Biệt thự ông Truyền và ngôi nhà 51m2 của Chủ tịch nước
Vậy là những xôn xao về
hình ảnh dinh thự bề thế của ông Trần Văn Truyền – cựu Tổng Thanh tra
Chính phủ có vẻ như đã có lời giải.
Lời giải ấy đến từ con gái ông, nói “Ba
tôi có người em kết nghĩa ở quận 9, người này có xây cho ba một ngôi nhà
nhưng ba không ở. Sau đó, cô xuống dưới này thấy cuộc sống vất vả nên
biếu ba một số tiền để ba làm nhà đó!”. Cô con gái còn tiết lộ: “Lúc
đầu, mọi người khuyên ông làm cổng bằng cột và lát đá nhưng ông quyết
định làm bằng sắt cho tiết kiệm”.
Nếu cụ Tú Xương được nhìn thấy “chiếc
cổng sắt tiết kiệm” ấy vẫn nguy nga, lộng lẫy tinh xảo như cổng một lâu
đài, chắc hẳn cụ phải làm được nhiều thơ lắm! Nhưng dù cụ Tú Xương có
trào phúng đến đâu thì lời giãi bày của con gái ông Truyền cũng không
phải là không có lí, nếu chỉ xét về góc độ… tiền lương.
Theo tính toán của Thứ trưởng Bộ Xây
dựng Nguyễn Trần Nam, với mức lương Bộ trưởng, phải dành dụm 40 năm mới
mua được nhà thu nhập thấp. Nếu lên chức Bộ trưởng lúc 50 tuổi, thì đến
lúc mừng đại thọ 90 tuổi, ông Bộ trưởng ấy mới mua được căn hộ chung cư
thu nhập thấp. Lương của một Tổng Thanh tra Chính phủ trên dưới 10 triệu
đồng có lẽ phải tằn tiện lắm mới đủ sống trong thời đại mọi thứ đều
tăng giá. Hoặc nếu có bỏ dư ra chút đỉnh, thì chắc phải… 1.000 năm sau,
ông mới có thể xây dựng được một dinh thự như vậy. Có lẽ vì “thấy dưới
này cuộc sống của… một ông anh vất vả” quá nên người em kết nghĩa của
ông có “nghĩa cử” tặng ông cả một dinh thự.
Xét theo văn hóa Việt Nam, những “nghĩa
cử”, hành động “bầu ơi thương lấy bí cùng” như vậy, là những việc đáng
phải tôn vinh, nhưng tại sao đại đa số “bầu bí” khi đọc được thông tin,
lại thấy xót xa, tủi phận?
Một bài báo đã giải mã sự xót xa này
bằng lời kết tội: “Thật tiếc, lối suy nghĩ rằng một quan chức thì không
nên và không thể giàu có, không được phép thụ hưởng những giá trị vật
chất cao cấp, vẫn ngự trị trong một bộ phận công chúng”.
Có thể đúng là trong nhân dân còn lối
suy nghĩ như thế thật, nhưng tại sao quan chức như ông Truyền không đi
đầu trong việc xóa bỏ những suy nghĩ ấy bằng cái cách như Chủ tịch nước
Trương Tấn Sang đã từng làm.
Trong một cuộc tiếp xúc cử tri tháng
10/2012, ông Sang đã công bố rõ ràng ngôi nhà mà một nguyên thủ Quốc gia
đang ở chỉ rộng 51m2: “Tôi xin nguyện rằng kể cả khi về hưu dứt khoát
tôi không lấy một mét vuông đất nào hết… Đừng hòng tôi lấy thêm một
mi-li-mét vuông đất nào của Đảng, của Nhà nước… Nhân dân đã giao nhiệm
vụ thì phải hoàn thành, còn thấy mình không hoàn thành thì rút lui”.
Ngay cả khi ông Truyền và cơ quan chức
năng chứng minh được ông cựu Tổng Thanh tra “không lấy thêm một
mi-li-mét vuông đất nào của Đảng và Nhà nước”, thì việc dinh thự ấy hiện
diện nguy nga giữa một vùng quê nghèo, trong một đất nước nghèo, cũng
vẫn là một hình ảnh gợi lên nhiều suy nghĩ.
GS Nguyễn Văn Tuấn (một người Việt Nam ở
Úc) giải mã: Việt Nam là đất nước chuyên đi xin tài trợ, ấy thế mà ở
đất nước chuyên đi xin ấy lại có những quan chức xây những dinh thự như
lâu đài – những dinh thự mà quan chức ở các nước cho vay nợ, cũng không
thể có được. Nếu tôi là chủ những căn biệt thự sang trọng ở nước chuyên
đi vay nợ, thú thật tôi cảm thấy xấu hổ lắm!
Ông Trần Văn Truyền, khi đương chức đã
có nhiều phát ngôn biểu lộ sự không khoan nhượng với tham nhũng, tiêu
cực. Ông kể mình đã kiên quyết nói không với những món tiền hối lộ hàng
chục ngàn USD. Chẳng những thế, ông còn đưa ra những giải pháp “canh giữ
cả vợ con” để bọn xấu không thể tác động, chạy chọt. Trên cương vị Tổng
Thanh tra, ông cũng ưu tiên việc phát hiện những sai phạm trong đất
đai. Vì vậy, để bảo vệ những gì mà mình đã tuyên bố, bảo vệ hình ảnh vợ
con mà ông đã “canh giữ” bấy lâu nay, cách tốt nhất là ông tự công khai
bản kê khai tài sản và… mời cơ quan chức năng vào cuộc kiểm tra mình.
Bao nhiêu phần trăm độc giả đọc bài này tin rằng ông Truyền sẽ làm như thế?
(Theo Trí Thức Trẻ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét