Cây gậy gôn của ông bí thư
Báo chí đưa tin thể thao vui vẻ, rằng ông Bí thư Tỉnh uỷ Thừa Thiên Huế vừa giật giải đấu gôn (golf) 18 lỗ mang tên Laguna Park Lăng Cô Classic. Lãnh đạo đầu tỉnh lại đam mê thể thao, giật được giải nhì trong một cuộc tỉ thí gậy trên sân 18 lỗ quả thật rất đáng ngưỡng mộ.
Ngưỡng mộ là bởi vì, để thi đấu thể thao nói
chung và gôn nói riêng cần phải bỏ nhiều thời gian, công sức để luyện
tập. Để một gôn thủ có thể tham gia được giải đấu, họ phải rèn luyện kỹ
năng, kỹ thuật rất siêng năng mới đạt được trình độ khá. Với giải mà ông
Bí thư Tỉnh uỷ Thừa Thiên - Huế vừa giật, cho thấy ông đã đầu tư không
ít thời gian và công sức cho môn gôn.
Cũng vì chơi gôn rất mất thời gian cho nên khi vừa nhậm chức, Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải Đinh La Thăng đã cấm cán bộ trong ngành chơi gôn. Ông Thăng cho rằng phải dành thời gian cho công việc, đi chơi gôn một lần mất từ 1 -2 ngày thì còn thời gian đâu để làm việc. Nhiều người phản ứng rằng: Ô hay cái ông này, ngày nghỉ thì đi chơi, chơi gì là quyền của người ta. Nhưng ông Thăng sốt ruột vì ngành đường sắt làm ăn lụn bại mà cán bộ lãnh đạo chơi gôn nhất nước. Chơi vậy thì làm ăn bết bát là phải. Ông Thăng cấm cũng phải.
Còn những ngành khác, địa phương khác, làm giàu, làm giỏi thì cán bộ lãnh đạo phải hưởng thụ, phải chơi thể thao để tăng cường sức khoẻ phục vụ nhân dân. Xét cho cùng, đâu phải ai đi chơi gôn cũng mất thời gian mà do khả năng sắp xếp, tổ chức công việc khoa học. Sân gôn Lăng Cô ở huyện Phú Lộc, cách Huế tới 80km, mà vẫn xếp lịch làm việc gọn gàng để đi chơi được mới hay.
Cũng đừng ai bận tâm tiền đâu mà cán bộ nhà nước đi chơi gôn, bởi vì nó sẽ như muôn ngàn câu hỏi “tiền đâu mà cán bộ ...” khác. Điều quan trọng là ông cán bộ lãnh đạo đó đã làm được gì cho dân, cho nước hay ngược lại.
Không ai cấm chơi gôn nên ai muốn chơi thì chơi. Chỉ có điều, một doanh nghiệp sản xuất kinh doanh hiệu quả, người lao động có thu nhập cao, thì giám đốc chơi thoải mái. Một địa phương có kinh tế phát triển, người dân ấm no hạnh phúc, thì lãnh đạo cứ đánh gôn vô tư.
Chỉ có điều, một nhà lãnh đạo với một doanh nhân khác nhau ở chỗ, cho dù có đủ điều kiện để hưởng thụ nhiều thứ và xách gậy chơi gôn, nhưng khi đặt cây gậy xuống thảm cỏ xanh mướt, người chơi có nghĩ đến những người dân còn nghèo khó và trách nhiệm của mình hay không!
Cũng vì chơi gôn rất mất thời gian cho nên khi vừa nhậm chức, Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải Đinh La Thăng đã cấm cán bộ trong ngành chơi gôn. Ông Thăng cho rằng phải dành thời gian cho công việc, đi chơi gôn một lần mất từ 1 -2 ngày thì còn thời gian đâu để làm việc. Nhiều người phản ứng rằng: Ô hay cái ông này, ngày nghỉ thì đi chơi, chơi gì là quyền của người ta. Nhưng ông Thăng sốt ruột vì ngành đường sắt làm ăn lụn bại mà cán bộ lãnh đạo chơi gôn nhất nước. Chơi vậy thì làm ăn bết bát là phải. Ông Thăng cấm cũng phải.
Còn những ngành khác, địa phương khác, làm giàu, làm giỏi thì cán bộ lãnh đạo phải hưởng thụ, phải chơi thể thao để tăng cường sức khoẻ phục vụ nhân dân. Xét cho cùng, đâu phải ai đi chơi gôn cũng mất thời gian mà do khả năng sắp xếp, tổ chức công việc khoa học. Sân gôn Lăng Cô ở huyện Phú Lộc, cách Huế tới 80km, mà vẫn xếp lịch làm việc gọn gàng để đi chơi được mới hay.
Cũng đừng ai bận tâm tiền đâu mà cán bộ nhà nước đi chơi gôn, bởi vì nó sẽ như muôn ngàn câu hỏi “tiền đâu mà cán bộ ...” khác. Điều quan trọng là ông cán bộ lãnh đạo đó đã làm được gì cho dân, cho nước hay ngược lại.
Không ai cấm chơi gôn nên ai muốn chơi thì chơi. Chỉ có điều, một doanh nghiệp sản xuất kinh doanh hiệu quả, người lao động có thu nhập cao, thì giám đốc chơi thoải mái. Một địa phương có kinh tế phát triển, người dân ấm no hạnh phúc, thì lãnh đạo cứ đánh gôn vô tư.
Chỉ có điều, một nhà lãnh đạo với một doanh nhân khác nhau ở chỗ, cho dù có đủ điều kiện để hưởng thụ nhiều thứ và xách gậy chơi gôn, nhưng khi đặt cây gậy xuống thảm cỏ xanh mướt, người chơi có nghĩ đến những người dân còn nghèo khó và trách nhiệm của mình hay không!
