có chuyện. Đừng có thần thánh hóa lên linh tinh hư hết bột hết đường.

      Người đã chết thì hết chuyện, vậy biết ngang mô - thời đại mô thì nói ngang đó. Ngưng ba phét mà loãng chuyện chính.

      Huế có khác, không bỏ được cái tật hóng hớt bờ hơ.

      Xóa
    5. Ôi giời, mang mặc nạ người rồi (!) lạc lối rồi, tội nghiệp về luyện thêm rôi nói hấy, "đậy nắp bô lại" kẻo xì có mùi. ..

      Xóa
  10. Bất ngờ…
    Việc anh Mãn làm anh hùng, dân Huế nghe qua là đã hiểu…thậm chí còn hiểu động cơ sâu xa để anh Mãn làm thêm cái anh hùng này…không phải làm cho oai mà để trèo cao hơn…không phải anh Mãn không sợ, những nghĩ ngắn không ai dám có ý kiến…
    Bất ngờ là vấn đề vào Đảng của anh Mãn, anh Mãn là người cẩn thận, anh còn giữ được 33 giấy chứng nhận “Dũng sĩ diệt Mỹ”…thì Quyết định kết nạp Đảng của anh Mãn không thể mất được…anh nhờ Hữu Thu chụp ảnh đăng báo, hoặc giao cho Dương Tiến Anh, TRT quay phim đưa lên Tivi cho dân tin anh Mãn là đảng viên thứ thiệt…vô Đảng đàng hoàng…chứ không phải đào ngạch để vào…
    Về trách nhiệm của cấp ủy, anh Phan Công Tuyên cứ im lặng, còn tủm tỉm cười…khó hiểu các anh quá…
    Không lẽ cướp công, chui vô Đảng của anh Mãn đều là sự thật?

    Trả lờiXóa
  11. Cảm ơn Quang Minh những bài càng về sau càng hay.

    Trả lờiXóa
  12. Cáo bị cắt đuôi...lúc 03:12 20 tháng 8, 2013

    Cướp công, trộm Đảng...
    Nói chung là phường trộm cướp...Mãn ơi là Mãn, tưởng là ngon lành như ai, 12 cái đuôi bị chặt hết rồi...bây giờ chỉ là con cáo không có đuôi...

    Trả lờiXóa
  13. Phải “lấy lại lòng tin” của người dân. Đảng cần làm tốt những cam kết của mình, từ việc nhỏ, để lấy lại lòng tin, khơi dậy tính tích cực, chủ động của dân. ‘Chứ để mòn đi, chán nản thì Đảng có làm gì cũng không được nữa’.
    Người dân đang thờ ơ trong tố cáo tham nhũng, tố cáo mà không có sự thay đổi nào thì tố cáo làm gì.
    Vì trình độ, hiểu biết của người dân về tham nhũng, về chính quyền đã cao hơn. Không còn có thể nói dối, mị dân. Người dân tinh tường và biết, không thể dễ dàng che đậy, không che mắt dân được nữa.

    Trả lờiXóa
  14. Cho hỏi trong gần 300.000 truy cập mà không ai kể chuyện đi học trường Đảng CC NAQ, chả lẻ cả tỉnh BTT(cũ) không có ai học cùng à???

    Trả lờiXóa
  15. Anh Mãn tuy có tư lợi nghĩ cho giòng tộc nhưng cũng chưa đến nỗi để vợ nhúng tay vào chuyện làm ăn và chính quyền. Bây giờ cứ nhìn Thiện, Cao mà xem. Dân xây dựng ở Huế chừ đều kinh hãi khi nghe nhắc đến hai chị.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ai biểu chúng nó hèn thì chúng nó sợ.

      Sống hèn, tư lợi, chỉ biết mình không biết người, tất yếu chúng bị trị thôi. Cái đó là sự non kém của đám xây dựng TT Huế, mãi không bò nổi ra khỏi đất Thừa Thiên.

      Chúng nó ích kỉ thì bây giờ chúng chịu chết. Ta tuy ghét đàn bà nhúng tay nhưng đám xây dựng kém cỏi và lưu manh của Huế đáng phải bị như vậy.

      Xóa
    2. mụ ả cam mà không nhúng tay vào cả quá trình đục khoét,vơ vét,bòn rút sức DÂN của NƯỚC ư ?

      Xóa
    3. hồ xuân mãn ỦY VIÊN TRUNG ƯƠNG,BÍ THƯ TỈNH ỦY TT H đã chơi trò lưu manh,côn đồ,ụi nện cả tộc trưởng họ Hồ làng PHÒ NINH là CCB VC HỒ VĂN NGHĨA , nên hắn mầng đéo chi mà "có tư lợi nghĩ cho giòng tộc..." hắn chỉ tổ ranh mương quơ cào cho nhà hắn có tí chút ban ơn cho giuộc bodit hắn để bọn chúng cúc cung làm nô tài đến rụn cột sống cho hồ xuân mãn ấy mà.

      Xóa
  16. Đừng để có thêm một Lê Hiếu Đằng, 45 năm tuổi đảng, đã từng giữ chức vụ cao trong MTTQ, đang kêu gào thành lập cái gọi là đảng dân chủ xã hội việt nam. Ông ta đã phản lại Đảng, đó là sự tha hóa đến cùng cực vè tư tưởng và đạo đức của người Đảng viên, hãy cảnh giác với những Đảng viên như vậy,đó là cách phá Đảng nguy hiểm nhất, hơn rất nhiều so với thế lực phản động âm mưu diễn biến hòa bình như chúng ta vẫn nghe.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Người Cộng sản chân chính chấp nhận sự đối lập. vì" mâu thuẩn giữa các mặt đối lập là động lực thúc đẩy sự phát triển xã hội" như Mác nói . Xã hội mình bây giờ toàn sống trong sự sợ hải, chờ về hưu mới lên tiếng công kích phản đối, nhục mạ, hạ bệ hình ảnh nếu còn tiếp tục kiểu này e không xong. Ý kiến ông Lê Hiếu Đằng cũng hay vì ông đề nghị thành lập một đảng Dân chủ Xã hội cho những đảng viên Cộng sản chân chính và những người tiến bộ, không tranh giành quyền lực với Đảng CS cầm quyền nhưng dám chỉ ra những mặt trái khi mà Đảng cầm quyền không tìm ra được như giàu bất chính, trù dập, hối lộ, tham ô. móc ngoặc, bán dự án, tài sản ăn phần trăm hoa hồng.....

      Xóa
    2. Đảng CS đánh đỏ tất cả những gì Đảng CS cho là xấu xa.
      Sau khi giành được thắng lợi, Đảng CS tái lập những thứ bị đánh đổ với mức độ cao hơn, tệ hại hơn...
      Bọn đế quốc sài lang không xấu như Tàu...
      Ngụy quân, ngụy quyền không xấu như Mãn...

      Xóa
    3. Hãy đọc thêm về Lê Hiếu Đằng rồi tham gia ý kiến...

      Xóa
    4. mới đây thôi;Qua thông tịn chính thống cho biết rằng THU NHẬP CỦA HỘ NÔNG DÂN VIỆT NAM mỗi ngày chỉ ngấp nghé 50.000 vnd !?
      rứa mà lũ đầy tớ cơ ngơi tiền tỷ.
      nảy nòi LÊ HIẾU ĐẰNG ắc từ đó là căn nguyên.
      VC tử tế xót lòng với thành quả qua 38 năm Mỹ cút Ngụy nhào với 68 năm nước nhà ĐỘC LẬP.

