Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014

"Bộ phận không nhỏ" ít thôi, chuột đã trở thành "ông thiên tinh" nên rất khó ĐÁNH

Câu chuyện về AHLLVTND của xã đội trưởng xã Phong An HXM xem như xong, còn cái đảng tịch của HXM, kiểm điểm cá nhân và tổ chức có liên quan là việc của tổ chức Đảng và Nhà nước…có thể kết thúc “Hồ Xuân Chưa Mãn Cuộc”. 
Đã là người của công chúng thì phải chịu sự xăm xoi, giám sát của công chúng. NÓI BẬY, LÀM BẬY LÀ ĐỂ ĐỜI…
Tiếp tục xăm xoi, giám sát hoành tung của những đảng viên xấu xí để công báo cho nhân dân biết…cũng là việc làm ích. nước lợi dân vậy.

XUÂN DƯƠNG 24/10/14 07:43

(GDVN) - Chủ tịch nước Trương Tấn Sang cho rằng: Có một bộ phận mà Đảng nói là không nhỏ bây giờ không biết nằm ở đâu. Dân hỏi mãi, Đảng hỏi mãi nhưng không trả lời được

“Một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên suy thoái” là câu nói được lãnh đạo cấp cao nhất của Đảng và Nhà nước thường xuyên nhắc tới, câu này cũng là điều mà đa số người dân muốn hỏi những người có trách nhiệm. Về vấn đề này Chủ tịch nước Trương Tấn Sang cho rằng: “có một bộ phận mà Đảng nói là không nhỏ…, bây giờ không biết nằm ở đâu. Dân hỏi mãi, Đảng hỏi mãi nhưng không trả lời được. Từ Trung ương đến cơ sở đều lúng túng chỗ này”. [1]

Có thể thấy hàm ý mà Chủ tịch nước nêu ra: “Dân hỏi, Đảng hỏi” vậy thì câu trả lời chắc chắn không nằm nơi Dân, nơi Đảng. Câu trả lời phải ở phía Quốc hội, Chính phủ, Tòa án, Kiểm sát, tức là phía lập pháp, hành pháp và tư pháp.

Câu hỏi của Đảng, của Dân thực ra đã được TƯ trả lời trong Nghị quyết Trung ương 4 (khoá XI) "Một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, trong đó có những đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý, kể cả một số cán bộ cao cấp, suy thoái về tư tưởng chính trị…”.

Theo tinh thần nghị quyết TƯ, phạm vi tìm kiếm như vậy không phải là quá rộng, cái “bộ phận không nhỏ ấy” nằm trong một “bộ phận nhỏ” là “cán bộ, đảng viên, trong đó có những đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý, kể cả một số cán bộ cao cấp”.

Rõ ràng cái “bộ phận nhỏ” bao trùm “cái bộ phận không nhỏ” ấy không phải là những nông dân, những công nhân đang làm thuê cho các ông chủ chủ tư bản, những thầy cô giáo hàng tháng lĩnh đồng lương ba, bốn triệu… Cái “bộ phận nhỏ” ấy chính xác chỉ là các “cán bộ, đảng viên” như nghị quyết TƯ4 đã chỉ ra.

Trong khoa học, để tìm nghiệm bài toán người ta có thể sử dụng phương pháp loại suy (The deduction method), tức là phương pháp suy diễn để loại bỏ các nghiệm không phù hợp, thu hẹp phạm vi tìm kiếm để nhận được kết quả nhanh nhất.

Áp dụng phương pháp loại suy, có thể thấy tổng số cán bộ công chức, viên chức cả nước là vào khoảng 2.5 triệu người, đội ngũ giáo viên các cấp (chiếm tới 80% viên chức cả nước) có số người thoái hóa biến chất, tham nhũng không đáng kể có thể loại ra, viên chức ngành Y tế thì có một số nhân viên, y bác sĩ thoái hóa, chủ yếu là tham nhũng vặt đối với bệnh nhân nên tạm thời cũng có thể loại ra (trừ các công chức hai ngành này).

Như vậy sau khi đã (tạm thời) loại trừ, có thể thấy loại tham nhũng lớn, đặc biệt là tham nhũng chính sách chủ yếu thuộc về đội ngũ công chức hưởng lương từ ngân sách nhà nước, số này theo nghị quyết của Chính phủ chỉ là 281.714 người. [2]

Đến đây thì phạm vi tìm kiếm được thu hẹp đáng kể , dù 281.714 công chức nêu trên phân bổ rải rác từ xã, phường lên trung ương, từ các bộ, ban ngành tới các đoàn thể quần chúng nhưng Bộ Nội vụ nắm rõ họ tên, trình độ, chức vụ từng người.

Vấn đề cuối cùng là chỉ đích danh ai nằm trong nhóm “thoái hóa, biến chất, tham nhũng”, đây chính là điều khó khăn nhất ngay cả khi đã biết mười mươi, là điều mà Chủ tịch nước cho rằng “Từ Trung ương đến cơ sở đều lúng túng”.

Thế giới ngày nay, trong từng quốc gia ngoài ba quyền lực phổ biến là lập pháp, hành pháp và tư pháp còn quyền lực thứ tư là truyền thông. Trong thời đại kỹ thuật số, với sự phổ biến của Internet thì sức mạnh của truyền thông là điều đã được cả thế giới khẳng định.

