Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014

Này, Phan Bùi Bảo Thy & Hữu Thu


HỒ XUÂN CHƯA MÃN CUỘC: Nói chuyện với 2 Nhà báo Phan Bùi Bảo Thy & Hữu Thu




Này, Phan Bùi Bảo Thy & Hữu Thu


Ký ức Hoàng Sa
Nhà báo Bảo Hân và Hữu Thu
An Ninh Thế Giới là tờ báo có uy tín, 3 bài báo: Sự thật về 3 nhân vật bị kẻ thù gọi là "đồ tể khát máu" viết rất tốt, phản anh chân thực về 3 con người trí thức của Huế, đồng thời cho người đọc biết thêm về thủ đoạn gian trá của Liên Thành, một con Quỷ Tasmania của phong trào đô thị Huế...

Nhà giáo Hoàng Phủ Ngọc Tường là Tổng thư ký của Liên minh các lực lượng Dân tộc Dân chủ và Hòa bình, Tiến sĩ Lê Văn Hảo làm Chủ tịch; Hòa thượng Thích Đôn Hậu và bà Nguyễn Đình Chi là Phó chủ tịch; Nhà giáo Hoàng Phủ Ngọc Tường, một trí thức miền Nam thứ thiệt đến với cách mạng rất sớm, so với những anh hùng, anh cũng xứng đáng anh hùng, nhưng anh là một trí thức, anh có cách đi của riêng mình...không vội vã...không thủ đoạn...vì vậy anh đến với Đảng thì rất muộn, cũng lắm gập gềnh “khi Hoàng Phủ Ngọc Tường đã trở thành một nhà văn nổi tiếng, có lần người ta giới thiệu ông ứng cử vào Đại biểu Quốc hội thì ngay lập tức ở Huế rộ lên tin đồn:


Lan - Đính - Chính - Tường

Bốn tên phản động tìm đường mà đi.

...và gần như kết luận, Phan Bùi Bảo Thy viết “Một đôi lần, Hoàng Phủ Ngọc Tường được mời ra nước ngoài để tham dự những hội thảo về văn hóa, nhưng rồi cứ gần ngày đi là trục trặc chuyện này chuyện kia nên… không đi được. Chuyện là thế mà ông cũng chẳng buồn, vẫn kiên định đi theo con đường mà ông đã chọn lựa, nên 17 năm ông là đối tượng Đảng mà không nản lòng, đến lúc được đứng trong hàng ngũ của Đảng được có mấy năm thì ông lại bị tai biến nên không thể sinh hoạt được…”.

Đó là câu chuyện có thật, dù cố tình xuyên tạc, bóp méo...những nhân cách ấy không ai có thể bôi loem được...lịch sử sẽ ghi công của họ, cho dù trong cuộc đời thường có thể họ không vui cho lắm...những con người ấy luôn nhìn vào đại cục, nhìn vào tương lai của tổ quốc... chức vụ, tiền tài không mua được họ, ngòi bút của họ và thực tế cuộc sống của họ đã để lại công sức rất nhiều cho mai sau...rất ít khi nghe họ kể công, nghe họ tự nói chuyện về mình...họ cũng rất bình tĩnh khi bị vu oan giáng họa...

Phan Bùi Bảo Thy viết:

"Trong phong trào đấu tranh đô thị ở Huế giai đoạn từ 1963 đến 1966 đã có rất nhiều sinh viên ưu tú, nhân sĩ, trí thức… tham gia để chống lại chế độ độc tài của anh em Ngô Đình Diệm và đặc biệt là quân xâm lược Mỹ. Có rất nhiều những tên tuổi lớn đã xuất hiện từ phong trào đấu tranh này, đặc biệt là 3 nhân vật mà sau cuộc Tổng tấn công năm Mậu Thân 1968 cho đến tận hôm nay, kẻ thù trực tiếp và các thế lực thù địch thường xuyên quy kết, buộc tội và cho rằng đây chính là "ba tên đồ tể khát máu" trong tết Mậu Thân ở Huế".

Là trí thức, công lao của họ...còn bị nghi ngờ này nọ...họ đầy đủ bản lĩnh đi theo con đường họ chọn...bằng cả tâm hồn trong sáng liêm, trí, dũng, trực...bằng tất cả lòng yêu nước nồng nàn...

Cũng tại An Ninh Thế Giới, Phan Bùi Bảo Thy có bài viết Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Hồ Xuân Mãn: Người con ưu tú của đất Phò Ninh, đây chỉ là bài viết của Hữu Thu Ông Hồ Xuân Mãn có cướp công? bị thay đổi bao bì, cũng như bài Đêm về xóm Bồ của Hồ Xuân Mãn, mục đích là đánh bóng cho cái thanh danh của Hồ Xuân Mãn...nhưng động tác này của Hữu Thu là thô thiển, Hữu Thu cũng phô tô phát tán...dân Huế biết rõ Hữu Thu, biết đầy đủ Hồ Xuân Mãn, có điều Mãn chủ quan nghĩ rằng thiên hạ ngu ngơ...chẳng biết mô tê…

Phan Bùi Bảo Thy là cây bút tư liệu sắc, có nhiều kinh nghiệm, nhưng viết giúp cho Hồ Xuân Mãn...bài viết này không thỏa mãn yêu cầu của người đặt hàng...phản tác dụng...người đọc báo cảm thấy khó chịu vì nhà báo chỉ ca ngợi những điều Hữu Thu đã ca ngợi, không có gì mới, có thêm thắt cho có...xáo xáo thành bài Những trận đánh “xuất quỷ nhập thần” của người con ưu tú đất Phò Ninh đăng trên báo Cảnh Sát Toàn Cầu, cũng phớt lờ những câu hỏi từ độc giả qua bài báo của Hữu Thu...

“Sau ngày thống nhất, ông nhận nhiệm vụ mới là khai thác hồ sơ hậu chiến, rồi chuyển sang làm Đại đội phó - Đại đội tháo gỡ bom mìn để đưa dân trở về làng cũ. Năm 1976, tỉnh Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên sát nhập thành một đơn vị hành chính là tỉnh Bình Trị Thiên. Ông chuyển ngành và đi học Trường Nguyễn Ái Quốc, sau khi ra trường ông về làm Bí thư Huyện đoàn Phong Điền lúc ấy ông tròn 30 tuổi. Từ đó, ông lần lượt giữ các chức vụ: Chánh Văn phòng Huyện ủy, Thường vụ huyện ủy - Trưởng ban Tuyên giáo, năm 1990 tham gia Tỉnh ủy với chức vụ Bí thư Huyện ủy Phong Điền, 1993 là Thường vụ Tỉnh ủy - Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy, năm 1995 là Phó bí thư Tỉnh ủy, năm 2000 là Bí thư Tỉnh ủy 2 nhiệm kỳ cho đến ngày nghỉ hưu”.