      Xóa
    5. LÊ HIẾU ĐẰNG làm gì phá được ĐẢNG CSVN,có sức chăng chỉ nhổ được cỏ dại trong trong cánh đồng ĐẢNG mênh mông.Kẻ phá ĐẢNG CS VN phải là những tay nắm chức to quyền nậy trong các cơ quan Đảng,Nhà Nước nhưng chỉ tổ làm bậy gây nản lòng DÂN kiểu như hồ xuân mãn và đ.c x đó nờ,rứa tề.

      Xóa
    6. Tôi nêu những trải nghiệm nói trên để chứng minh rằng trong chế độ này không có chỗ cho người trung thực mà chỉ dành cho những người nói láo, tránh né đấu tranh. Giờ đây chúng ta phải phá vỡ nỗi sợ hãi đó đi để thực hiện một chủ trương cực kỳ quan trọng của nhà cách mạng Phan Châu Trinh: Khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh.

      Xóa
    7. Vào thế kỉ trước, chủ nghĩa Marx, CNXH, CNCS đã làm say mê biết bao trí thức, văn nghệ sĩ ở các nước, nhất là ở nước Pháp, cái nôi của khuynh hướng xã hội, dân chủ mà cả thời kỳ ánh sáng với các tên tuổi như Montesquieu, Voltaire, Jean Jacques Rousseau, v.v. với khát vọng xây dựng một xã hội bác ái, tự do, bình đẳng. Chủ nghĩa Marx, CNXH, CNCS chẳng những lôi cuốn, làm say mê nhiều thế hệ trí thức phương Tây mà ở Việt Nam cũng vậy. Những tri thức văn nghệ sĩ tên tuổi lẫy lừng như Văn Cao, Xuân Diệu, Huy Cận, Nguyễn Đình Thi, Tô Hoài, Thanh Tịnh, Thế Lữ, v.v. hay những trí thức tên tuổi ở nước ngoài như Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường. Thật ra họ theo lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến của HCM mà đi vào chiến khu chứ họ ít hoặc chưa biết chủ nghĩa Marx là gì, CNXH ra sao, nhưng họ hy vọng sau khi kháng chiến thành công sẽ xây dựng một xã hội dân chủ, tiến bộ xã hội, tự do, hạnh phúc mà trong Tuyên ngôn độc lập và Hiến pháp năm 1946 ông HCM đã trịnh trọng cam kết trước toàn dân giữa Ba Đình lịch sử. Lòng yêu nước, lòng tự trọng dân tộc đã thúc đẩy mọi người tham gia Cách mạng tháng 8 và sau đó đi kháng chiến. Bạn bè tôi và bản thân tôi cũng bị thôi thúc bởi những tình cảm đó: lòng yêu nước, ý chí chống xâm lược, giành độc lập tự do dân chủ cho Tổ quốc để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn các chế độ cũ ở đó công nhân, nông dân, người lao động, những người hi sinh nhiều trong chiến tranh có cuộc sống ấm no, hạnh phúc đã thôi thúc chúng tôi lên đường. Tôi vào Đảng cũng rất đơn giản: năm 1966, anh Nguyễn Ngọc Phương (Ba Triết) phụ trách đơn tuyến tôi, hẹn tôi gặp nhau ở một chùa trên đường Trần Quốc Toản (nay là 3-2) để sinh hoạt. Anh Nguyễn Ngọc Phương nghiêm mặt tuyên bố: “Đ/c Bắc Sơn (bí danh của tôi lúc đó), đ/c từ nay là Đảng viên Đảng nhân dân cách mạng (thực chất là Đảng Lao động Việt Nam ở Miền Nam mà thôi). Lẽ ra tôi đưa điều lệ để đồng chí nghiên cứu nhưng đ/c là người hoạt động công khai trong Ban chấp hành Tổng hội sinh viên Sài Gòn và ĐH Luật Khoa nên tôi bây giờ mới phổ biến một số điều trong điều lệ để đ/c biết”. Một buổi kết nạp chẳng có lời thề thốt, cờ quạt gì cả. Anh Nguyễn Ngọc Phương, người phụ trách tôi trong thời gian đầu, là người lớn lên trong một gia đình khá giả, có em gái lấy nghệ sĩ hài nổi tiếng Bảo Quốc. Thật ra qua một số người hoạt động ở Huế anh ấy đã biết tôi từng tham gia phong trào đấu tranh Sinh viên học sinh Huế lúc tôi còn học đệ nhị, đệ nhất Quốc học Huế và đã từng bị bắt giam ở lao Thừa Phủ Huế gần một năm với Lý Thiện Sanh (nay là Bác sĩ định cư ở Úc). Vì chính quyền Thừa Thiên-Huế lúc đó nghĩ tôi là thành viên của Đoàn TN nhân dân Cách mạng Miền Nam.