Tại Mỹ, ngày 17/6/1972 cục điều tra liên bang (FBI) bắt được 5 kẻ đột nhập văn phòng của Đảng Dân chủ tại Khách sạn Watergate. Chính các nhân vật thân cận của Tổng thống Nixon, cùng với ủy ban vận động bầu cử của ông đã tổ chức vụ đột nhập nhắm thu thập thông tin về Đảng Dân chủ. Tuy nhiên, với quyền lực trong tay Nixon đã khiến FBI phải im lặng cho tới khi hai nhà báo Bob WoodwardCarl Bernstein của tờ Washington Post phanh phui sự kiện trước công luận. Trước nguy cơ bị quốc hội phế truất, ngày 9 tháng 8 năm 1974, Tổng thống Nixon buộc phải tuyên bố từ chức.

Truyền thông, cũng như một số quyền lực khác, không phải luôn luôn vô tư, không phải lúc nào cũng bênh vực công lý, đó chính là con dao hai lưỡi mà người sử dụng phải cảnh giác. Tuy vậy không sử dụng truyền thông, không xem đó là vũ khí lợi hại trong đấu tranh phòng chống tội phạm, nhất là tội tham nhũng thì thật là đáng tiếc.

Có một câu nói rất chí lý: “Khi ngôn từ không đủ để ca ngợi tình yêu thì âm nhạc lên tiếng”. Nếu Chủ tịch nước đã phải nhận định “Từ Trung ương đến cơ sở đều lúng túng” thì nên chăng hãy tạo điều kiện thuận lợi để truyền thông lên tiếng?

Nhà nước có đầy đủ công cụ luật pháp trong tay, những thông tin sai lệch, đi ngược lại lợi ích quốc gia, trái với truyền thống văn hóa dân tộc của một vài đơn vị truyền thông hoàn toàn có thể bị xử lý nghiêm khắc theo pháp luật hiện hành, điều này đã được chứng minh qua vụ đình bản ba tháng và phạt báo điện tử Trí thức trẻ 207 triệu vì đã cho đăng bài báo “Gái miền Tây và 3 chữ “N” nổi danh thiên hạ”.

Một hai tờ báo, một số lượng không nhiều phóng viên thoái hóa, biến chất, chạy theo xu hướng giật gân, câu khách, tin bài nặng về “cướp-hiếp-giết” không phải là nét đặc trưng của truyền thông Việt Nam. Hầu hết nhà báo, báo chí và các phương tiện phát thanh, truyền hình đều có trách nhiệm khi đưa tin, bài về các sự kiện. Điều trăn trở nhất là ít báo, đài mạnh dạn cho đăng các bài, các phóng sự liên quan đến những vấn đề nhạy cảm.

Người viết đã từng nhận được một tin nhắn, xin sao chép nguyên văn như sau: “Chị ơi, em quên mất chưa trả lời chị về bài viết này. Chủ đề lao động nhập cư, ta chỉ đưa rón rén thôi. Do đó, bài bình luận này không đăng được chị ạ, huhuhu.

Nhờ chị trả lại bài cho tác giả và giải thích dùm cái... khó của bên mình nhé ”.

Điều 9, điều 86 Luật Phòng chống tham nhũng đã quy định rất rõ vai trò của báo chí trong việc tham gia đấu tranh, phát hiện tham nhũng và biểu dương người có thành tích chống tham nhũng. Tuy vậy từ luật đến thực tế vẫn là một khoảng cách xa vời ai cũng biết nhưng không thể khắc phục.

Sự “rón rén” của truyền thông về các vấn đề xã hội, chính trị nhạy cảm khiến cho các tin bài giật gân kiểu “cướp hiếp, loạn luân, hở hang” có đất sinh sôi, chính những bài báo này đang góp phần làm băng hoại đạo đức xã hội nhưng họ lại không phải “huhuhu” vì cái “khó của bên mình”.

Cũng cần phải nói thêm rằng, ngay cả khi truyền thông đã thu thập, công bố các vụ việc với đầy đủ bằng chứng thì kết quả vẫn có thể chỉ là sự im lặng.

Có thể nêu dẫn chứng: Thượng tá Đỗ Văn Cai, Phó phòng Cảnh sát môi trường, Công an tỉnh Thanh Hóa (nguyên Phó thủ trưởng Cơ quan cảnh sát điều tra, Công an TP.Thanh Hóa) gửi đơn tố cáo, khiếu nại Thủ trưởng cơ quan Cảnh sát điều tra, Công an TP.Thanh Hóa cùng các cán bộ khác thuộc đội Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội, mắc sai phạm khi chỉ đạo, điều tra, xử lý một số vụ án… Vụ việc đã kéo dài 10 tháng nhưng cơ quan chức năng vẫn chưa có phúc đáp gì về đơn khiếu nại, tố cáo của cán bộ này. [3]

Là cựu phó thủ trưởng cơ quan điều tra công an, hẳn trình độ nghiệp vụ của ông Cai không phải tầm thường, vậy tại sao công an tỉnh và bộ lại cho rằng: “nhiều nội dung tố cáo của Thượng tá Đỗ Văn Cai là không có cơ sở”!

