Ở đỉnh cao quyền lực |
Hồ Xuân Mãn có bao giờ vừa nhấm nháp whisky vừa ngẩm nghĩ về cuộc đời mình?
Tại sao bà con, làng xóm, bạn bè, đồng đội, đồng sự, dân chúng…ghét và khinh thường mình đến vậy, trong khi mình là nhân vật “số một” có quyền định đoạt số phận của nhiều người, có quyền định đoạt đến sự thăng trầm của một tỉnh?
Ở nhà như biệt phủ, đi xe sang, con cháu, anh em ngất ngưỡng…Hồ Xuân Mãn không thiếu cái gì, kể cả áo hoàng bào thay Vua tế Đàn Nam Giao được dệt bằng ngân sách cũng được cung tiến…
Lần đầu tiên Nhà nước phải rút một danh hiệu chỉ dành cho "những người có công đặc biệt"…rút danh hiệu này là việc làm không dễ…khó gấp ngàn lần đem cấp?
Hồ Xuân Mãn có hiểu được điều ấy?
Uy danh của Đảng và Nhà nước bị ảnh hưởng và xấu đi trong ánh mắt nhân dân vì đã sơ suất cấp cái danh hiệu cao quý cho một người không cao quý…
Uy danh của Đảng và Nhà nước bị ảnh hưởng và xấu đi trong ánh mắt nhân dân vì đã sơ suất cấp cái danh hiệu cao quý cho một người không cao quý…
Thiên hạ thị phi ư?
Làm quan không gương mẫu, không đức độ chắc chắn là bị thị phi, lên án, khinh bỉ…ngày xưa, ngày này 21/5 âm lịch anh còn dám "xử chết" những người chỉ là ấp trưởng, chế độ nào cũng vậy, chức vụ ấp trưởng chỉ là anh “vác tù và hàng tổng…” có quyền hành và lợi lộc chi mô?
Nhưng cũng bị giết chỉ vì thị phi đó thôi…
Bây giờ với chức quan của anh còn trên cả “quan đầu tỉnh”, đến những Ủy viên trung ương “nhất hô bá ứng”…
Chuyện thị phi cũng là thường tình, nếu đã làm quan mà không biết giữ mình.
Tiên trách kỷ , hậu trách nhân :
Trả lờiXóaTiên: trước ; trách: trách, phê phán: kỷ: chính mình: hậu: sau đó: nhân: người.
Vậy tiên trách kỷ hậu trách nhân nghĩa là trước nhất hãy tự trách chính mình trước rồi sau đó mới trách người khác .
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóaXin lỗi, cho phép xóa những bình luận dài và xa chủ đề...
XóaQuê hương Phong Điền chúng tôi luôn luôn và mãi mãi tự hào đã sinh ra được vĩ nhân Hồ Xuân Mãn. Nghe các cụ kể lại, khi eng Mãn được sinh ra thì trời đất đổi thay trong chốc lát, mây mưa vần vũ, sẫm chớp liên hồi, xuất hiện những ánh hào quang lấp lánh trước nhà eng Mãn. Các cụ lớn tuổi liền tập hợp lo hương khói cảm tạ Trời đất trong 03 ngày liền.
Trả lờiXóaVà đúng như linh ứng, eng Mãn càng lớn càng bộc lộ bản chất hơn người. Do hoàn cảnh chiến tranh không được học hành nhưng những việc eng làm thì chấp cả toàn bộ giới trí thức cả tỉnh TT-H. Vì thế eng làm được 02 nhiệm kỳ Bí thư Tỉnh ủy luôn. Tiếc tài tuổi eng đã hết. Nếu không eng còn ra khuynh đảo Ba Đình. Lớp hậu duệ quê hương chúng tôi luôn hàm ơn anh và tâm nguyện sẽ đặt tên con đường mang tên eng. Có eng chúng tôi ai ai cũng có chức này chức nọ dù trình độ không đáng là bao. Như tôi đây do hoàn cảnh gia đình cực khổ, không được học hành, phải đi làm nghề Thợ mộc. Nhưng nhờ có eng dang bàn tay nhân độ nên tôi vào làm UBND phường và leo lên chức chủ tịch UBND phường. Tiếp đó eng nâng tôi lên làm Chủ tịch Liên minh Hợp tác xã; Chi cục trưởng Chi cục quản lý thị trường tỉnh; Giám đốc Sở Thương mại; Phó Giám đốc Sở Công Thương. và hiện nay tôi là Trưởng Ban Quản lý các KCN tỉnh, hàm trên Giám đốc Sở. Tháng 10 này tôi về hưu rồi nên cũng chẳng còn gì e ngại. Viết những dòng chữ thành tâm này để tri ân eng Hồ Xuân Mãn đến hết cuộc đời. Chúc eng sớm vượt qua khổ nạn lần này và quật lại mấy CCB già hơi, rỗi việc........
Giờ đây, ông nghỉ ngơi sau nhiều thập kỷ đã cống hiến sức mình cho quê hương, đất nước… ngày ngày ông vui vầy bên bè bạn, cháu con. Đôi ba bữa ông lại trở về bên ngôi nhà cũ ở làng Phò Ninh để hương khói cho Tổ tiên, ông bà, chăm sóc vài ba cây kiểng để tìm vui. Ông bảo rằng, ở đời làm người có danh phận cũng lắm thị phi, nhưng mình phải rộng lòng hỉ xả, bởi vì với những hạng người vô tâm hèn hạ thì họ vẫn đáng thương nhiều hơn là đáng trách…
Trả lờiXóaKhông được nữa rồi…cái AHLLVTND mà ông cằn táy “nặn ra” đã làm hỏng cái hậu vận của ông rồi…
XóaToét loét tòe loe ra rồi…ông cũng đang chơi với Hoàng Bằng nhưng tình cảm không còn như xưa nữa rồi…công của ông xem như “múc nước chó uống”…nhưng ông nên thanh thản để không trách ai…mà hãy tự vã vào mặt mình…
Tôi không biết ông, nghe thiên hạ đàm tiếu nhiều, nhưng tôi chỉ tin một nửa thôi…một nửa sự thật không hẳng là sự thật…
Chúng ta hy vọng là như vậy…quả như thiên hạ nói thì trên đời này không còn chi để nói.
Ông Mãn nhỉ?
Chừng nào ông còn anh hùng…chừng ấy ông làm sao mà thanh thản?
XóaHãy nhìn thẳng vào sự thật mà sống những ngày còn lại cho nhẹ nhàng ông Mãn ạ…
Đi hopc chi bộ cùng ông…tôi để ý thấy ông vừa đáng thương vừa đáng trách…
Có lẽ, theo tôi ông nên cáo bệnh để nghĩ sinh hoạt…mà ông cũng đang có bệnh hiểm nghèo đó thôi…
Nghỉ sao được, Mãn đau là để dối cấp trên, làm sao mà dối cái chi bộ này được?
XóaPhải đi họp chi bộ để làm rõ Mãn vào Đảng ở đâu, ai giới thiệu...
Sao lại thị phi?
Trả lờiXóaAnh đủ điều kiện để lên báo TTH, TRT công khai thành tích, công khai bằng cấp, cong khai lí lịch...cho công chúng biết, ai có thắc mắc thì công khai trả lời...
Anh làm được như vậy thì mọi lời thị phi chỉ là RÁC.