      Xóa
    8. Nhắc đến đây tôi có một kỉ niệm khó quên: ba tôi và mẹ Lý Thiện Sanh nóng lòng vì đã đến kì thi Tú tài II nhưng chúng tôi vẫn bị nhốt trong tù. Vì vậy ông bà làm đơn hú họa xin cho hai chúng tôi được ra thi. Thế mà chính quyền Thừa Thiên-Huế lúc đó lại giải quyết cho ra thi. Tôi theo ban C Triết học nên chỉ còn vài ngày nữa là thi, ba tôi gửi một số sách vào cho tôi. May mắn lúc đó tôi đã đọc nhiều sách triết học của các Giáo sư Nguyễn Văn Trung, Trần Văn Toàn và các tạp chí Sáng tạo, Hiện đại của nhà văn Thanh Tâm Tuyền, Mai Thảo, nhà thơ Nguyên Sa, Tô Thùy Yên, v.v., kể cả quyển sách viết về Nietzsche của Nguyễn Đình Thi thời còn trai trẻ trước 1945, nên gặp đề thi triết khá hay tôi tán đủ điều, đậu hạng thứ dễ dàng. Còn Lý Thiện Sanh học ban B vốn rất giỏi nên đậu hạng bình thứ. Những ngày ba tôi đến đón tôi ra thi ông đã đi qua cánh đồng An Cựu trong giá lạnh. Tôi không thể nào quên hình ảnh đó của ba tôi. Bây giờ Người đã mất nhưng tôi không bao giờ quên ông, biết ơn nuôi dạy tôi thành người trưởng thành pha một chút ân hận vì tôi mà ông phải khổ sở. Tôi không biết với chế độ gọi là “ưu việt” hiện nay có người tù nào đã được cho ra khỏi nhà tù để đi thi như chúng tôi hay không? Trong thời gian đó, lúc nhà tù cho tù nhân làm văn nghệ tôi thường hát bài “Tình quê hương” thơ Phan Lạc Tuyên, nhạc Đan Thọ, lúc đó là Đại úy Quân đội Sài Gòn. Gia đình của người phụ trách lao Thừa Phủ đứng trên bức tường có đường đi bao quanh nhà tù để xem. Đúng là cái máu lãng mạng của đám Sinh viên học sinh chúng tôi lúc đó ngay trong tù cũng nổi dậy đùng đùng và có cô con gái rất thích bài đó. Lý Thiện Sanh đùa “Nó khoái mày rồi đó”. Về anh Nguyễn Ngọc Phương người phụ trách tôi sau này bị địch bắt, đã hi sinh trong tù năm 1973. Năm ngoái, nhân ngày giỗ anh, tôi có kể lại việc mỗi lần sinh hoạt với tôi xong anh đề nghị tôi hát bài “Trăng mờ bên suối” của Lê Mộng Nguyên. Hát xong tôi hỏi anh: “Anh là bí thư Đảng ủy sinh viên mà sao thích bài hát ướt át quá vậy?”. Anh cười buồn và nói: “Chúng ta chiến đấu xét đến cùng là vì con người. Nhưng bài hát đó viết rất hay về con người thì sao mình không thích được!”. Nghe anh tôi càng cảm phục người đ/c phụ trách tôi và hôm giỗ anh tôi hát lại bài “Trăng mờ bên suối” để cúng anh. Sau đó, chị Cao Thị Quế Hương có vẻ trách tôi vì cho rằng anh Phương không thể ủy mị như vậy. Tôi cười buồn và im lặng.