Tại sao hệ thống chính trị cả một tỉnh, từ Ban chỉ huy quân sự huyện Phong Điền, Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Thừa Thiên - Huế đến Bộ tư lệnh Quân khu 4, Bộ Quốc phòng, Ban thi đua - khen thưởng trung ương đều đã thẩm định hồ sơ nhưng trong 17 thành tích của ông Hồ Xuân Mãn báo cáo, chỉ có 2 thành tích là đúng, 7 thành tích chưa chính xác và 8 thành tích là khai man không đúng sự thật.

Nếu không có đơn thư tố cáo của bốn cựu chiến binh thì “anh hùng lực lượng vũ trang” Hồ Xuân Mãn sẽ hạ cánh an toàn, con cháu trong họ sẽ đời đời tự hào về một vị “anh hùng” góp công chống giặc bảo vệ tổ quốc.

Đi tìm “một bộ phận không nhỏ” thoái hóa biến chất, từ Trung ương tới cơ sở, từ người đứng đầu quốc gia tới người dân, từ truyền thông tới công an đều cảm thấy khó khăn, vì sao?

Vì những người có trách nhiệm đi tìm lại chỉ nhìn xa, nhìn đâu đó bên ngoài chứ không nhìn gần, nhìn ngay dưới chân mình. Còn người dân và truyền thông, mặc dù có thể tìm thấy nhưng buộc phải “rụt rè, rón rén”, kết cục tất yếu là “hòa cả làng”, nói như một bài báo đăng trên Laodong.com.vn ngày 24/1/2013 “Nếu cơ quan chống tham nhũng lại chỉ gồm những người có khả năng tham nhũng thì làm sao có thể phát hiện ra, nói chi đến trừng trị những kẻ tham nhũng”. [4]

Người ta “đãi cát tìm vàng” vì vàng là quý hiếm, tuy vậy giá trị của vàng lại không nằm ở sự quý hiếm mà là giá trị sử dụng thực sự của vàng trong khoa học, công nghệ và đời sống. Tìm ra những người thoái hóa, biến chất trong cái bộ phận nhỏ là “cán bộ, đảng viên” chẳng khác gì bảo “đãi vàng tìm cát”, cát nào có quý hiếm, mất công đãi để làm gì?

Chủ trương của Đảng, Nhà nước là sáng suốt, nhưng tại sao thực hiện mãi mà vẫn không như mong muốn? Phải chăng là do chiến lược, chiến thuật tìm kiếm có vấn đề?

Có một câu chuyện trẻ chăn trâu đều biết, ấy là chuyện bắt giun bắt dế. Đứng thẳng lưng trên cánh đồng có mà tìm cả năm cũng không được con nào, chịu khó lật các tảng đá, viên gạch hay đống rác thể nào cũng thấy giun dế, thậm chí còn cả rắn rết.

Ngày nay cái “bộ phận không nhỏ” ấy đều được che bởi các ô, dù cao cấp, chỉ khi nào lật bỏ hết ô dù cho ánh sáng chiếu vào mới có hy vọng nhìn thấy “giun dế” bên dưới.

Thay vì đi tìm “một bộ phận không nhỏ” chiến thuật bây giờ là tìm một “bộ phận rất nhỏ”. Bộ phận rất nhỏ này, nghị quyết TƯ4 đã chỉ ra rồi, đó là “những đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý, kể cả một số cán bộ cao cấp”. Vừa qua không ít “ô to” đã bị bóc tách như Nguyễn Trường Tô, Hồ Xuân Mãn, Phan Thanh Bình, Trần Xuân Giá… Vẫn còn hàng loạt tên tuổi đã bị báo chỉ đích danh như ở Bình Dương, bên Thanh tra Chính phủ, Bộ Xây Dựng, bên Tòa án, Viện Kiểm sát… Nếu người ta trong sạch thì chính quyền phải thanh minh, không để ai bị oan ức, ngược lại thì cũng nên nói rõ, tránh để người dân hồ nghi rằng “đẹp đẽ khoe ra, xấu xa đậy lại”.

Tìm được “một bộ phận rất nhỏ” sẽ giống như dân gian nói “rung cây dọa khỉ”, cây mà đã bị rung thì khỉ chạy tán loạn, lưới đã giăng sẵn chắc sẽ dễ bắt hơn là khi chúng ở tít trên cành cao, lại bị lá cây che khuất.

Nói thì dễ, làm mới khó, ngày xưa các cụ bảo: “một người lo bằng kho người làm” chẳng biết ngày nay có đúng thế không hay phải là ngược lại “một người làm bằng cả đám người lo”, nhưng mà ai làm? 