Nguyễn Ngọc Thiện từ ngày leo lên vị trí cao nhất của tỉnh Thừa Thiên Huế chưa làm được một cái việc gì cho ra hồn vì thời gian lo ăn chơi, gôn gái...Mỗi lần họp HĐND nghe Thiện chủ trì là phát ngán, tắt TV cho đỡ tốn điện. Họp Quốc hội là Trưởng đoàn nhưng chẳng bao giờ thấy phát biểu. Đường quan lộ lên như diều gặp gió vì có Mãn bảo kê. Nhiệm kỳ 2 gần đến rồi, Thiện nên nghỉ mà tập trung thời gian đánh gôn.
Trả lờiXóaanh chết vì háo danh lừa dối ,em cũng sẽ chết vì phù phiếm đàng điếm ,hỡi ôi lãnh đạo cao nhât TT HUẾ dân khổ đến bao giờ
Trả lờiXóa“Thiện Hô” cái tên anh em văn phòng tương cho khi còn là phó Văn phòng như Lao Ái bây giờ, cung cách anh nông dân học đòi, như XUÂN TÓC ĐỎ trong SỐ ĐỎ của Vũ Trọng Phụng thế kỉ trước, là tiến sĩ thời Liên Xô nên Thiện Hô sẽ không biết Xuân Tóc Đỏ là ai, nói gọn họ na ná giống nhau...Thiện Hô chỉ thua Xuân Tóc Đỏ ở chổ là chưa đi vào tiểu thuyết…
Trả lờiXóaKhi còn làm Giám đốc Sở Kế hoạch & Đầu tư, lóc chóc được ít điệu khiêu vũ, Thiện Hô khuyến khích công chức “nhảy nhót” mới là dân xì-tin, người sành điệu, không biết “lắc mông” là người chậm tiến.
Lên bí thư, nhìn lên không có ai, Thiện Hô tha hồ “chơi”, gôn “gôn 1, 2, 3…” lỗ thì có Đinh Mạnh Thắng Century lo và lo đẹp…
Làm bí thư tỉnh ủy không chơi gôn đến 18 lỗ và chơi có có đẳng cấp thì biết làm chi cho hết thời gian…Lương của Thiện Hô dân trả cho cao vời vợi…không chơi gôn làm sao hết tiền của dân ban?
Ngày xưa:
Trả lờiXóaBùi San, Vũ Thắng, Trần Hoàn
Ba tên chụm lại phá đàn Nam Giao...
Ngày nay:
Thiện hô, Cao méo, Bình him
Ba tên chụm lại phá tan Huế nghèo...
Thiện hô, Cao méo, Bình him
XóaBa tên chụm lại con chim cũng buồn...
Hai ông bí thư của TTH có cung cách làm việc khác nhau. Mãn thì có uy tuyệt đối, phán đâu nghe đấy, Thiện thì phán đấy nghe đâu…
Trả lờiXóaCó điều giả trí thì họ giống nhau, cả hai đều thích vần “ÔN”, Mãn hay nói vui… “đi săn có thỏ có chồn, đi nhậu là phải có “ỒN” mới vui…
Còn những ngành khác, địa phương khác, làm giàu, làm giỏi thì cán bộ lãnh đạo phải hưởng thụ, phải chơi thể thao để tăng cường sức khoẻ phục vụ nhân dân.
Trả lờiXóaXét cho cùng, đâu phải ai đi chơi gôn cũng mất thời gian mà do khả năng sắp xếp, tổ chức công việc khoa học. Sân gôn Lăng Cô ở huyện Phú Lộc, cách Huế tới 80km, mà vẫn xếp lịch làm việc gọn gàng để đi chơi được mới hay.
Những ngày qua, ở Trung Quốc, Tổng Bí thư Tập Cận Bình đang mở chiến dịch bài trừ tham nhũng, truy tố cả cựu Ủy viên Bộ Chính trị Chu Vĩnh Khang. Ở Việt Nam, các lãnh đạo cộng sản cũng nói quyết tâm chống tham nhũng, lập lại Ban Nội chính.
Trả lờiXóaNhưng tại sao hàng chục năm qua, đã qua bao đợt xét xử tham nhũng và bao lần “quyết tâm”, tham nhũng vẫn hoành hành?
Câu trả lời nằm ở thể chế và hệ thống. Trong chế độ một đảng, một khi tất cả quyền hành nằm dưới sự kiểm soát của một nhóm thiểu số cầm quyền và không có đối lập chính trị thì nói chuyện đạo đức, phê bình và tự phê bình là vô ích, như thực tiễn đã chứng minh bao năm qua.
Rất nhiều người, bao gồm cả các vị đảng viên trí thức lão thành đã nhận ra vấn đề nằm ở chỗ thể chế một đảng độc quyền chính trị tạo ra quá nhiều lỗ hổng. Lá thư ngỏ vừa qua gửi Ban Chấp hành Trung ương của 61 vị đảng viên đã nêu rõ Việt Nam cần phải “chuyển đổi thể chế chính trị từ toàn trị sang dân chủ một cách kiên quyết nhưng ôn hòa”.
Dinh thự của ông Trần Văn Truyền, nguyên Tổng Thanh tra Chính phủ
Thứ nhất, thể chế độc đảng đã dẫn đến việc quyền làm chủ của người dân bị tước đoạt. Tất cả những cuộc bầu cử Quốc hội mà thành phần ứng cử viên chỉ thuộc một đảng và các giai đoạn bầu cử đều bị khống chế bởi Mặt trận Tổ quốc, cơ quan của Đảng Cộng sản Việt Nam, thì Quốc hội chỉ đại diện cho ý chí và nguyện vọng của đảng cầm quyền chứ không phải cho người dân. Từ đó, ta không ngạc nhiên khi thấy đảng cầm quyền đứng trên cả pháp luật và nhà nước để tước đoạt đất đai, tài sản, và cả nhân phẩm của người dân.
Nhà dân nghèo
Thứ hai, thể chế một đảng khiến lãnh đạo, đảng viên cộng sản đều đi theo con đường nhất nguyên, tức độc tôn, phủ nhận và thậm chí trấn áp những người có tư tưởng khác biệt, các tôn giáo.