Mỗi người có một cách đi, Mãn không đi mà Mãn “chạy”, Hữu Thu đã từng khen Mãn “lobby” giỏi, Thủ tướng Phan Văn Khải phải chịu tài...

Cuối cùng Mãn cũng phải "chạy"...chạy đi tìm nhà báo để giúp Mãn đánh bóng cái thanh danh mà từ lâu đã nổi tiếng không thanh cho lắm, Mãn vốn cay cú mấy thằng nhà báo viết tin bài không phải vì tiền, những nhà báo hay thọc lét Mãn vì kiểu "nổ" về thành tích sáo rỗng, vì những trò chơi bẩn thiếu văn hóa của Mãn...bị tương lên báo. 

Cuối cùng Mãn cũng phải "chạy"...đi tìm nhà báo, tìm Hữu Thu, tìm Phan Bùi Bảo Thy, tìm những cây bút... tìm cái “quyền lực thứ tư” mà từ trước Mãn coi khinh, Mãn như ông vua đứng trên pháp luật, Mãn chỉ nói pháp quyền thôi, còn hành động thực tiễn chỉ có một quyền lãnh đạo của bí thư “ĐẢNG LÀ TAO”, HĐND, UBND, VKS, TA chỉ là công cụ, thì báo chí là cái gì? cũng chỉ là phương tiện, gọi là “quyền lực thứ tư” là cách gọi cho vui...nghề làm báo vốn là nghề nguy hiểm, cũng vì viết báo mà nhiều người lên bờ xuống ruộng, ăn ngủ không yên...nhưng cũng sướng nhất nghề báo, vinh dự nhất là nghề báo khi phơi bày được cái thối tha, tha hóa của bọn tham quan một cách toác hoác ra giữa bàn dân thiên hạ cho đời ngắm nghía... 

Mãn ưa chi mà không được...đã có 6 bài báo viết nhằm ca ngợi chiến công của người "anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân" Hồ Xuân Mãn, bài nào cũng dài, cũng chi tiết lê thê...là du kích, bộ đội địa phương mà Mãn không làm những việc như báo viết thì làm gì?...lúc bấy giờ tầm chiến thuật, chiến lược không thể là việc của Mãn, muốn làm lãnh đạo cũng chưa làm được, Mãn "nổ" như lãnh đạo, nhiệm vụ của Mãn chỉ là gỡ mìn, gùi gạo, canh gác bìa rừng, bám trụ, diệt ác, trừ gian, tháo gỡ bom mìn...như Mãn kể để Phan Bùi Bảo Thy ghi lại là đúng và chỉ đến vậy thôi, người trong cuộc chiến tranh ai cũng làm như vậy và còn hơn như vậy. Lê Việt Hà bị địch phục kích bắn trọng thương, nghĩ rằng mình không thể sống còn kịp hô ba lần “Đảng Lao động Việt Nam muôn Năm”...còn tầm cao là của Lê Sáu, Lê Tư Sơn cao hơn cũng họ Lê nhưng là Lê Tự Đồng, là Lê Khả Phiêu, còn cao chót vót là Lê Duẩn...những năm tháng đó Mãn chưa là đảng viên,"những hạng người vô tâm hèn hạ thì họ vẫn đáng thương nhiều hơn là đáng trách" như Mãn nói ở kết luận của bài báo do Phan Bùi Bảo Thy thực hiện, những người này phải 5 lần 7 lượt ngồi xem xét kết nạp đảng cho Mãn, mà chưa kết nạp được, Mãn cũng đừng quá chủ quan để không nhìn lại mình. 

Tại sao Mãn can trường, dũng cảm như vậy mà lại vào Đảng quá chậm so với anh em cùng thời, cùng thôn?...thời ấy vào đảng không có "chạy", muốn được kết nạp sớm, không chỉ dũng cảm mà còn phải trung thành, đạo đức phải chuẩn mực...có đồng chí còn khai thêm tuổi để được đứng vào hàng ngũ của Đảng...Mãn tham gia cách mạng từ những năm 1964, đến năm 1974 Mãn mới được xét vào Đảng. Tại sao Mãn có một núi công như vậy mà chi bộ chần chừ chậm biểu quyết vậy? ...dù là quần chúng tốt, tích cực, năng nổ...kể cả là đảng viên dự bị...với tuổi đời còn non nẽo như vậy...từ 1964-1975 Mãn lãnh đạo được ai? chỉ huy ai?...Phách tấu! 

Trần Văn Minh là một điển hình, Trần Văn Minh được cử đi học trường Đảng tỉnh để làm cán bộ nguồn, để làm bí thư...Mãn chỉ gỡ mìn thiện nghệ đến mức anh em trong đơn vị mệnh danh là "ông vua gỡ mìn". Sau năm 1975 cũng chỉ là Đại đội phó - Đại đội tháo gỡ bom mìn...một vị trí dành cho những ai không sợ chết...dám "nổ", dám chơi, vị trí của Trương Phi, Trương Phi là một chiến tướng dũng mãnh, can đảm nhưng ít mưu mẹo, nên người ta thường gọi Trương Phi là kẻ “hữu dũng vô mưu” một cách mỉa mai và khinh thường...không có gì ghê gớm, ở huyện Phong Điền cỡ Đại đội phó - Đại đội tháo gỡ bom mìn...chỉ cần giao cho một thanh niên du kích trắng mới tham gia sau ngày 26/3/1975; du kích trên rừng về vị trí khác...ngành an ninh rất thiếu người, cán bộ có năng lực, có phẩm chất đừng nói chuyện chuyển ngành...cán bộ cốt cán tập trung xây dựng chính quyền, củng cố an ninh-quốc phòng vùng mới giải phóng...cần thiết lắm mới đi dự vài lớp bồi dưỡng ngắn ngày để giải quyết công việc trước mắt...Mãn được phân công khai thác hồ sơ hậu chiến nghe có vẻ quan trọng đấy, ở huyện lúc bấy giờ có hồ sơ chi mà khai thác? Hồ sơ cần khai thác đã nằm ở Hà Nội lâu lắm rồi...Mãn chưa thấy mìn để gỡ thì ngồi chơi...xơi nước...ở Phong An, Phong Điền có tài liệu chi để Mãn nghiên cứu?...là bí thư như Trần Văn Minh chưa bao giờ thấy "nổ" đến như vậy...nữa là một đảng viên dự bị...

Mãn dũng cảm có thừa nhưng chỉ tầm xã đội trưởng, bí thư phải là Trần Văn Minh, một người đủ đức khiêm tốn, đủ dũng cảm, biết ai là thù, ai là bạn...biết xem xét, đánh giá cán bộ dưới quyền... 