29 nhận xét:

  1. Tại sao hệ thống chính trị cả một tỉnh, từ Ban chỉ huy quân sự huyện Phong Điền, Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Thừa Thiên - Huế đến Bộ tư lệnh Quân khu 4, Bộ Quốc phòng, Ban thi đua - khen thưởng trung ương đều đã thẩm định hồ sơ nhưng trong 17 thành tích của ông Hồ Xuân Mãn báo cáo, chỉ có 2 thành tích là đúng, 7 thành tích chưa chính xác và 8 thành tích là khai man không đúng sự thật.
    Nếu không có đơn thư tố cáo của bốn cựu chiến binh thì “anh hùng lực lượng vũ trang” Hồ Xuân Mãn sẽ hạ cánh an toàn, con cháu trong họ sẽ đời đời tự hào về một vị “anh hùng” góp công chống giặc bảo vệ tổ quốc.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. CHỈ VÌ LỘ CÁI ĐUÔI, ông Trần Quang Thiều kể rằng có lần ông bẫy được 300 kg chuột chỉ trong một đêm tại một khu du lịch ở Hà Nội. Thiều là “Vua diệt chuột”
      Để tìm ra đặc tính sinh học của chuột, ông Trần Quang Thiều đã mày mò, thậm chí bắt nuôi chúng, cắt râu, bịt mắt, cắt tai xem chúng hoạt động thế nào. Theo sách vở, ở VN có 43 loài chuột thì ông Thiều đã “gặp” được 38 loài nhưng có loài rất khó bắt đó là loài Chuột Công thần. Ông phân loại: Bình thường thân chuột dài 12cm, đuôi 13,5cm thì đó là chuột leo; đuôi ngắn hơn thân là chuột cống; đuôi dài bằng thân là chuột đồng; còn đuôi ngắn hơn thân nhiều thì đích thị chuột đất. Định dạng chuột bằng tai, mõm không chính xác bằng đếm lông mõm. Lông mõm có 18 đôi là chuột vùng núi, 20 đôi trở lên là đồng bằng, còn 16 đôi lông mõm dài thì là chuột rừng.
      Ông cũng lưu ý chuột là loài mắn đẻ. Mỗi năm 1 đôi chuột sinh ra, rồi từ đó sinh sôi tầng tầng lớp lớp ra thành 2.040 – 2.048 con. Sau 15 ngày đẻ lứa trước, chuột con lông bụng còn đỏ, chuột mẹ đã có khả năng tiếp tục mang thai. Trong thời kỳ CHƯA MÃN dục của chuột, nếu không bắt được chuột cái thì đàn chuột sẽ sinh sôi nảy nở không phanh như thế.
      Hơn 10 năm qua, với chiếc bẫy chuột sinh học mà ông sáng chế ra và đã đạt giải thưởng sáng tạo kỹ thuật Vifotec, ông Trần Quang Thiều đã đi khắp Bắc-Nam, đồng bằng miền núi. Số chuột ông diệt được đã lên tới 30 triệu con. Mỗi lần hoàn thành hợp đồng với đơn vị nào đó, Cty lại thống kê và tính cộng nên con số có thực này.
      Ở đâu có trâu bò, lợn gà ở đó chắc chắn có chuột, chúng vào máng cám ăn thức ăn thừa. Và thế, chuột được coi là vật trung gian làm lây nhiễm nhiều dịch bệnh sang gia súc và cả con người, như các bệnh lở mồm long móng, sốt chuột cắn, sốt xuất huyết với hội chứng thận, dịch hạch, bệnh Leptospirose, nhiễm khuẩn Salmonella. Vì thế, diệt chuột không chỉ mang ý nghĩa ngăn chặn sự thiệt hại kinh tế do tài sản bị cắn phá mà còn phòng ngừa nhiều căn bệnh cho cộng đồng NHẤT LÀ BỆNH THAM ĂN BẨN. Cty diệt chuột Trần Quang Thiều đã là đối tác nhiều năm nay của các nhà máy, Cty lớn như Nhà máy bia Đông Nam Á, Việt Hà, Sài Gòn, Cty Vinamilk, Cty bay Nội Bài, Cty Ford ở Cẩm Giàng (Hải Dương)… Với gần 10 chi nhánh cung cấp bẫy và dịch vụ diệt chuột, nắm trong tay hàng chục nhân viên, danh hiệu “Vua diệt chuột” của Trần Quang Thiều đã vượt ra khỏi quê hương ông, đến khắp mọi miền đất nước. Ông và công ty của ông đã góp phần cho cuộc sống của người dân được an toàn và lành mạnh. Tuy nhiên, Trần Quang Thiều rất trăn trở đêm ngày với một loài chuột quý hiếm đó là Chuột Công Thần. Ông tâm sự : sự trơ tráo lanh mưu của loài chuột này khiến tôi cứ thắc mắc nó rất khó bẫy, bẫy được một con những con khác sẽ tẩu tán lương thực dấu diếm hiện trường, có nhiều con giả bệnh K sắp chết ! : Tại sao nó lại ăn uống cả bầy đàn no say thế mà còn say danh vọng đến mức ấy ? Hình như lâu nay, danh-vọng-có-chứng-nhận được nhiều loài chuột sử dụng như một công cụ để đục khoét lúa của dân lành nhưng Chuột công thần không chỉ no say mà còn mua học hàm, học vị…MANG CON ĐÀN RỄ MÁ cao vọng chiu sâu leo cao lên… trời kèm danh hiệu được tôn vinh người ta gọi là Ông Thiên hay Ông Thiện ác Hô Him 3G gì đó ! Chuột công thần bất chấp liêm sỉ làm anh hùng với mộng ước hơn người thay eng Cả, trợ lý eng Ba về AN NINH & TÔN GIÁO…Nhưng trời không cho giống độc, chuột này BỊ LỘ CÁI ĐUÔI các chiến sĩ cách mạng săn bắt chuột có kinh nghiệm hơn ông Trần Quang Thiều, các chiến sĩ bắt quả tang chuột đội lốt công thần đang ở trong Bình nếp với bùa 181 đang kéo bầy đàn tha hồ kiếm lúa ! He He !