      Tôi đã đi theo kháng chiến và vào Đảng như thế đó…

      Xóa
    9. Những điều tôi viết trong bài này cũng như bài Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh là lời tâm huyết mà tôi đem cả tim óc để bộc bạch cho bạn bè, đồng đội và những người đã cùng nhau chiến đấu trước hoặc hiện nay, cũng như những người chưa quen biết trong và ngoài nước. Bệnh tôi chưa biết sẽ diễn biến ra sao, nhưng tôi hạnh phúc được nhiều người – kể cả có vị lãnh đạo cao của Đảng, Nhà nước – thăm hỏi, chăm sóc, có người còn cho những loại thuốc quý. Trong tình hình bất an hiện nay, nếu biết đâu tôi bị một tai nạn nào đó thì xin mọi người xem đây như những gì tôi để lại cho những người thân trong gia đình, những người mà tôi thương yêu, cho bạn bè, đồng đội và cho đời. Đó là tâm nguyện của tôi, rất mong mọi người hiểu cho.
      Sài Gòn, ngày 18 tháng 8 năm 2013
      L. H. Đ.

      Xóa
    10. LÊ HIẾU ĐẰNG làm gì phá được ĐẢNG CSVN,có sức chăng chỉ nhổ được cỏ dại trong trong cánh đồng ĐẢNG mênh mông.Kẻ phá ĐẢNG CS VN phải là những tay nắm chức to quyền nậy trong các cơ quan Đảng,Nhà Nước nhưng chỉ tổ làm bậy gây nản lòng DÂN kiểu như hồ xuân mãn và đ.c x đó nờ,rứa tề.

      Xóa
    11. mới đây thôi;Qua thông tịn chính thống cho biết rằng THU NHẬP CỦA HỘ NÔNG DÂN VIỆT NAM mỗi ngày chỉ ngấp nghé 50.000 vnd !?
      rứa mà lũ đầy tớ cơ ngơi tiền tỷ.
      nảy nòi LÊ HIẾU ĐẰNG ắc từ đó là căn nguyên.
      VC tử tế xót lòng với thành quả qua 38 năm Mỹ cút Ngụy nhào với 68 năm nước nhà ĐỘC LẬP.

      Xóa
    12. Thời gian không cho phép tôi tâm sự nhều hơn, công cụ tìm kiếm tình cờ đưa tôi đến với các bạn...tôi các bạn biết là ai rồi...tôi không giải thích gì thêm...trên diễn đàn ai không giống ai là chuyện bình thường.

      Xóa
  17. Đảng cộng sản Việt Nam có một vị trí đặc biệt trong lòng dân tộc Việt nam, được Chủ Tịch Hồ Chí Minh sáng lập và rèn luyện theo tư tưởng của Người, tất cả là vì dân do dân, người Đảng viên là nô bộc của dân, dân có giàu nước có mạnh thì Đảng mới mạnh được . Không có một thế lực nào có thể phá vỡ mối liên hệ máu thịt đó , trừ khi chính chúng ta tự gây nên.

    Trả lờiXóa
  18. Xem ra anh mãn vẫn có công đấy chứ! Một là: giới thiệu nhiều quần chúng xuất sắc vào Đảng, hai là ký nhiều quyết định kết nạp Đảng, ba là đề bạt nhiều cán bộ giữ nhiều vị trí then chốt trong tỉnh như các vị lãnh đạo đương nhiệm, chính anh đã lãnh đạo tỉnh ta từ tỉnh nghèo đói trở thành một tỉnh hết nghèo và chỉ vài năm nữa thôi là tiến thẳng lên thành phố trực thuộc trung ương! Rứa răng các bác không kể.