Dân không có quyền làm chủ bầu ra các lãnh đạo có tinh thần hợp nguyên. Từ đó có sự chia rẽ dân tộc sâu sắc, giữa đảng viên cộng sản và người dân, giữa đảng viên và thành viên các tôn giáo, thậm chí giữa chính các đảng viên cộng sản với nhau ở mọi cấp.
Thứ ba, khi lãnh đạo đã không có tư tưởng hợp nguyên thì pháp luật viết ra không thể là pháp luật chuẩn mực, công bằng, đem lại lợi ích đồng đều cho mọi thành phần trong xã hội. Lúc này, pháp luật được viết ra để bảo vệ quyền lợi của đảng cầm quyền. Ví dụ như pháp luật về đất đai khiến người dân có thể dễ dàng bị cưỡng đoạt đất đai, hi sinh cho một thiểu số có quyền và có tiền.
Bất kì ai, kể cả lãnh đạo đảng cầm quyền đều luôn tuyên bố rằng dân làm chủ, rằng Việt Nam có nhà nước pháp quyền, vì họ biết rằng đó là khát vọng chính đáng và mãnh liệt của nhân dân. Tiếc là lãnh đạo đảng cầm quyền bao thập niên qua chỉ nói mà lại không thực thi.
Đất nước bị dẫn đến tình trạng kém phát triển, quyền con người bị vi phạm nghiêm trọng như hiện nay chính là do thể chế một đảng đã tước đoạt quyền làm chủ của người dân. Vậy chúng ta có tiếp tục chấp nhận hiện trạng quyền làm chủ của người dân bị vi phạm hay không? Câu trả lời hiển nhiên là không.
Trả lờiXóaQuyền làm chủ thể hiện rõ ràng nhất chính là ở lá phiếu. Cụ thể hơn, đó là quyền tự do ứng cử, tự do bầu cử. Một trong những lý do khiến Đảng Cộng sản Việt Nam tiến hành cuộc chiến tranh “giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước” chính là do chính phủ Việt Nam Cộng hòa không chấp nhận thi hành tổng tuyển cử thống nhất trên toàn quốc. Bao nhiêu thanh niên Việt Nam ở cả hai miền đã hi sinh trong chiến tranh nhưng rút cuộc đến giờ phút này vẫn chưa có tổng tuyển cử tự do và công bằng ở Việt Nam.
Hợp nguyên là tư tưởng đa nguyên đoàn kết, hợp tác quốc gia. Lãnh đạo, nhất là lãnh đạo quốc gia cần có tư duy dân chủ, tinh thần dân tộc. Không thể phân biệt vùng miền, giai cấp, tôn giáo, ý thức hệ mà phải làm việc cho lợi ích chung của đất nước và dân tộc. Người cộng sản có tư tưởng hợp nguyên vẫn có thể làm việc chung với người đối lập có tư tưởng hợp nguyên.
Dân phải có quyền làm chủ để bầu ra những đại biểu có tư tưởng hợp nguyên, từ đó các vị này trong Quốc hội mới làm ra được pháp luật chuẩn mực để điều hành quốc gia. Pháp luật chuẩn mực chính là điều kiện cơ bản của nhà nước pháp quyền.
Dân chỉ làm theo hiến pháp và pháp luật của nhà nước cộng hòa (do dân bầu) chứ không làm theo “chủ trương, chính sách của Đảng”. Mọi chủ trương, chính sách đều phải cụ thể hóa bằng luật pháp, và luật pháp đó phải chuẩn mực.
Có lẽ không ai có thể phủ nhận tầm quan trọng của quyền làm chủ của người dân, tư tưởng hợp nguyên, pháp luật chuẩn mực và xã hội công bằng. Tuy nhiên, nếu chỉ có tư tưởng mà không hành động thì đó cũng chỉ mãi là tư tưởng. Điều quan trọng là mọi người, mọi thành phần, kể cả các đảng viên cộng sản cùng góp sức mạnh để biến những suy nghĩ, tư tưởng thành hiện thực. Sức mạnh càng lớn thì những tiêu cực, tham nhũng trong hệ thống cầm quyền sẽ dần bị đẩy lùi.
Nên nhớ: “Đừng thay đổi con người mà hãy thay đổi hệ thống, rồi để hệ thống thay đổi con người.”
thiện ơi sao em dại thế ăn có nơi chơi có chốn,đánh gôn thì cứ chơi ,thi thố làm gì ,nhà thì có biệt thự ở an cựu cty ,thích làm gì cái liên kề ở laguna để đến nổi này.thôi nhé từ nay bỏ hẳn ăn sáng ở khách sạn và bỏ nghe mấy em hát hò trong lúc ăn cần thì về phòng cho kín đáo,không tắm nước nóng khoáng nữa,nên uông trà đọc thơ đôi dép,hết ngày 8 tiếng làm công bộc ,thứ 7 chủ nhât đi chơi ÔN thế nào cũng thắng cái ông tây nadan lây việt nam nỗi danh Huế thơm
Trả lờiXóa“Cá không ăn muối cá ươn”, anh đã nhắc nhỡ chú nhiều lần…làm cán bộ thì phải chịu nhìn lên, ngó xuống, làm chính trị là như diễn viên là người của công chúng.
Trả lờiXóaNghĩ mình phương diện quốc gia,
Quan trên nhắm xuống người ta trông vào .
Phải tuồng trăng gió hay sao,
Sự này biết tính thế nào được đây ?
Thiện ơi, sao em dại thế? Ăn có nơi chơi có chốn, chơi “ôn” thì cứ chơi, hay ho chi mà thi thố, nhà cao, cửa rộng rồi…tham làm gì cái liền kề ở Laguna để đến nổi này…để thiên hạ đàm tiếu…
Thôi nhé từ nay bỏ hẳn ăn sáng ở khách sạn, bỏ nghe mấy em hát hò…có chơi thì chơi cho kín đáo, vừa tắm nước nóng khoáng vừa uống cam vắt thì dị hợm lắm, học thêm vài bài thơ nữa, lui tới chỉ có bài “đôi dép” thì quá nghèo nàn…
Ô chao, bí thư tỉnh ủy Thừa Thiên Huế chỉ biết chơi “ÔN”.
Đinh La Thăng mà con ở Huế...thì Thiện không dám chơi gôn...
XóaThiện thua Đinh La Thăng cả cái đầu....
Đinh La Thăng đã không chơi gôn...còn cấm cả bộ hạ không được chơi, lo tập trung công việc...ai chơi...cho nghỉ để chơi...
đệ tử của mãn đấy chợ động ,chết cả nút
Trả lờiXóaGolf được coi là môn thể thao quý tộc với các khoản chi phí được tính theo đôla. Phí chơi golf được chia làm 3 loại. Đối với hội viên (member) mức phí dao động khoảng 15-27 đôla cho mỗi lần chơi. Khách mời của hội viên (member guest) phải trả giá cao hơn, khoảng 60-80 đôla. Phí cho khách vãng lai (visitor) là cao nhất, lên tới trên dưới 100 đôla.
Trả lờiXóaĐể sở hữu một chiếc thẻ hội viên trên thị trường hiện nay, golfer phải trả tới 30.000 USD - 130.000 USD tùy sân. Các thẻ có thể mua đi bán lại tùy theo mức thỏa thuận. Mỗi năm, phí thường niên của nhiều sân dao động khoảng trên dưới 1.000 USD đến khoảng 2.000 USD.
bước chân vào sân golf, hầu hết các phí được tính theo đôla. Bộ đồ nghề cho mỗi tay chơi gồm một bộ gậy, túi golf, găng tay, giày. Trong đó, đắt nhất là bộ gậy, gồm đủ các loại từ gậy gỗ, sắt và loại chuyên biệt với giá dao động quanh mức 1.700 - 2.000 USD. Những bộ gậy đắt nhất có thể lên tới hàng trăm nghìn đôla.
Hội viên sẽ được miễn lệ phí sân khi chơi, nhưng phải trả tiền "boa" cho người phục vụ (caddie) khoảng 10-15 đôla. Để trở thành một tay golf chơi được, người chơi phải tập luyện hằng năm trời, chi phí ban đầu cho thầy dạy cũng lên tới 50 đôla cho mỗi buổi tập, trong thời gian một tiếng đồng hồ. Khi đã quen tay, người chơi có thể tự tập một mình. Hiện nay, du khách thường hay lui tới các sân Đảo Sen, Phương Đông, Sudico, FLC, sân vận động quốc gia Mỹ Đình... Phí cho mỗi lần tập dao động quang mức 80.000 đồng - 100.000 đồng cho 100 bóng.
Đánh hết vòng 18 lỗ, với một tay chơi trung ở mức nghiệp dư mất từ nửa ngày đến một ngày. Thú của dân chơi golf là cảm giác khám phá sân lạ, nên một tay chơi chuyên nghiệp thường để sẵn trong túi vài ba thẻ hội viên ở các sân khác nhau. Giải golf thường do các doanh nghiệp lớn tổ chức như Vietnam Airline, Mercedes... Và phần thưởng cho cú đánh "hole-in-one" (1 gậy vào lỗ) rất lớn, có thể lên tới hàng chục nghìn đôla, thậm chí là một chiếc Mercedes.
Chỉ có điều, một nhà lãnh đạo với một doanh nhân khác nhau ở chỗ, cho dù có đủ điều kiện để hưởng thụ nhiều thứ và xách gậy chơi gôn, nhưng khi đặt cây gậy xuống thảm cỏ xanh mướt, người chơi có nghĩ đến những người dân còn nghèo khó và trách nhiệm của mình hay không!
Trả lờiXóaHọc vấn đến tiến sĩ, dù chỉ là tiến sĩ chứ không phải là TSKH...nhưng Thiện cũng có thể biết đến Vở hài kịch bất hủ nổi tiếng thế giới “ Trưởng Gỉa Học Làm Sang “ của đại văn hào Môlie Pháp, đây là một câu chuyện ngụ ngôn phê phán thói rởm đời, tự phụ của những người có chút tài sản nhờ thời vận thì lại bắt đầu “học để được làm sang”, tự cho mình là thượng lưu, quý tộc. Thông qua những hành động lố bịch của nhân vật chính “ Ông Giuốc” người đọc khó có thể tránh khỏi những trận cười ra nước mắt mang đầy giá trị nhân văn. Cuộc sống đúng là luôn có nhiều màu sắc và cung bậc, mỗi con người gắn liền với một cuộc đời, một số phận, xã hội nhiều người giàu sang cũng lắm kẻ cơ hàn, giàu sang luôn là hai từ quen thuộc được chúng ta nhắc đến song hành, vậy liệu giàu có phải là sang? là thượng lưu, quý tộc? Nhưng điều tôi muốn nói đến không phải là sự phân biệt giai cấp giàu nghèo, sang hèn mà là căn bệnh trưởng giả, học đòi để chúng ta cùng nhìn lại, ngẫm và nghĩ.
Trả lờiXóaTầng lớp thượng lưu luôn có nét thanh cao, cốt cách thể hiện qua cử chỉ, lời ăn tiếng nói, dáng đi đứng, là cái toát ra từ bên trong một cách tự nhiên mà không phải tập là có, học là được.
Trả lờiXóaCốt cách đó được thể hiện qua hành vi ứng xử và bản lĩnh văn hóa của họ. Người có cốt cách văn hóa, trước mọi thăng trầm của cuộc sống vẫn giữ mình chính trực.
Họ biết quý trọng và thích kết giao với giới trí thức, biết tự mình sáng tạo, tự tạo ra giá trị bằng chính sức lao động của mình. Điều này khác với hiện tượng "học làm sang" của lớp quan chức, nhà giàu mới hiện nay, bọn nhà giàu nhờ quyền lực, chuyên ăn bớt, ăn xén đục khoét của công…dù có khéo che dấu…kiểu cách của họ luôn bộc lộ sự vụng về, thô kệch...
Đây là yếu tố quan trọng, khẳng định tầng lớp thượng lưu. Người thượng lưu phải hội tụ đầy đủ nhiều yếu tố văn, trí, thiện, mĩ… chứ không đơn thuần là có tiền và có quyền lực.
Cư nhìn vào Hồ Xuân Mãn, Nguyễn Ngọc Thiện…còn lâu mới nhập được vào giới thượng lưu…Chỉ là những “Xuân Tóc Đỏ” đời mới mà thôi…
Trọc phú thường hiện lên với hình ảnh những người do gặp thời nên phất lên như diều gặp gió chứ về chữ nghĩa thì chẳng là bao nhiêu, luôn học cách sang trọng, học cách quý phái, tiêu xài tiền vào những trò xa xỉ, làm xấu cho xã hội (trong truyện, trong kịch hài phê phán, có những trường hợp khác, hình ảnh trên chỉ là trong những trường hợp phê phán những người có thói hư tật xấu). Hình ảnh đó khác với hình ảnh người học rộng tài cao. Hai hình ảnh đối lập lại càng làm rõ sự dốt nát của trọc phú.
Trả lờiXóaHuế buồn vì có "anh hùng"- Trung ương kết luận đa phần dối gian Thì thêm chi nữa trái ngang Cho màu tím Huế bẽ bàng ...ai ơi! Quanh năm khổ cực tơi bời Sáng ngồi phê cóc nghe lời lầm than Ăn xin,vé số đầy đàng Dân than chỉ dám nhẹ nhàng cùng nhau Xin đừng góp tiếp nỗi đau Đất trời Huế đã nhuốm màu buồn hiu!
Trả lờiXóaNGẪU HỨNG
XóaHuế buồn vì có "anh hùng"
Trung ương kết luận đa phần dối gian
Thì thêm chi nữa trái ngang
Cho màu tím Huế bẽ bàng ...ai ơi!
Quanh năm khổ cực tơi bời
Sáng ngồi phê cóc nghe lời lầm than
Ăn xin,vé số đầy đàng
Dân than chỉ dám nhẹ nhàng cùng nhau
Xin đừng góp tiếp nỗi đau
Đất trời Huế đã nhuốm màu buồn hiu!
Đánh golf, chỉ riêng bộ gậy của người chơi golf đã tốn hàng nghìn USD, mua thẻ thành viên là hàng chục nghìn USD, chưa kể đến tiền phí trả cho từng buổi chơi... Golf là một thể thao chỉ dành cho những người rất giàu…
Trả lờiXóaThiện là tay chơi golf có đẳng cấp ở Huế, chỉ tội cho lão, mỗi lần lão phát biểu là nghị trường không dám cười…cái miệng của lão nhăn như khỉ ăn ớt…rặng ra từng tiếng một, không đầu không đuôi…nghe xong không biết lão ta nói cái gì…
Nên nghỉ làm chính trị để chơi golf…năng khiếu của Thiện là chơi golf chứ không phải là chính trị.
ĐẶT NHẦM CHỔ RỒI.
Golf là một môn thể thao tốn kém cả về tiền bạc và thời gian, chỉ thị của Đinh La Thăng công chức thuộc Bộ Giao thông vận tải không chơi golf là hoàn toàn hợp lý.
Trả lờiXóaGolf như Bida đã chơi là cá cược sau mỗi cú vung gậy và số tiền bỏ ra không hề nhỏ. Mức trung bình khoảng 100-200 đôla cho mỗi lỗ, trường hợp nào bị thua 18 lỗ thì số tiền phải trả ít nhất cũng lên tới 1.800-2.000 USD.
Thiện chơi golf cũng như Mãn đánh bạc thôi… bị thua cuộc chưa kịp móc túi ra trả tiền thì lập tức đã có một bàn tay khác xòe tiền ra trả giúp.
Tất nhiên, đằng sau nó là những thỏa thuận, giao dịch ngầm và chỉ người trong cuộc mới hiểu. "Xét về một góc độ nào đó, đây là hình thức cá cược, đánh bạc trá hình.
Và cao hơn thế, là những mối quan hệ ngoại giao".
Thiện chơi chỉ có được, không chơi mới mất…thôi bí thư như Mãn thì ai cho chơi…muốn chơi thì chỉ có THUA.
Xin thưa, nếu ông Thiện là quan chức của một thành phố ở Mỹ, Thụy Sĩ, Phần Lan hay Thụy Điển… đi chơi golf thì người dân ở đó chắc không ai nói ông làm gì. Vì đất nước họ giàu, người dân không phải lo nghĩ nhiều đến cái ăn cái mặc nên ai thèm để ý chuyện ông lãnh đạo đi chơi golf.
Trả lờiXóaCòn Việt Nam nói chung và Thừa Thiên Huế nói riêng không giàu được như vậy. Nhiều người dân tỉnh này cơm còn chưa đủ ăn nên khi nhìn thấy cảnh “xa hoa” của “đầy tớ”, họ bức bối cũng là dễ hiểu.
Giải đấu này được tổ chức tại khu du lịch phức hợp 5 sao Laguna Lăng Cô (thị trấn Lăng Cô, Thừa Thiên Huế) tập hợp gần 80 golf thủ và nhà đầu tư từ khắp mọi miền Việt Nam và các nước trong khu vực như Hồng Kông, Singapore, Malaysia, và Hàn Quốc.
Trả lờiXóaCác golf thủ tranh tài trên 18 lỗ. Giải thưởng đặc biệt của giải đấu là cơ hội sở hữu một trong những căn biệt thự liền kề Laguna Park đầu tiên tại khu dân cư cao cấp mới bên sân golf ở khu nghỉ dưỡng.
Có người viết: “Bác ấy không có gì nổi bật trong công việc thì nổi bật trong chơi golf cũng tốt chứ sao. Mình mà làm bí thư như bác ấy, ngày nào mình cũng tập chơi golf để còn đi thi đấu quốc gia giữa cán bộ các tỉnh, đem giải thưởng về cho tỉnh nhà, giúp Huế của ta nở mày nở mặt vì có cán bộ chơi golf giỏi”.
Trả lờiXóaa mãn ơ nhục chưa ,anh chọn can bộ chi lạ rứa,toàn bất tài vô dụng ,chỉ biết vơ cho mình và phe nhóm ,hết nhiệm kỳ rồi chỉ có đươc kết luânbuồn về thực hiện kết luận 48/TW,đi đâu cũng nghe lời phê bình ca thán
Trả lờiXóaCó một ông là nguyên thủ quốc gia, thế nhưng ông ta không ở dinh thự mà ra ngoại ô ở nhà cấp 4.
Trả lờiXóaỞ đó, có khoảnh sân nhỏ, có mảnh vườn con, vợ chồng ông trồng rau ăn hằng ngày.
Ông đến phủ tổng thống bằng xe riêng đời 1987, tự lái. Trong nhà chỉ hai vợ chồng với một chiếc giường nhỏ có tấm nệm cũ đã 5 năm.
Ông có hai người giúp việc kiêm vệ sĩ cùng con chó tật nguyền chỉ 3 chân. Lương tháng của ông dành 90% để hỗ trợ doanh nghiệp khó khăn và người nghèo.
Khi công khai tài sản thì chiếc ôtô ông thường đi là tài sản có giá nhất được hội đồng định giá lên đến… 1.800 USD.
- Xin cậu! Thời này là thời nào rồi, tuổi này là tuổi nào rồi mà cậu bắt mình nghe chuyện cổ tích, hả?
- Ơ kìa! Cổ tích đâu mà cổ tích. Chuyện thật đấy chứ! Ông đấy là đương kim Tổng thống U-ru-goay.
- Hả! Thật hả? Thế thì ông ấy chắc là tổng thống nghèo nhất thế giới!
- Nhiều người nhận xét như cậu rồi nhưng ông ấy cười bảo: Tôi không dám nhận danh hiệu đó…
- Vì sao vậy?
- Ông ấy lý giải: Những người coi ông là nghèo nhất bởi họ không hiểu hết ý nghĩa của từ giàu. Họ là những người cần nhiều thứ để sống…
- Hơ hơ! Hay nhỉ! Nếu theo triết lý của vị tổng thống này thì các đại gia, trọc phú xứ ta đều là người nghèo cả à?
- Sao cậu suy diễn vậy?
- Nhãn tiền đấy! Biệt thự, lâu đài, trang ấp, siêu xe, du thuyền, chân dài, chân ngắn… biết lúc nào là đủ cho các đại gia trọc phú đâu?
- Ha ha ha! Thế thì mình và cậu hẳn không thể là người nghèo, nhẩy! Cám ơn ông tổng thống nhá!
Thiện chơi golf cũng như Mãn đánh bạc thôi… bị thua cuộc chưa kịp móc túi ra trả tiền thì lập tức đã có một bàn tay khác xòe tiền ra trả giúp.
Trả lờiXóaThế mới là lãnh đạo giỏi...biết tổ chức đường dây...
Thành Lê Văn Làm "đầy tớ nhân dân" kiểu này mà ai chẳng muốn làm...he he
Trả lờiXóa11 Tháng 9 lúc 19:39 · Thích
Nguyen GH
Hoan hô đồng chí bí thư
Thời gian quá rảnh nên dành chơi golf
Dân tình nheo nhóc mặc mày
Chơi golf giựt giải ta đây mới tài.
(Thơ con nhái, xin đừng liệng gạch)
11 Tháng 9 lúc 23:04 · Đã được chỉnh sửa · Thích · 3
Anh-Huy Bui
Ông này xách dép cho Ông Nguyễn Bá Thanh.
Chẳng trách Huế ngàn đời vẫn thế mà thôi. Thật đau lòng cho một xhoi toàn là sâu mọt.
Thiện không tâm không tầm ,kẻ háu danh,hay nằm im nín thở an bài nhiệm kỳ 2 tha hồ chơi và kiếm chác,ngay bây giờ đưa bọn cùng hội vào vị tri .
Trả lờiXóatrung ương thương Huế với ,điều ngay lớp cán bộ phe nhóm do ông mãn sắp đặt
Trả lờiXóaAnh-Huy Bui nhận xét hơi “bổ bả” khi so sánh Nguyễn Ngọc Thiện với Nguyễn Bá Thanh, nhưng xét ra cũng có lý.
Trả lờiXóa“Ông này xách dép cho Ông Nguyễn Bá Thanh. Chẳng trách Huế ngàn đời vẫn thế mà thôi. Thật đau lòng cho một xã hội toàn là sâu mọt.”
Hồi đầu năm 2007, sân Chi Lăng diễn ra một trận cầu đặc biệt: Trận cầu từ thiện giữa hai đội Đà Nẵng, do Nguyễn Bá Thanh- đương kim Bí thư Thành ủy làm đội trưởng và đội Thừa Thiên Huế- do Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nguyễn Ngọc Thiện làm đội trưởng.
Phần thắng đương nhiên thuộc về chủ nhà, nhưng ông Thanh đã ghi những bàn thắng lớn nhất:
10 ngàn người, 10 ngàn fan hâm mộ đã đến sân, trong thời tiết “lất phất mưa và se lạnh”. 17.000 vé với giá 100.000 đồng được 10.000 cổ động viên mua hết veo. 6 tỉ đồng, và thêm bao nhiêu tiền tài trợ đã được dành để ủng hộ đồng bào 3 tỉnh Đà Nẵng, Thừa Thiên-Huế và Quảng Nam vừa bị thiệt hại nặng nề trong cơn bão số 6.
Đà Nẵng thắng “để đời” của ông Thanh đối với ông Thiện. BẤT KHẢ SO SÁNH.
Bởi Đà Nẵng là Nguyễn Bá Thanh, và ngược lại.