Nếu Trần Văn Minh được tôn vinh anh hùng, có lẽ cũng rất ít người phản đối...Minh có tư duy chính trị tốt hơn Mãn nhiều...năm 1975 Minh là người lãnh đạo của Mãn...ngắm nghía xem xét tư cách của Mãn...giáo dục Mãn phấn đấu sớm trở thành đảng viên... 

Sau này Minh ngồi nhầm chổ...cũng như Mãn cũng ngồi nhầm chổ...trong bài viết của Phan Bùi Bảo Thy...Mãn, xã đội trưởng mà ra lệnh cho bí thư Minh nổ mìn...? Đó chỉ là câu chuyện nước chảy ngược!...khịa... 

Tóm lại, qua 6 bài trên báo Đại Đoàn Kết, An Ninh Thế Giới, Tạp chí Sông Hương kể lể không thiếu điều gì, nhưng chưa có câu trả lời các yêu cầu đã ghi trong luật mà một anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân phải có. 

Đồng đội của Mãn có tên tuổi bất bình nói thẳng: “Mãn là anh hùng thì cả huyện anh hùng...”. 

Theo luật, Mãn không hội đủ tiêu chuẩn để được xét danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân. Ở đây chúng ta thấy rõ về tinh thần thượng tôn pháp luật của Mãn. Mãn chi phối để bộ máy công quyền với một hệ thống cơ quan tham mưu làm việc không theo pháp luật. Điều đáng nói là ngay cả UBND Tỉnh Thừa Thiên Huế cũng đã tuân thuận đề nghị xét danh hiệu anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân cho Hồ xuân Mãn không đúng quy trình, không đủ tiêu chuẩn, không đúng luật Thi đua & khen thưởng. Bản thành tích của Mãn thì lươn lẹo, dư luận ồn ào đến vậy, cho đến nay Ban thường vụ tỉnh ủy, Báo Thừa Thiên Huế, tiếng nói của Tỉnh đảng bộ và nhân dân Thừa Thiên Huế chưa có vài dòng giải thích cho dân yên...trong bài viết của Phan Bùi Bảo Thy nhấn mạnh rất nhiều lần "tên an ninh Việt Cộng đặc biệt nguy hiểm", "Nhiệm vụ lúc ấy của an ninh vũ trang là xuống các xã của huyện Phong Điền, Hương Trà để phối hợp với các lực lượng diệt ác, phá kìm", "Đại đội An ninh vũ trang đa số anh em đều rất có kinh nghiệm và dạn dày trận mạc", "Đại đội An ninh vũ trang được bố trí một trung đội ở lại bảo vệ hậu cứ, một trung đội phối hợp với lực lượng An ninh Hương Trà bảo vệ trại giam, tiếp nhận tù binh và tài liệu, một trung đội phối hợp với các lực lượng chiến đấu vào thành phố Huế"...cứ cho là như vậy, cứ cho là thời chiến tranh Mãn biên chế trong ngành an ninh, tại sao Công an tỉnh Thừa Thiên Huế không làm thủ tục xét danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân của ngành Công an cho Mãn?...để Mãn phải yêu cầu Bộ chỉ huy quân sự Thừa Thiên Huế, huyện đội Phong Điền đi làm cái việc không phải của quân đội?...chỉ chừng ấy ta thấy ngay sự thiếu trung thực, luồn lách...Bộ chỉ huy quân sự tỉnh, huyện đội lại thẩm định thành tích của chiến sĩ an ninh, đi chứng nhận những việc mà cơ quan đó không quản lí...thì Hồ Xuân Mãn muốn kê khai gì thì kê...không đối chứng, không kiểm tra...? Xin hỏi Phan Bùi Bảo Thy, Bài viết của anh, của Hữu Thu, của Hồ Xuân Mãn,   nhấn một điều rất đậm nét Hồ Xuân Mãn là công an, anh có thấy chi tiết này là vô lý này không? Nhân tiện xin hỏi thực: Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Hồ Xuân Mãn là cá nhân anh hùng của ngành công an hay quân đội?

Phan Bùi Bảo Thy, Hữu Thu nghe Hồ Xuân Mãn kể chuyện trên trời...

- Mãn không đủ đạo đức, phẩm chất cách mạng: cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư như Bác Hồ dạy; 35 năm sau chiến tranh, Mãn không có bằng tốt nghiệp cấp 2 BTVH, UBKTTƯ Đảng đã kết luận Mãn không có bằng, chỉ có mấy cái chứng chỉ bồi dưỡng kiến thức QLKT vớ vẩn thôi, thì không thể gọi là cần được, Uống rượu chivas 38 còn chêm thêm mật bò tót cho sung thì không thể gọi là kiệm được, công khai việc 3.000 USD vô chủ hối lộ thì không thể gọi là liêm được, bị nữ tiếp viên nhà hàng bạt tai giữa bàn dân thiên hạ, khi ra ứng cử HĐND tỉnh, đã công khai lí lịch có bằng Cử nhân Luật thì không thể gọi là chính được, chạy cho con vào đại học bằng đường cử tuyển, xếp em không có bằng cấp tương ứng làm Giám đốc sở TT&TT, can thiệp để thằng em lem nhem làm Trưởng phòng CSGT tỉnh, lươn lẹo để con rễ lên làm đến Giám đốc sở KH&ĐT...thì không thể gọi là chí công vô tư được...

- Mãn là nhân vật tiêu biểu ư? là tấm gương mẫu mực về mọi mặt cho quần chúng soi? Không thể. Người có đạo đức không ai chơi trò bẩn để lên làm bí thư nhiệm kỳ 1 ở phút 89...Ngô Yên Thi có vô quân trường của ngụy chỉ để học quân sự học đường...bị cú “revert” trước thềm đại hội nhiệm kì 2, Mãn có lòng tự trọng nên rút vì đã làm xấu Đảng...thiên hạ đồn, tiếng nổi ba phao...về sở thích sập cu, săn thú, gái gú, bài bạc...của Mãn.

- Mãn có thành tích đặc biệt xuất sắc trong chiến đấu ư? Một trận đánh của Mãn, trận khử Hoàng Sớm, Mãn nắm chắc Hoàng Sớm đi ăn kỵ, kế hoạch trận đánh thật hoàn hảo...không lẽ người con "ưu tú" ấy không nhận biết bà con mình đang ăn kỵ? Trước khi bóp cò súng, Mãn có phân biệt ai là địch, ai là ta? Mãn bắn bừa vào mâm kỵ trong đó có ông nội của Mãn? Mãn là người cháu "ưu tú" ư? Mãn đã "giết nhầm hơn bỏ sót" để khử 01 tên ác ôn mà 10 người dân phải chết, 8 dân lành bị thương...