      Xóa
  2. Dân Huế bình tĩnh đứng xem…họ diễn trò gì…lúc 17:19 17 tháng 12, 2014

    Có một câu chuyện trẻ chăn trâu đều biết, ấy là chuyện bắt giun bắt dế. Đứng thẳng lưng trên cánh đồng có mà tìm cả năm cũng không được con nào, chịu khó lật các tảng đá, viên gạch hay đống rác thể nào cũng thấy giun dế, thậm chí còn cả rắn rết.
    Ngày nay cái “bộ phận không nhỏ” ấy đều được che bởi các ô, dù cao cấp, chỉ khi nào lật bỏ hết ô dù cho ánh sáng chiếu vào mới có hy vọng nhìn thấy “giun dế” bên dưới.
    Cả lang Phò Ninh ai mà không biết gia đình ông Mãn, thế mà hắn ta vẫn chui sâu vào Đảng, leo lên đến Uỷ viên trung ương…
    Dù bị lật tẩy phơi ra cho cả nước thấy…nhưng thằng em bị mời ra khỏi phòng CSGT vẫn đi ngang qua đường thuỷ, hết trên cạn thì xuống sông bây giờ đi ngang ra thường vụ thị xã Hương Trà, thằng con rể tài cùn đức mỏng hết chủ tịch là leo lên giám đốc siêu sở…đang OM mình chờ đám cẩu đệ trung thành với “con chuột cống” đưa lên thường vụ…
    Dân Huế bình tĩnh đứng xem…họ diễn trò gì…

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Các bác đừng có nôn làm từ từ quan nào về vườn tài sản dân nghi ngờ thì được báo vào cuộc công an sờ gáy cả chứ chụp hết quan đương chức thuộc " bộ phận không nhỏ " thì ai làm việc đay bác ?

      Xóa
  3. Nghe đâu thằng Lập què-Quê choa bị dính vào Điều 88 bộ luật hình rồi.
    Cái tội vu khống, xúc phạm người khác dể kiểm chứng lắm. Cứ mạnh miệng lên,thêu dệt cho nhiều vào, mới áp-phê!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nó chun vào Đảng cũng đã kiểm chứng rồi...chờ ngày công bố nữa thôi...đừng mơ MÀNG ạ...

      Xóa
    2. QUÁ NHIỀU “ CHUỘT CỐNG SẼ LÀM MẺ BÌNH ”
      Những ngày gần đây, truyền thông của nhà nước liên tiếp phanh phui các vụ tham nhũng tài sản của các cán bộ lãnh đạo cao cấp đã nghỉ hưu. Như vụ Tổng Thanh tra Chính phủ Trần Văn Truyền, nguyên Chủ tịch TP. Hà nội Hoàng Văn Nghiên, nguyên Giám đốc CA Đà nẵng Phan Như Thạch, nguyên Phó Chủ tịch tỉnh Vĩnh phúc Hà Hòa Bình v.v…Nếu như truyền thông Thừa Thiên Huế giảm lượng thông tin chó cán xe, cướp, giết, hiếp mà chỉ cần đăng hình các ngôi nhà đẹp thời trang và bất động sản giá trị của các vị lãnh đạo cao cấp TTHuế đương chức cũng như nghỉ hưu như Ngô Hòa, Nguyễn Xuân Lý, Nguyễn Văn Mễ, Nguyễn Văn Cường, Nguyễn Ngọc Thiện, Nguyễn Văn Cao, Hồ Xuân Mãn, Nguyễn Mậu Chi, Trần Thanh Bình, Nguyễn Thanh Toàn để quảng cáo trên các trang báo, trang mạng mới gọi là TÌM CHUỘT, truyền thông nhà nước nên phanh phui tìm chuột để bắt hoặc làm giảm bớt sinh sản loài chuột cống phá hoại đục khoét nhân dân làm mẻ bình quý thì rất thiết thực và có ích cho đất nước. Một bọ Lập bị quy chụp bắt quả tang trong khi đang viết văn tại nhà riêng tại sao việc làm có chứng cứ như bất động sản, biệt thự, xe xịn của quan chức không cần phải quy chụp sao lại không làm cho dân nhờ ! Xã hội VN đang bị suy thoái trên mọi lĩnh vực, suy thoái và xuống dốc một cách thảm hại, thì không lẽ những người đảng viên và Đảng cầm quyền lại là trong sạch và vô can trong sự suy thoái này ?” Bản chất phản ánh cái chung, cái tất yếu, quyết định sự tồn tại và phát triển, nhưng hiện tượng chỉ phản ánh cái riêng, cái cá biệt của sự vật. Trong điều kiện Đảng CSVN đang tự cho mình vai trò lãnh đạo nhà nước và xã hội, nghĩa là họ đang nắm giữ điều quyết định sự phát triển và tồn tại của đất nước. Do đó, nếu sự tha hóa của một bộ phận không nhỏ đảng viên lãnh đạo trở thành vấn đề bản chất của Đảng thì là điều cực kỳ nguy hiểm.