Bởi, dù có nhiều ý kiến này khác, sự ngưỡng mộ của người Đà Nẵng với ông là một thứ tình cảm mang tính phổ biến.
Không ngẫu nhiên, Đà Nẵng trở thành “thành phố đáng sống nhất Việt Nam”, vị trí số một về môi trường kinh doanh của cả nước.
mất bửa ni anh buồn lắm thiện ạ sao em dại thế đáng ra khôn ngoan khi báo chí đã nói đằng này em lại đổ thêm dầu vào khi phát biểu không hay với nhà báo(làm bí thư mà không biết chơi GÔN người ta cười cho).vậy là công anh coi như đổ xuống sông xuống biển.thôi mau đứng dậy nghe em.
Trả lờiXóaHư danh 1
Trả lờiXóaGiải được tổ chức ngày 6-9-2014 tại Khu du lịch phức hợp 5 sao Laguna Lăng Cô (thị trấn Lăng Cô, huyện Phú Lộc, tỉnh Thừa Thiên - Huế). Kết quả, ông Tôn Đức Sáu giành chức vô địch, ông Nguyễn Ngọc Thiện giành giải nhì và ông Đỗ Duy Liên giành giải ba.
Hư danh 2
Thời xưa, các bậc đế vương coi mình là thiên tử (con trời) nên tổ chức lễ tế trời đất. Năm nay, chủ tế là ông Nguyễn Ngọc Thiện, Bí thư tỉnh Thừa Thiên Huế đứng ra chủ lễ. Người lấy CN ML làm nền tảng tư tưởng, liệu có đủ đức tin để tế trời?
Bịp bợm ngay với chính mình…
,nói cho mọi người rỏ khi có sân gôn ở laguna ,ông thiện đã say sưa tập rồi đừng đỗ oan cho kêu gọi đầu tư,đó chỉ là biện luận không trung thực ,hãy nhìn vào thực tế mà sữa chửa lỗi lâm ,mong lấy lại niềm tin của công chúng,hiện nay những ai đang cùng ông thiện đánh gôn ở laguna người dân biết hết và biết rất rỏ đừng loanh quanh mà thêm xấu hổ
Trả lờiXóaTHƯỢNG BẤT CHÍNH - HẠ TẮC LOẠN.
Trả lờiXóaQuan thì : Tao không tham nhũng thì thằng khác cũng tham nhũng ... ! Rồi hè nhau tham nhũng cả bầy, thì làm sao giáo dục được dân, lấy tư cách gì để giáo dục dân ... !? ... !? ... !? ...
HẠ TẦNG NÀO - THƯỢNG TẦNG NẤY.
Dân thì : Tui không hôi của, hôi tiền, hôi bia ... thì người khác cũng hôi ! Rồi hè nhau hôi cả bầy, thì bảo sao không đồng lõa với lũ quan tham, không sinh ra một lũ quan tham ... !? ... !? ... !? ...
bà Phan thị Anh Phương nên nói cho đúng đừng vì cái gì đó mà nói sai nói bậy,mang họa cho tập đoàn Banyan Tree, kêu đầu tư khác thi đấu GÔN ,còn Laguna theo kế hoạch đến 2014 sẽ đầu tư hoàn chỉnh giai đoạn 2 với tổng hai giai đoạn là 87 5tr USD
Trả lờiXóaTham nhũng là hiện tượng phổ biến mang tính toàn cầu. Phản ứng đối với tham nhũng mang tính xã hội rộng lớn ở khắp mọi nơi, mọi quốc gia, dân tộc và nhân loại. Chống tham nhũng đòi hỏi sự phối hợp chặt chẽ giữa các quốc gia, quốc tế và thế giới, nhất là trong bối cảnh toàn cầu hóa và hội nhập. Nhận diện tham nhũng ở Việt Nam cho thấy những biểu hiện phức tạp đặc thù của nó là đa dạng, muôn vẻ sắc thái, loại hình, mức độ, cũng như hậu quả. Mức độ tham nhũng nặng nề ở Việt Nam, tính nan giải, khó trị của nó được lý giải từ sự yếu kém của thể chế, tính nửa vời trong chỉ đạo thực hiện và sự thoái hóa của không ít quan chức, công chức trong bộ máy, thậm chí tham nhũng có cả trong hoạt động tư pháp, trong điều tra, truy tố, xét xử, thi hành án. Tình trạng pháp luật có, pháp chế cũng có nhưng pháp trị thì không hoặc yếu kém và hình thức, là một thực tế phổ biến hiện nay(1).
Trả lờiXóaCó tham nhũng nhỏ, vặt vãnh trong việc sách nhiễu, cố ý gây phiền hà cho người dân, trì hoãn, dây dưa giải quyết các công việc hành chính - dân sự ở cơ sở, mục đích là buộc người dân muốn được việc thì phải móc tiền trong túi ra. Thủ đoạn của kiểu tham nhũng này là cố ý làm phức tạp hóa những việc đơn giản, lợi dụng những quy định rườm rà, hình thức của thủ tục hành chính để hành dân.
Có tham nhũng lớn trong những giao dịch tìm kiếm việc làm, thuyên chuyển, cất nhắc, đề bạt, bổ nhiệm cán bộ. Càng ở cấp cao, vị trí có khả năng sinh lợi nhiều thì mức độ tham nhũng càng lớn. Những giao dịch, thỏa thuận này thường đi kèm tác nhân môi giới, trung gian, tạo ra luật chơi bất thành văn, hình thành những quy định ngầm, mọi việc, mọi biện pháp để đạt mục đích đều được định hình bởi đồng tiền và tiền tệ hóa. Nó tạo ra cách hành xử theo kiểu “tạm ứng trước”, “thu hồi sau”, tham nhũng đẻ ra tham nhũng.