Vì cái danh hảo "Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân" Mãn đang xới xáo nổi đau đã chôn khuất sau 40 năm của những người bà con của Mãn, họ vô tội, họ là chiến sĩ, đồng bào, hằng năm đến ngày kỵ năm xưa ấy trong thôn Phò Ninh có thêm 10 cái kỵ...điều dã man hơn nữa là cho đến nay Mãn vẫn chụp mũ cho dân lành chết oan ấy là phó ấp, là chiêu hồi, là địa phương quân, là cảnh sát...tội cho con cháu của họ...vì vậy mà xiu viu...ngóc đầu không nổi... 

Phan Bùi Bảo Thy ghi lời của Hoàng Phủ Ngọc Tường: 

"Tiện đây, tôi cũng xin nói đôi lời về cái gọi là "vụ tàn sát Mậu Thân" ở Huế. Không một quân đội nào dạy cho binh lính mình giết người dân cả. Dân là chỗ dựa của quân đội. "Nâng thuyền cũng dân, lật thuyền cũng dân" (Nguyễn Trãi). Hơn nữa tư tưởng chiến tranh của Đảng ta là "chiến tranh nhân dân", dựa vào dân mà chiến đấu. Nhưng chết nhiều người trong Mậu Thân là sự thật rất đau lòng. Trong chiến tranh khốc liệt, người chết do nhiều nguyên nhân: Hai bên bắn nhau, tên rơi đạn lạc"

Một chiến sĩ dũng cảm có thể giết hàng trăm kẻ địch, nhưng một tướng tồi làm chết cả phong trào...tự xét không xứng đáng với danh hiệu anh hùng thời kỳ đổi mới thì thôi...xới xáo thù hận để làm anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân chỉ làm xót xa, đau lòng người trong cuộc...đào sâu thêm ranh giới của khối đại đoàn kết toàn dân...biểu hiện cao độ của sự suy thoái đạo đức...

Bước qua đồng chí để thăng tiến...

Bước lên vai thủ trưởng để vinh danh...

Gom công đồng đội để làm thành tích... 

Mãn: Một con người mưu mô, gian xảo, hảnh tiến...

Hồ Xuân Mãn đã vượt qua Vũ Thắng, Huỳnh An để được nhận danh hiệu "AHLLVTND trong thời chống Mỹ”. 

Cách mạng xã hội là sự nghiệp của quần chúng...vai trò cá nhân chỉ là dẫn dắt...và đó chỉ là nghĩa vụ phải làm...muốn thành nghiệp lớn phải được sự đồng tình của công chúng... 

May…may mà Mãn chỉ là một du kích bình thường, nếu là người nổi tiếng như Hoàng Phủ Ngọc Tường thì chúng nó bêu rếu “đồ tể khát máu” khắp thế giới. Khi đã trở thành người của công chúng, ai đó luôn luôn là đối tượng của tin đồn, của tiếng vang vàng thau lẫn lộn...nên cần kín kẻ mọi điều... 

Hữu Thu mở đầu bài báo: "Em đi đâu cũng nghe người ta bàn chuyện báo chí viết về anh Hồ Xuân Mãn. Theo em, với kinh nghiệm của mình anh nên tìm hiểu sự việc thế nào. Có phải anh Hồ Xuân Mãn là "người cướp công của đồng đội?”. Đó là E-mail của đồng nghiệp gửi cho tôi sau khi bài viết của nhà văn Nguyễn Quang Hà có tựa đề "Về lại Phong Điền” đã được photo phát tán nhiều nơi làm dấy lên sự hoài nghi, lo lắng về nhân phẩm, đạo đức và thậm chí bôi nhọ thanh danh của một con người từng là Ủy viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên - Huế 2 nhiệm kỳ. Vì thế, chúng tôi đã vào cuộc tìm hiểu sự thật."

Hữu Thu có mắt như mù, có tai như điếc, đều viết về tấm gương tiêu biểu, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Hồ Xuân Mãn có bài thì dân tìm mua, còn photo phát tán đến hang cùng ngõ hẻm...hai bài viết của ông thất bại, ông cũng chịu khó phát tán bài của Phan Bùi Bảo Thy, tinh ý ông có thấy không ai mặn mà? người dân đang chờ đọc bản thành tích dấm da dấm dúi của người anh hùng...

Những Liệt sĩ, chiến sĩ thời chống Mỹ không bỏ qua cho ông cái bệnh ngoa ngôn này... 

Phan bùi Bảo Thy kết luận: "Giờ đây, ông nghỉ ngơi sau nhiều thập niên đã cống hiến sức mình và kể cả một phần máu thịt cho quê hương, đất nước… ngày ngày ông vui vầy bên bè bạn, cháu con. Đôi ba bữa ông lại trở về ngôi nhà cũ ở làng Phò Ninh để hương khói cho tổ tiên, ông bà, chăm sóc cây kiểng, hàn huyên với bạn bè, đồng đội cũ. Ông bảo rằng, ở đời làm người có danh phận cũng lắm thị phi, nhưng mình phải rộng lòng hỉ xả, bởi vì với những hạng người vô tâm hèn hạ thì họ vẫn đáng thương nhiều hơn là đáng trách"

Láo toét, Mãn lại tự lừa mình, dối người rồi, “tiên trách kỉ, hậu trách nhân”. Hồ Xuân Mãn cứ nhắc đi nhắc lại phải học tập và làm theo Hồ Chủ tịch, ban hành cả 5 chuẩn mực...nhưng bản thân ông lại không thực hiện được những lời dạy của Hồ Chủ tịch.

Trong hai nhiệm kỳ của ông để lại một “dấu ấn” rõ nhất là sự xuống cấp về đạo đức của cán bộ lãnh đạo. Ông đã làm biến đổi chất lượng của một đảng cầm quyền. Việc mua quan bán chức, chạy quy hoạch cán bộ không còn là hiện tượng cá biệt mà trở thành phổ biến. Việc ban phát quyền lực theo kiểu “nhất thân, nhì thế, tam chế, tứ tiền” trở thành cẩm nang hành động. Tiêu cực, tham nhũng nảy sinh và phát triển ngay ở thượng tầng kiến trúc và tạo thành một hệ thống che đậy cho nhau từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài. Ai được giới thiệu, ai được nâng đỡ...tạo ra cái tiền lệ con nối ngôi cha? Mãn tìm mọi cách đưa Nguyễn Văn Phương, một người con rể chỉ có cái vốn rất bình thường vào tỉnh ủy, từ đó qua vài vòng luân chuyển, nhảy vùn vụt lên các nấc thang quyền lực. Hồ Xuân Phương nhảy cóc lên trưởng phòng cảnh sát giao thông, ngênh ngang hai vợ chồng lái hai xe ô tô đời mới tiền tỉ vênh váo giữa thành phố đậm chất văn hóa Huế, coi đời như chẳng có...Phải nói thẳng, cái gọi là “một bộ phận không nhỏ, suy thoái về chính trị, tha hóa về đạo đức lối sống” mà Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng nói, đã được hình thành và dung dưỡng suốt 10 năm với hai nhiệm kỳ bí thư của ông Hồ Xuân Mãn. Suốt 20 năm vào tỉnh ủy, hai nhiệm kỳ bí thư, ông đã làm được những gì có giá trị và để lại dấu ấn cho dân, cho tỉnh?