      Xóa
  4. Có chắc không hay tiếp tục phịa?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sao lại gọi là PHỊA?lúc 19:14 17 tháng 12, 2014

      Bà Nguyễn Thị Quyện đã trả lời bằng văn bản: Tôi không có giới thiệu Hồ Xuân Mãn vào Đảng.

      Xóa
  5. Mục đích chỉ có một. Phịa, phịa và phịa.

    Trả lờiXóa
  6. Không chỉ nghe mà là sự thật. Ngô Minh thông tin trên Qùa tặng xứ mưa: Lập quf đã dính vào Điều 88 về tội tuyên truyền chống nhà nước, tức là phản động.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng, Nguyễn Văn Lập bị bắt...
      Nhưng những con SÂU thì bị BẮN...MÃN thì bị LỘT...

      Xóa
    2. Run con cặt, thằng Lập què dính 88 mới run . CCB bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ cái bình cho bọn bán nước hại dân phá Đảng đục khoét nhân dân mới đúng là phản động. Bọn chuột cống lớn bé thuộc " bộ phận không nhỏ" mới run sợ biệt thự bất động sản đang nháo nhác đứng tên con cháu từ từ chuột nào cũng lòi mặt chuột cũng bị tóm hết !

      Xóa
    3. Cu Hả tui thường vào trang QUÊ CHOA.
      Với quan điểm,lập trường Mác xít Lê nin nít tui không chộ tí chút cái phản động mô trong trang blogger của Nguyễn Quang Lập.
      Những thông tin được truyền tải trong trang QUÊ CHOA rất hiện thực xã hội chủ nghĩa,chúng chẳng tô hồng mà cũng nõ bôi đen cái hiện thực trần trụi xã hội lắm nỗi buồn,ít niềm vui của quảng đại CÔNG NÔNG chúng ta những tháng năm mà đất nước Thạch Sanh thì ít mà Lý Thông quá nhiều.
      Chỉ nhìn cái THỪA THIÊN HUẾ thôi cũng đã lềnh bềnh đủ loại rác rưởi tràn ngập từ chốn công đường,chùa chiền,chợ búa,khắp nẻo thành thị,nông thôn.
      QUÊ CHOA có lẽ là một trong mấy trang blogger ít ỏi cất lên tiếng nói đích thực của Lương Dân CÔNG NÔNG đất VIỆT nồng nàn tố chất "nhiểu điều","gừng cay muối mặn" và bản lĩnh xã hội chủ nghĩa của lãnh tụ NGUYỄN ÁI QUỐC.
      Một hệ thống chính trị bao trùm mọi hang cùng,ngõ hẽm của xã hội VIỆT NAM,một chính quyền của dân,do dân,vì dân với hơn 700 trăm tờ báo hoành tráng phủ khắp trận địa tư tưởng mà lại run sợ trước một QUÊ CHOA của Bọ Lập bán thân bất toại thì rất chi là điều oái oăm,khó hiểu đối với MUÔN DÂN trời VIỆT.
      Bắt giam NGUYỄN QUANG LẬP;Bịt mồm QUÊ CHOA đã cho DÂN TA chộ rõ sự đuối lý của Đảng và Chính quyền CÔNG NÔNG mà nõ chẳng CÔNG NÔNG tí mô.

      Xóa
  7. * Ts. TÔ VĂN TRƯỜNG
    Lịch sử Việt Nam, các triều đại đều khởi đầu rất huy hoàng nhưng vì cơ chế chọn người kế vị bó hẹp trong dòng tộc, con trưởng mà càng ngày người kế vị càng kém tài, bạc đức, không giữ nổi cơ đồ. Trong khoa sinh học (biology) có một thực tế về thế hệ F1 là thượng thặng, các F càng về sau … càng tồi mà quy luật này không chỉ riêng ở lịch sử Việt Nam mà là lịch sử nhân loại.
    Các triều đại, dù khởi đầu có công với nước thế nào mà về sau không được lòng dân thì cũng sụp, cũng làm mồi cho giặc ngoại xâm. Chỉ có dân chủ mới chọn được người tài. Có người tài, đất nước mới phát triển và như vậy mới bảo vệ được chủ quyền, lãnh thổ.

    Trả lờiXóa
  8. tại sao bây giờ Bà Quyện mới nói chuyện không giới thiệu ông Mãn.Khi ông làm ở Phong điền,Hương điền,Phong điền,Thừa thiên Huế,lại im lặng ,không bình thường khi nói ra điều này

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bà Quyện hoàn toàn không biết ông Mãn khai tên mình vào lí lịch của ông ta, cũng như cái BẢNG THÀNH TÍCH VỚI 17 CHIẾN CÔNG cũng không ai biết...
      Mãn là con người XUẤT QUỶ NHẬP THẦN...là người con ƯU TÚ của đất PHÒ NINH...có cha ông đi làm cách mạng...KUBOTA.

      Xóa
    2. Cũng giống như Mãn đã khai trình độ ĐẠI HỌC...nhưng không có trường nào CẤP BẰNG...Mãn là như vậy đó.

      Xóa
    3. Khi sướng lên Mãn khoe với TỬU..."mền học trường HÀM NGHI"...hi hi...
      Thực tế là học ngang ĐỆ THẤT (lớp 6) trường Dòng bị ở lại nên nghỉ luôn...