Có tham nhũng cực lớn, đan xen, phối hợp cả tham nhũng cá nhân lẫn tham nhũng theo nhóm, gọi là lợi ích nhóm (hay nhóm lợi ích bất chính, phi pháp). Đây là dạng tham nhũng có tổ chức, có chủ mưu, thao túng vào tổ chức, thể chế và chính sách cùng những người có trọng trách, có thẩm quyền giải quyết. Loại tham nhũng này thường xảy ra ở các hoạt động dự án, đấu thầu, các hợp đồng kinh tế, đất đai, tài chính - ngân hàng, xuất nhập khẩu, xây dựng hạ tầng, mở mang khu công nghiệp, đô thị, dịch vụ giáo dục, y tế, khoa học - công nghệ, các doanh nghiệp, các tập đoàn kinh tế. Đất đai và thu hồi đất, giải phóng mặt bằng, đền bù giải tỏa, kinh doanh bất động sản chỉ là một trong những trường hợp, những tình huống nổi bật trong vô số nhiều những trường hợp, những tình huống tham nhũng hiện nay.
Thực tế cho thấy, ở nhiều nơi đã từng diễn ra tình trạng chạy danh, chạy chức, chạy quyền. Còn có các kiểu “chạy” khác nữa, từ nhỏ đến lớn và rất lớn, đó là chạy trường, chạy lớp, cho đến chạy dự án và chạy án. Đây mới là tiêu điểm của những nhức nhối, bức xúc trong vòng xoáy của tiền bạc và quyền lực, trong những mua bán, đổi chác, tội phạm và tệ nạn.
Để “chạy” được thì phải thiết lập các mối quan hệ, các liên kết nhóm, để đạt mục đích phải kích hoạt các quan hệ ấy bằng tiền và tiền tệ hóa đi kèm với các phương tiện, thủ đoạn khác, bất minh, bất chính, bất nghĩa, thậm chí dùng cả những thủ đoạn gây tội ác, phi nhân tính.
Dù biểu hiện khác nhau, mức độ khác nhau nhưng tham nhũng đều diễn ra như một hội chứng cướp đoạt, sự lợi dụng quyền và tiền để làm giàu và mưu lợi bất chính. Ngôn ngữ cửa miệng từ người dân và cả trong công chức nhà nước đã minh chứng cho hiện trạng tham nhũng phổ biến ở nước ta, từ “phong bì và nền công nghiệp phong bì” đến “làm luật”, cho đến “công nghệ bôi trơn”.
Nói khái quát về bí thư NNT và những phát biểu là NGU, cách hành xử của NNT không chuyên nghiệp, chơi cũng không chuyên nghiệp…cũng như cái bằng tiến sĩ của Thiện, lưu học sinh Liên Xô từng phát biểu “con bò VN qua Lô- mô- nô- xốp khi trở về là tiến sĩ (chứ không phải là TSKH).
Trả lờiXóaNói với người khôn không lại. Cãi với người dại không cùng.
Vài lời “thọc gậy bánh xe” cho tiến sĩ tĩnh táo hơn…đưng khoe khoan “sành điệu” thiên hạ thất vọng…
Bây giờ thằng nào cũng thế…cũng chỉ là XUÂN TÓC ĐỎ…
Ngu
Trả lờiXóaThế thì làm sao mà lên TƯ được. Huế nở...
ông anh đã chết vì những bài báo cãi chày cãi cối (mình có công,người tố cáo ...) ,THIỆN đừng lặp lại,chết tức tưởi đấy em ạ người ta biết hết đấy,MỘT ngày em đi đâu ăn chơi ở đâu đánh GÔN thế nào ,.thôi nghe đi em,đại hội cận kề rồi,tập trung chỉ đạo nhé.thủ tướng HAN QUỐC mất chức vì đi chơi gôn không đúng lúc.em nhớ dặn mấy chú ở laguna xóa hết dấu vết các buổi chơi gôn dưới đó của em đi,không để lọt vào tay bọn phản động nguy hiểm lắn đây em
Trả lờiXóaông anh đã chết vì những bài báo cãi chày cãi cối (mình có công,người tố cáo ...) ,THIỆN đừng lặp lại,chết tức tưởi đấy em ạ người ta biết hết đấy,MỘT ngày em đi đâu ăn chơi ở đâu đánh GÔN thế nào ,.thôi nghe đi em,đại hội cận kề rồi,tập trung chỉ đạo nhé.thủ tướng HAN QUỐC mất chức vì đi chơi gôn không đúng lúc.em nhớ dặn mấy chú ở laguna xóa hết dấu vết các buổi chơi gôn dưới đó của em đi,không để lọt vào tay bọn phản động nguy hiểm lắn đây em .Đặc biệt là O Phan thị Anh Phương đừng trả lời trả vốn gì nữa, giông như Bầu Đức dặn Công Phượng không trả lời báo chí
Trả lờiXóaHam chơi, đừng ngụy biện
Trả lờiXóaBây giờ là thế kỉ 21, thời đại công nghệ thông tin bịt mắt thiên hạ không được, bịt miệng càng không được…lề phải lề trái chi cũng chê hết…
Ở bên Tây, ở những nước văn minh…lãnh đạo bị dân chê như Thiện là họ tự giác từ chức…mặt dày là họ cho phiếu vào thùng rác…
May cho Thiện là ở trong thể chế ni…Mà nhờ cái thể chế ni, hạng như Thiện mới tồn tại…
Chán quá!
Kẻ dối trá thì ca ngợi, người phấn đấu chơi thể thao thì ném đá, chửi bới, phóng đại quy kết. Không biết chuẩn đạo đức lấy ở đâu.
Trả lờiXóadân Huế còn bàn tán chuyện khi ông "không lùn" lên Chủ tịch tỉnh đã phải chạy mãn ba mấy tỷ, cùng với việc cùng băng đảng Phong-Quảng Điền mãn mới cho lên chức CT,
Trả lờiXóahèn gì đến lúc nắm chức ông ý gom hết công trình, dự án, mấy thằng đệ chịu ko thấu;
thông cảm cho bác nha, bác phải lấy lại phần cúng cho mãn chứ.....