Nhân dân trong tỉnh đều biết “công lao” của bí thư Hồ Xuân Mãn, là 10 năm đứng đầu vị trí lãnh đạo đảng cầm quyền đã kéo thụt lùi sự phát triển của tỉnh cả 20 năm, nhìn vào Đà Nẵng, tự khắc rút ra được nhận định này. 

"Ông bảo rằng, ở đời làm người có danh phận cũng lắm thị phi", Bí thư, Chủ tịch tỉnh là người của công chúng, không bị công chúng xăm xoi, bình phẩm mới là lạ. Hồ Xuân Mãn, Võ Thanh Bình, Nguyễn Trường Tô làm sao tránh khỏi thị phi...

Cũng là bí thư: Nguyễn Bá Thanh, Trương Đình Tuyển thì sức lan tỏa của họ không hề nhỏ, thiên hạ cũng xầm xì...đó thôi. 

Khổng Tử nói “Chính tâm - tu thân - tề gia - trị quốc - bình thiên hạ”, Hồ Xuân Mãn với cái tâm không chính làm sao tu nổi cái thân mà giao cho ông ta những 20 năm trọng trách “trị quốc, bình thiên hạ” thì thật là phúc họa bất tường.

Nhà Văn Nguyễn Quang Hà tác giả bài báo nổi tiếng "VỀ LẠI PHONG ĐIỀN" ghi lại ý kiến của những người Cựu chiến binh cùng vào sinh ra tử với Mãn, bị Mãn gọi là "hạng người vô tâm hèn hạ" đã kể chuyện về thời lâu lắm của "một con người từng là Ủy viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên Huế 2 nhiệm kỳ", nếu họ nói sai, họ đã xúc phạm nhân phẩm, đạo đức và thậm chí bôi nhọ thanh danh người khác.

Dù họ là ai, pháp luật hiện hành không bỏ qua cho họ...

Ông Lê Hồng Liêm, Trưởng đoàn kiểm tra của UBKT TƯ đánh giá cao việc làm của các CCB đã góp phần giúp UBKT TƯ làm sáng tỏ vụ việc. UBKT TƯ kết luận, việc các CCB tố cáo 17 thành tích mà ông Mãn khai man là đúng, có cơ sở và trong 17 thành tích mà ông Mãn báo cáo chỉ có 2 thành tích là gần đúng.

Ông Lê Hồng Liêm cũng đề cập đến chuyện một số nhà báo “theo dòng nước chảy”, nghe ông Mãn kể rồi viết bài ca ngợi tầm phào cho ông Mãn…

53 nhận xét:

  1. Vụ hủy danh hiệu anh hùng ‘dỏm’:
    Phải làm rõ nguyên Bí thư Hồ Xuân Mãn có phải là đảng viên hay không?
    Đăng Bởi Một Thế Giới - 19:15 25-10-2014

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cựu chiến binh Hoàng Văn Phận nói: “Tôi vừa nhận được tin hủy quyết định phong tặng danh hiệu AHLLVT đối với ông Hồ Xuân Mãn hôm qua. Đây là một tin vui đối với các cựu chiến binh dám đứng lên đấu tranh cho sự thật.
      Cựu chiến binh Hoàng Văn Phận: Trong quá trình tố cáo, thì các cựu chiến binh bị xã hội đen đến đánh đập, dọa dẫm bằng tin nhắn.
      Cuối đời rồi, mình tố cáo là vì mình là người lính cụ Hồ, mình là người chứng kiến lịch sử, nên phải có nhiệm vụ phản ánh với đảng để làm trong sạch bộ máy. Ông Mãn là một du kích bình thường nhưng đã gian dối làm nên chuyện động trời, gây chấn động cả nước.
      Nhưng nếu chỉ hủy danh hiệu AHLLVT thôi là chưa đủ, mà phải xem xét lại chuyện ông Mãn khai khống là đã kết nạp đảng vào ngày 11.01.1974 và phải xem lại ông Hồ Xuân Mãn có xứng đáng là 1 trong 3 bí thư tiêu biểu được tuyên dương trong cuộc vận động học tập và làm theo tấm gương của Bác hay không”.
      Theo ông Phận, ông Mãn đã có mưu đồ “chui sâu leo cao” từ trước. Lừa trên, dối dưới. Việc hủy quyết định danh hiệu AHLLVT với ông Mãn là chính đáng, dù có muộn. Có lúc làm cho các cựu chiến binh nản chí, đáng ra phải ra quyết định sớm vì chúng tôi đã tố cáo quá lâu (năm 2003), mạnh nhất là năm 2005.
      Chính việc chậm trễ đã làm cho ông Mãn dám thách thức, trắng trợn, lộng hành tuyên bố với chúng tôi “quân tử trả thù mười năm chưa muộn”, làm gì được tao. Trong quá trình tố cáo, thì các cựu chiến binh bị xã hội đen đến đánh đập, dọa dẫm bằng tin nhắn. Ai cũng biết, ông Mãn không phải là đảng viên, chưa kết nạp đảng nhưng không ai trả lời cho cựu chiến binh biết”.