      Xóa
    4. Đừng hỏi tại sao, tìm Hồ Xuân Mãn để yêu cầu giải trình...chuyện vào Đảng không phải là chuyện ĐÙA...

      Xóa
    5. CHÂN DUNG GIA ĐÌNH MÃN TRUYỀN CHƯA MÃN CUỘC

      Nghe nói quan “đệ nhất” tỉnh nhà
      Cướp công đồng đội để thăng hoa
      Đủ chuẩn anh hùng ngôi sao sáng
      Sánh vai dũng sĩ dám xông pha !

      Ông bảo chỉ huy ba trận liền
      Trận đầu tiên diệt ác ôn Triêm
      Sau đó giết Thuần, bắt gián điệp
      Cuối cùng Hoàng Sớm tội phải đền.

      Ông bảo ông là một sĩ quan
      An ninh Khu ủy - đã phong hàm
      Được Đảng phân công ra Cam Lộ
      Bảo vệ Phi đen thăm Việt Nam

      Ông bảo ông chỉ huy tài ba
      Ba huyện Quảng - Phong với Hương Trà
      Mùa Xuân Bảy lăm cùng nổi dậy
      Cướp lấy chính quyền về tay ta . . .

      “Công chúa” P Vân mang họ Hồ
      Bà con cô bác người Pakô
      Cơ hội ghi tên vào cử tuyển
      Bốn năm Đại học - thỏa ước mơ !

      Tốt nghiệp được về Sở ông Minh
      Phân công về huyện không vì tình
      Nổi cơn thịnh nộ ông o ép
      Mất ghế Giám đốc thật là kinh !

      “Công chúa” P Dung quả hơn người
      Thời gian tập sự mới hết thôi
      Bố trí Phó Ban Đại học Huế
      Giáo sư, Tiến sĩ tủm tỉm cười !

      Em ông, Giám đốc một cơ quan
      Trí tuệ tất nhiên cũng phải bàn
      Truyền thông - Thông tin Thừa Thiên Huế
      “Lá lông” cai quản các học hàm !

      Đại úy chính danh H X Phương
      Đã là Trung tá khá “can trường”
      Cậy thế thần ngông nghênh ngạo mạn
      Phương đến rồi đi vốn bất thường.

      “Phò mã” sáng rực tựa sao mai
      “Nhạc phụ” ngắm sao ước mơ hoài
      Mai mốt ta về, con yêu nhé
      Thay thế chân ta - đâu dám sai !

      Nghe nói ông mưu mẹo lắm mà
      Sắp ghế hơn thua hộ người ta
      Ông Minh, Nguyên, Thi đều khiếp đảm
      Cái ghế đang ngồi phải lìa xa!

      Một hôm vào quán ở ven đô
      Thấy cô tiếp viên mắt mở to
      Rạo rực ông ôm hôn đánh “chụt”
      Một cái bạt tai thiệt ra trò.

      Lặng lẽ ông vào nhà vệ sinh
      Trở ra lớn tiếng quát cô mình
      Không biết chiều khách, không biết việc
      Cút ngay ! ai thấu hết sự tình ?

      Ông là “tấm gương ấn tượng nhất”
      Làm theo gương Bác giống như thật
      Trả lại ba ngàn “đô” hối lộ
      Thanh liêm như thế sao khuất tất ?

      Tốp ba Bí thư được nêu gương
      Tổng kết ba năm ở Trung ương
      Học tập và làm theo lời Bác
      Ông diễn rất hay “một vở tuồng”.

      Xóa
  9. Bà Nguyễn Thị Quyện đã trả lời bằng văn bản: Tôi không có giới thiệu Hồ Xuân Mãn vào Đảng...tui có biết chi mô...
    Trần Văn Minh, bí thư Phong An cũng nói...TUI CÓ BIẾT CHI MÔ...

    Trả lờiXóa
  10. KHI CÁI ÁC LÊN NGÔI

    Quốc nạn tham nhũng là nguy cơ lớn cho sự tồn vong của chế độ. Thằng Mãn Anh hèn, thằng Truyền là một ma chư mấy mồ một thằng là chự trâu cấp 1 mua bằng cử nhân luật, du kích chậm tiến gia đình toàn là NDTự vệ chống cộng chui sâu leo cao khai man thành tích cướp công đồng đội, đảng tịch không rõ ràng còn cao ngạo dạy đời rằng : ” ở đời làm người có danh phận cũng lắm thị phi, nhưng mình phải rộng lòng hỉ xả…”. Một thằng là lính ngụy học cấp 3 cũng cử nhân luật khai man lí lịch chui sâu leo cao tham ô nhũng nhiễu cũng là Bí thư tỉnh ủy, UVTW Đảng như nhau. Không hiểu nỗi cái chế độ này quy hoạch nguồn đào tạo giáo dục cán bộ làm theo tấm gương đạo đức Bác Hồ sao giống nhau thế. Thằng Mãn nhờ mưu sĩ Hòa Thân mách bùa 181 “chạy” bệnh án K u xơ tiền liệt tuyến khi bị nhân dân hỏi thăm đảng tịch đến nay chưa Mãn cuộc. Trần Văn Truyền sau khi bị thu hồi tài sản dũng cảm khí khái hơn Mãn nhiều không cần cậy bùa 181, chịu kiểm điểm kỷ luật cảnh cáo rồi Mãn cuộc.