    Trả lờiXóa
  19. Khi còn đương chức chẳng ai dám nói gì, về hưu rồi thì tùm lum chuyện, các Bác cũng chưa phải là người dũng cảm

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. từ năm 2005 hồ xuân mãn uvtw,bí thư tỉnh ủy TT H chống lưng cho nguyễn viết hoạch phó bí thư,chủ tịch ubnd huyện PHONG ĐIỀN cùng đồng bọn toa rập để ăn cướp vốn ưu đãi của NHÀ NƯỚC cùng đất trồng cây cao su tiểu điền giành cho DÂN NGHÈO thoát nghèo nên hồ xuân mãn,nguyễn viết hoạch cùng giuộc bợ đít đã bị vạch trán chỉ tên bợi các CCB VC PHONG ĐIỀN như:Võ Sĩ Đài+Trương Văn Truyền+Huỳnh Công Pháp+Nguyễn Viết Tùng...chịu không thấu búa rùi hồ xuân mãn phải kéo hồ bình bí thư và nguyễn viết hoạch lên tỉnh đó mà.
      ngặt nỗi lũ cướp cạn,cướp ngày đã hóa hồ ly tinh 12 đuôi tác oai tác qoái gây họa không chỉ với PHONG ĐIỀN mà hoành hành cho cả TT H.
      khi hồ xuân mãn chạy danh hiệu ahllvtnd CCB VC Huỳnh Công Pháp đã có đơn cáo giác gửi tỉnh ủy TT H và TW ĐẢNG CS VIỆT NAM vào năm 2009.
      khổ nạn vận nước ở hồi suy thoái đành chị cảnh nhiểu nhương!!!

      Xóa
    2. Lão Hoạch lên tỉnh làm chết con Bò tót ở sân bay phú bài. nghe lão xây cái lâu đài to lăm.

      Xóa
  20. Không ai biết một cách chắc chắn Mãn gian dối đến cỡ nào, làm anh hùng do tay chân của Mãn thực hiện và rất bí mật, bí mật đến nổi 2 phó bí thư không biết bản thành tích của Mãn viết gì…
    Những Bác CCB nghi ngờ thôi…
    Vì cái “anh hùng” của Mãn nên các Bác mới ngồi lại…và thông tin mới được xâu chuổi…
    Đấu tranh với Mãn là vờn nhau với “TRÂU ĐIÊN”, luận chứng không vững chắc là nó đánh chết ngay…
    Các bạn không nên thắc mắc đến khi Mãn về hưu…mới lộ…
    Khi Mãn đương chức, chỉ một vài người biết, nhưng đấu tranh với ai, Mãn đã trèo lên đến Trung ương ủy viên rồi…

    Trả lờiXóa
  21. UBKTTW không kết luận thì chẳng ra thể thống gì nữa, NHỤC.

    Trả lờiXóa
  22. theo tôi Bộ chính trị bảo UBKT khoan kết luận, cứ để thế người tố cáo sẻ tức nên tố cáo thêm, các phe phái ở Huế đánh nhau sẽ lộ ra nhiều tên nữa, lúc đó lấy súng lưới của CA giao thông dùng để bắt quái xế tung lưới bắt gọn cả mẽ. các bác cứ yên tâm và tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng đi.

    Trả lờiXóa
  23. mấy nậu hoạt đầu chính trị xôi thịt côi trung ương đương dụng bí kíp THẬM THÙI THẬM THỤT kết luận để khoèo hồ xuân mãn TUÔN TI ỀN ấy mà.

    Trả lờiXóa
  24. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  25. Moi thay anh buu tuan hieu truong quoc hoc tai

    Trả lờiXóa