      Xóa
    2. Vẫn ăn…vẫn nhậu…vẫn hát : Cuộc đời vẫn đẹp sao…có nghĩa là Mãn chỉ bị liệt sợi dây thần kinh xấu hổ vì bệnh tham lam, dối trá của mình thôi, hơn nữa ở đời làm người có danh phận cũng lắm thị phi, nhưng mình phải rộng lòng hỉ xả, bởi vì với những hạng người vô tâm hèn hạ thì họ vẫn đáng thương nhiều hơn là đáng trách…, còn việc đảng tịch thì yêm đang mắc “bệnh hiểm nghèo” thì cái con C , làm gì được nhau, thằng nào làm gì được tao ! và Cậu Mãn cứ ca : Bài ca hi vọng… vì các eng trên sợ …bể pình pông ! vậy đám tiểu đệ eng để lại từ quan lớn tới quan bé vẫn cứ thoải mái (tiền thuế, tiền tập thể, tiền quà qua lại mà) cứ ăn nhậu…ca hát…gái gú…bài bạc…vơ vét tậu nhà lên đời xe hộp vô tư, và bên ngoài cũng cứ thoải mái theo vui chơi phát triển đồng bóng…ma túy…đỉ điếm…đề đóm…cá độ cũng vô tư…Các em khai trường cứ ngồi bệt ngoài trời cho thoáng mát, bệnh nhân ba người một giường trò chuyện mới vui có sao đâu ! Đừng kêu ca Y đức Bác sĩ nó nộp tiền vào rồi thì phải lấy tiền người bệnh chứ lại lấy ai ? chẳng lẽ lấy lại nơi Phú ? Nói theo Đại Biểu QH - Nhà sử học Dương Trung Quốc: Chỉ còn lại cái bàn thờ cũng không giữ được định bán và quan tài của bố mẹ nó (không ai mua) nên không bán được thôi ! Còn lại thì Mê - Man - Lý - Cường - Thiện - Cao - Hòa - Bình thuộc nhóm 3G (golf - girl - gold) cờ tới tay dại gì không phất nên tranh thủ bán tất tần tật. Như Hòa Đại Nhân phủi tay hạ cánh mới siêu, có khối bất động sản cho tây thuê còn tranh thủ lái chuyến tàu vét Fes cuối cùng ! Không thì tụi sau nó cũng lại bán Fes cho tập đoàn Carlsberg lần nữa ! Thời nay đỗ lỗi đùn đẩy trách nhiệm dễ ợt. Không đỗ lỗi do thế lực thù địch ở bển được thì chỉ có khẳng định làm đúng qui trình nhưng lỗi do… ở trển thôi ! vì Thủ tướng xem ra cũng ít việc không biết phân cấp cũng thông cảm…Huề cả làng cả ! Người Huế có truyền thống đấu tranh hào hùng trong mọi thời đại, giai đoạn lịch sử; được thiên nhiên ưu đãi và kế thừa kiến trúc toàn vẹn do triều Nguyễn để lại. Là trung tâm văn hóa, lịch sử và du lịch nhưng đội ngũ quản lí qua nhiều đời không có Tài, không có Tầm và không có Tâm chỉ dựa bầu sữa Nhà nước “ ăn nhiều làm ít” chưa phát huy thế mạnh đặc trưng như các tỉnh bạn được. Hơn nữa, tình trạng “Huế của ta hai phần ba ngoài nớ” nên hòa trộn đa hợp nhiều vùng miền nên thật không đơn giản, người Huế mất dần nét thanh lịch, mà đang dịu dàng pha lẫn …trầm trây, mất dần bản sắc văn hóa Huế, người tài thì ly hương tha phương cầu thực, chỉ khổ cho thảo dân thấp cổ bé miệng chỉ lo cày mà đóng thuế đến khi bệnh không tiền thì đi đời nhà ma : Quê em nằm giữa hai đèo/ Ấm no thì ít, đói nghèo thường xuyên !

      Xóa
    3. “CẬU THỦY , CÔ BÍCH HẰNG” mà nhằm nhò gì so với “CẬU MÃN” ở Cố Đô Huế ! Thủy, Hằng chỉ lợi dụng tâm linh “cảm ngoại” nó có phong bao dày được quản lí văn hóa cầm cấp phép công nhận để hành nghề lừa gạt được gia đình liệt sĩ Phùng Thế Kiên và rất nhiều người dẹ dạ thiếu hiểu biết khoa học mê tín dị đoan ở xứ ta trong thời mạc pháp của các tôn giáo họ bỏ nhiều tiền của, tiền mất tật mang làm giàu cho bọn tà đạo ! các Cậu các Cô này nghe danh nhưng chưa học thêm chiêu của “ Cậu Mãn” làm “nghề” zậy sao thành công được ! “ Cậu Mãn Huế” còn lừa gạt được cả đồng đội đang sống, cả liệt sĩ và cả Đảng Cộng Sản nữa mới siêu sao chứ ! Cậu tu luyện đã thành “Hồ Xuân Li Tin” chui sâu leo cao còn cần danh hiệu ANH HÙNG để rồi còn ra TW phụ trách TÔN GIÁO - AN NINH cho chính phủ mới hay chứ ! “ Cậu Mãn” yên tâm bên tay phải Cậu có Mưu sĩ Ngô Hòa (Ngụy Quân Tử thứ thiệt) phủi tay hạ cánh an toàn siêu hơn cả HÒA THÂN đời Càn Long mà còn thua ai ! Bên trái “Cậu Mãn” có đám Cẩu đệ HÔ, HIM, MÉO THUỘC NHÓM 3 G (golf - girl - gold), ăn không thích làm, rồi còn có các Nhà “báo dân” HỮU THU, BẢO HÂN, QUỐC ANH, PHAN BÙI BẢO THY là lực lượng thứ tư ai cũng phải nể bảo vệ cho “Cậu Mãn” ở đời làm người có danh phận cũng lắm thị phi, nhưng mình phải rộng lòng hỉ xả, bởi vì với những hạng người vô tâm hèn hạ thì họ vẫn đáng thương nhiều hơn là đáng trách…” Việc gì đến cũng phải đến “Cậu Mãn” bực quá cái zụ ANH HÙNG CỦA CẬU ĐÃ BỊ NHÀ NƯỚC HỦY BỎ trở thành ANH HÈN, thôi xem ra cũng chẳng nhằm nhò gì so với những cái “ Cậu Mãn” đang có. “ Cậu Mãn” ăn ở có tiền nhưng không có hậu (vô hậu) nên nhân dân TT Huế cũng chưa chịu buông tha còn nghi ngờ muốn làm tới hỏi “Cậu Mãn” có phải đảng viên CS hay không ? Hay là “ CẬU CẨN” tái thế ? “Cậu Mãn” đang buồn ngao ngán vì tụi Hữu Thu, Bảo Hân, Quốc Anh, Phan Bùi Bảo Thy lấy tiền xong cũng biết xấu hổ chạy mất dép thì may còn mưu sĩ HÒA THÂN “tư vấn” đóng cổng độc ẩm một mình cáo “BỊ BỆNH K” (nhưng cơ chim vẫn còn hoạt động khỏe) cốt đánh lừa tụi nó để cho lâu cứt trâu hóa bùn cho chìm xuồng cái zụ làm rõ cái “đảng tịt”. Tội nghiệp “ Cậu Mãn” đi đâu cũng nghe dân chửi nhiều, về làng cũng không xong, bán nhà ở Thạch Hãn người mua cũng ngại ngạch đất phong thủy ! bực quá chời “ Cậu Mãn” nhập đồng phán: “CÁI CON C… ĐÃ HỒ 24 VUỐT KHÔNG THẰNG NÀO LÀM GÌ ĐƯỢC TAO ! TAO ĐÃ BẢO RỒI QUÂN TỬ TRẢ THÙ 10 NĂM CHƯA MUỘN “, nghe “ CẬU “ phán zậy thì từ ở trển xuống dưới… ai cũng phải ngán …chắc là cái “đảng tịt” … cũng… tịt luôn ! “Cậu Mãn” tươi lại vì có thông tin hiện nay Trường ĐẠI HỌC VĂN HÓA HN ĐỊNH HƯỚNG NGU DÂN họ chán cảm nội theo cảm ngoại đang cổ xúy “TÂM …LINH TINH” nghe tiếng tăm TRÍ TRÁ của “CẬU” biết “ Cậu Mãn” tốt nghiệp Cử dơn LUẬT …rừng nên sắp mời ‘CẬU “ dạy môn ÔNG ĐỒNG BÀ CỐT cho sinh viên nên thế nào họ cũng phục “ CẬU “ nhập cốt “ÔNG CHÍN THƯỢNG NGÀN NÓI DỐI “ cảm ngoại như cở thằng Thủy con Hằng thế nào nó cũng mang lễ tới ra mắt cảm nội của Sư phụ ! rồi thì việc nổi danh như cồn không bỏ tiền mà người ta PR cho “Cậu” nữa, Nhà xuất bản LAO ĐỘNG - XÃ HỘI thế nào họ cũng trả bản quyền cao vì độc quyền sử dụng ảnh chân dung “CẬU MÃN ” làm bìa mục đích để bán chạy sách, danh hài CÔNG LÝ mà nhằm nhò gì với “CẬU” vì CẬU CHƯA MÃN CUỘC ! “ Cậu Mãn“ nghỉ hưu sẽ không buồn tênh như ‘CẬU TUYÊN, CẬU LÝ, CẬU CƯỜNG , CẬU MÊ, CẬU HÒA THÂN…buồn vì tiền của, biệt thự thì nhiều nhưng không hiểu được mục đích cuộc sống là gì ? buồn vì con ỉ lại nó phá của không chịu học, buồn vì không có bạn, người đàng hoàng có ai mà dám mò tới nhà các “ Cậu ” chơi. Không sướng được như “CẬU MÃN ”, bây chừ “Cậu Mãn” không dạy LÀM THEO TẤM GƯƠNG ĐỌA ĐỨC cho CB và nhân dân được nữa thì cũng là giảng viên ĐH thỉnh giảng cho các trường ĐHVH môn CẢM NGOẠI rất Hot “Cậu Mãn ” sẽ vui vẻ khỏe mạnh vẫn uốn éo rượu tăng lực, ca hát, săn thú, gái gú (“CẬU” không để con em xinh đẹp bằng tuổi con “CẬU” nó hổn lại bợp tai lần nữa đâu), xì tẩy thua đậm kinh nghiệm chinh chiến lên cơ hơn và “CẬU” ca tiếp bài: …“CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO”.