    Trả lờiXóa
  11. Trung ương Đảng và chính phủ phải rà soát lại các trường hợp cán bộ được tăng phái về giữ các chức danh chủ chốt từ PCT các huyện , thị xã tại Thừa Thiên Huế trong giai đoạn những năm cuối trước khi về hưu của Mãn bí thư. Qua theo dõi, đa số những người này chỉ tập trung dùng quyền hành được giao để lấy của dân và của công một cách trắng trợn. Khi bị dân tố cáo, cơ quan chức xác minh kết luận có dấu hiệu vi phạm nhưng vẫn được bao che, không xử lý. Ví dụ điển hình là trường hợp Phan văn xuân, PCT UBND thị xã Hương Thủy, tham nhũng trắng trợn, bị phát hiện qua đơn tố cáo của các cá nhân trồng rừng tại xã Phú sơn. thị xã Hương Thủy. nếu các cơ quan phòng chống tham nhũng, báo chí cần thông tin để xử lý trường hợp này thì chỉ cần liên hệ các cơ quan chức năng của thị xã Hương Thủy.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rứa Dũng nguyên PCT Hương Trà thì răng hè ?
      Son STc thì răng hè ?

      Xóa
  12. Tùng Cựu học sinh TRƯỜNG HÀM NGHIlúc 00:36 18 tháng 12, 2014

    Mãn học trường HÀM NGHI
    Làm gì có, Mãn phách tấu…làm gì đậu “càng cua” mà học trường HÀM NGHI?
    Nì Mãn ơi, trường giải thể lâu rồi, nhưng Hội Học sinh HÀM NGHI đang sinh hoạt trên Huế hàng năm…
    Không ai cho ông vô Hội bầy tui mô…đừng nhìn lạm như cái Anh Hùng…
    Còn lâu bọn mình mới “cù” ông đi họp mặt nhé…

    Trả lờiXóa
  13. Người dân Huế vốn là những con người hào sảng, hồn nhiên và tốt bụng không thể chịu đựng mãi những tên vô lại đè đầu cưỡi cổ…họ đã bị Vua Quan thời Nguyễn, Nguỵ quyền cỡi cổ quá lâu…
    Hãy nhớ rằng Huế không có Mãn và đám bùng nhùng thì nó vẫn phát triển, nhưng vì có Mãn thì nó mới gặp việc đáng xấu hỗ như bây giờ...
    Tiếng tích tắc của đồng hồ đếm ngược cho cái đảng tịch của Mãn đã vang lên, và nghe nó mới vui tai làm sao...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. QUÁ NHIỀU “ CHUỘT CỐNG SẼ LÀM MẺ BÌNH ”
      Những ngày gần đây, truyền thông của nhà nước liên tiếp phanh phui các vụ tham nhũng tài sản của các cán bộ lãnh đạo cao cấp đã nghỉ hưu. Như vụ Tổng Thanh tra Chính phủ Trần Văn Truyền, nguyên Chủ tịch TP. Hà nội Hoàng Văn Nghiên, nguyên Giám đốc CA Đà nẵng Phan Như Thạch, nguyên Phó Chủ tịch tỉnh Vĩnh phúc Hà Hòa Bình v.v…Nếu như truyền thông Thừa Thiên Huế giảm lượng thông tin chó cán xe, cướp, giết, hiếp mà chỉ cần đăng hình các ngôi nhà đẹp thời trang và bất động sản giá trị của các vị lãnh đạo cao cấp TTHuế đương chức cũng như nghỉ hưu như Ngô Hòa, Nguyễn Xuân Lý, Nguyễn Văn Mễ, Nguyễn Văn Cường, Nguyễn Ngọc Thiện, Nguyễn Văn Cao, Hồ Xuân Mãn, Nguyễn Mậu Chi, Trần Thanh Bình, Nguyễn Thanh Toàn để quảng cáo trên các trang báo, trang mạng mới gọi là TÌM CHUỘT, truyền thông nhà nước nên phanh phui tìm chuột để bắt hoặc làm giảm bớt sinh sản loài chuột cống phá hoại đục khoét nhân dân làm mẻ bình quý thì rất thiết thực và có ích cho đất nước. Một bọ Lập bị quy chụp bắt quả tang trong khi đang viết văn tại nhà riêng tại sao việc làm có chứng cứ như bất động sản, biệt thự, xe xịn của quan chức không cần phải quy chụp sao lại không làm cho dân nhờ ! Xã hội VN đang bị suy thoái trên mọi lĩnh vực, suy thoái và xuống dốc một cách thảm hại, thì không lẽ những người đảng viên và Đảng cầm quyền lại là trong sạch và vô can trong sự suy thoái này ?” Bản chất phản ánh cái chung, cái tất yếu, quyết định sự tồn tại và phát triển, nhưng hiện tượng chỉ phản ánh cái riêng, cái cá biệt của sự vật. Trong điều kiện Đảng CSVN đang tự cho mình vai trò lãnh đạo nhà nước và xã hội, nghĩa là họ đang nắm giữ điều quyết định sự phát triển và tồn tại của đất nước. Do đó, nếu sự tha hóa của một bộ phận không nhỏ đảng viên lãnh đạo trở thành vấn đề bản chất của Đảng thì là điều cực kỳ nguy hiểm.

      Xóa