      Xóa
  2. hai anh nhà báo đều có thể NHÀ BÁO ,đừng gọi người ta bồi bút,họ viết theo đơn đặt hàng thôi mà,nhưng vì người cung cấp thông tin trật bậy thôi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin tiếp thu...và sửa.

      Xóa
    2. Đây là DIỄN ĐÀN MỞ, trao đổi với nhau về những việc liên quan đến AHLLVTND Hồ Xuân Mãn, nguyên UVTW Đảng, nguyên Bí thư tỉnh ủy Thừa Thiên Huế 2 nhiệm kì...người mà dư luận có nhiều đồn thổi nhiều năm nay, ảnh hưởng rất xấu đến hình ảnh của người đảng viên, đang làm tổn hại đến uy tín của Đảng CSVN.
      Đã là DIỄN ĐÀN MỞ thì độ chính xác của thông tin không cao, ta cứ trao qua đổi lại với nhau để cuối cùng tìm ra sự thật...
      Mục đích của chúng tôi là nêu lên những vấn đề "tốt" - "xấu" đang tồn tại, đang làm suy thoái đạo đức, lối sống, chính trị của Đảng ta...mà Báo Thừa Thiên Huế, Ban Tuyên Giáo tỉnh ủy Thừa Thiên Huế đang né tránh nhiệm vụ định hướng dư luận.
      Người tốt, việc tốt thì ta học tập...ta bảo vệ.
      Người xấu, suy thoái thì ta phê phán...cùng nhau làm cho Đảng CSVN trong sạch, vững mạnh, để nhân dân tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng.
      Chúng tôi trân trọng "Ý kiến bạn đọc"...mọi ý kiến trên DIỄN ĐÀN MỞ này đều được tôn trọng như nhau, chấp nhận tranh luận trái chiều, không ai áp đặt ai phải suy nghĩ theo định kiến cá nhân của mình.
      Trên diễn đàn này chỉ có một yêu cầu là tranh luận phải có văn hóa…

      Xóa
    3. TỔ CHỨC ĐẢNG CÓ TRONG SẠCH MỚI VỮNG MẠNH.
      Kính gửi: Cơ quan bảo vệ chính trị nội bộ của ĐẢNG CỘNG SẢNG VIỆT NAM ở các cấp Trung ương Đảng, tỉnh ủy Thừa Thiên Huế, thị ủy Hương Trà, Công an tỉnh Thừa Thiên Huế.
      Hồ Xuân Phương hiện là trưởng công an thị xã Hương Trà có cha đẻ là Hồ Bàng, một phần tử chống phá cách mạng trong cuộc kháng chiến đánh đuổi đế quốc Mỹ để giành nền độc lập dân tộc, có anh ruột là Hồ Xuân Mãn là một phần tử đảng gian, chui vào Đảng CSVN bằng nhiều thủ đoan tinh vi để chui sâu, leo cao nhằm mục đích phá Đảng từ trong phá ra.
      Do đó, Hồ Xuân Phương tồn tại trong ngành công an là nguy cơ cho sự tồn tại của Đảng. Phải sớm loại trừ Hồ Xuân Phương ra khỏi ngành công an nhân dân.
      Việc để Hồ Xuân Phương ngồi chồm hổm trên cương vị trưởng công an thị xã Hương Trà chính là việc làm coi thường nhân dân, nhân dân mất niềm tin hơn nữa vào công tác cán bộ của Đảng CSVN.
      CU HẢ

      THẰNG CU à ! “Cậu Mãn” có Mưu sĩ NGÔ HÒA giỏi gian siêu hơn cả HÒA THÂN thời Càn Long mà còn thua ai ! Ngoài ra “Cậu Mãn” có đám Cẩu đệ HÔ, HIM, MÉO NHÓM 3G thích ăn không thích làm, zụ DỰ ÁN HẢI VÂN làm zậy là khẳng định ĐÚNG QUI TRÌN ai chửi thì do Thủ tướng vì ổng yếu kém không biết phân cấp, rồi “Cậu ” còn nuôi cả LỰC LƯỢNG THỨ TƯ NHƯ HỮU THU, BẢO HÂN, QUỐC ANH, PHAN BÙI BẢO THY bảo vệ “Cậu ” thì như “CẬU CẨN” ở Huế thời Ngô Đình Diệm cũng chào thua “CẬU MÃN” thôi ! còn “CẬU THỦY, CÔ BÍCH HẰNG” nói tầm bậy kiếm ăn lừa quan chức mê tín và người chết KHÔNG LỪA ĐỒNG ĐỘI VÀ CẢ ĐẢNG ĐƯỢC nhằm nhò chi “ Cậu Mãn” mà so !. “Cậu” nói rồi ở đời làm người có danh phận cũng lắm thị phi, nhưng mình phải rộng lòng hỉ xả, bởi vì với những hạng người vô tâm hèn hạ thì họ vẫn đáng thương nhiều hơn là đáng trách…Lại nữa ở rãnh nói bậy rồi mấy thằng yêm của “Cậu” và nhóm 3G “Cậu Mãn ” để lại tụi nó không giỏi gian sao là LÃNH ĐẠO, là Trưởng Công an thị xã Hương Trà hoặc là Giám đốc sở Thông tin Truyền thông được, bộ đảng này người ta đui hết à !

      Xóa
  3. đến bây giờ MÃN không dám cải chuyện mình vào Đảng,CCB lại đúng xử đi thôi,vì vậy cũng đừng quan tâm đến kỷ luật đảng,vì có phải đảng viên đâu mà kỷ luật.Thu hồi ngay cái danh hiệu học tập BÁC HỒ.VTV1 đưa tin hủy Q/Đ phong anh hùng ,sao báo TTH không có dòng nào vậy

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng rồi, ai lại kỷ luật Đảng người ngoài Đảng, chỉ thu lại cái thẻ Đảng, huy hiệu 30, 40 tuổi Đảng.
      Đây là trách nhiệm của Thành ủy Huế.

      Xóa
    2. Dù ông Dương Tự Trọng có đọc thơ trước vành móng ngựa hay không thì thiên hạ vẫn đọc thấy ở ông một bi kịch.

      Gia đình họ Dương là "danh gia vọng tộc" đất cảng. Khỏi phải bàn, từ địa vị của cha ông Dương Tự Trọng, đến anh trai ông, đến ông, đều là người có quyền lực. Danh gia vọng tộc không phải là trí thức, sĩ phu, khoa học, nghệ thuật, mà là có quyền và có tiền.

      Nhưng vì có quyền và có tiền mới có hậu quả của ngày hôm nay. Nếu như không cậy vào quyền, vào tiền, thì chắc chắn Dương Tự Trọng và Dương Chí Dũng không nghĩ đến việc bỏ trốn. Hành trình tẩu thoát của Dương Chí Dũng dưới bàn tay đạo diễn của Dương Tự Trọng cho thấy họ có tiền, có quyền, điều khiển luôn cả các tay chân trong giới giang hồ. Bàn tay quyền lực của Dương Tự Trọng không phải chỉ điều hành vài tay chân trong nội bộ mà còn với ra cả "xã hội đen".

      Nhưng quyền lực có sự nguy hiểm của nó, bởi vì sự hãnh tiến và tham vọng sẽ rất dễ dẫn dắt con người đi quá giới hạn quyền lực cho phép. Ông Dương Tự Trọng đã đi quá giới hạn đó. Đương nhiên, Dương Chí Dũng cũng đã có những bước đi sai lầm.

      Hãy nhìn vào đất cố đô để thấy một chân dung khác - ông Hồ Xuân Mãn - nguyên Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Thừa Thiên - Huế. Dân Huế từng cho rằng "đất cố đô có vua" để nói về quyền lực của ông Hồ Xuân Mãn. Ông đã dùng quyền để làm nhiều thứ, trong đó có việc biến ông thành anh hùng.

      Cho đến nay, Hồ Xuân Mãn đã từ người quân tử thành kẻ tiểu nhân, từ bậc anh hùng thành kẻ hèn trong mắt thiên hạ. Ông đã sai lầm vì ông có quá nhiều quyền lực. Nguy hiểm hơn, quyền lực giao cho ông quá lớn so với trí tuệ và đức độ của ông. Xài quyền lực không phải dễ như xài tiền.

      Câu chuyện đang diễn ra tại phiên tòa xét xử cựu quan chức công an Dương Tự Trọng và phiên tòa lương tâm với thẩm phán nhân dân đang xét xử ông Hồ Xuân Mãn là tiếng chuông cảnh báo cho những kẻ cậy và lạm dụng quyền lực.

      Xóa
  4. Thế hệ trẻ chúng tôi ko còn tin vào Đảng nữa đâu!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngày trước, khi đọc đến NGỤY QUÂN TỬ HOẶC QUÂN TỬ KIẾM NHẠC BẤT QUẦN, độc giả ai cũng tỏ ra chê ghét và khinh bỉ nhân vật này ghê gớm lắm !
      Bây giờ thử xét lại mỗi con người chúng ta, ai dám tự hào vỗ ngực rằng: Ta không có chất nguỵ quân tử trong người. Tinh tế một chút, chúng ta sẽ thấy ít nhiều chất “Nguỵ quân tử” nó luôn ẩn hiện bàng bạc trong cuộc sống chúng ta qua: làm ăn, giao tiếp, đối nhân xử thế và trong các lãnh vực xã hội cũng như tôn giáo.
      Điều trớ trêu là khi đụng đến Nguỵ quân tử ai cũng dị ứng và dãy nãy lên, không nhận mình là Nguỵ quân tử và mỹ từ này, chỉ muốn dành tặng cho kẻ khác mà thôi.
      Muốn biết chúng ta, ai có chất Nguỵ quân tử hay không, xin hãy xem hội chứng của Nguỵ quân tử dưới đây :
      - Lập lờ giữa cái thiện và cái ác, giả mù sa mưa, trí trá, lươn lẹo, che dấu bản chất không để lộ, dìm kẻ khác để đánh bóng mình, thích làm thầy thiên hạ, dốt nhưng ngộ nhận lãnh đạo toàn diện cái gì cũng biết, chủ quan chẳng chịu mở mang kiến thức, bảo thủ phủ nhận thành tựu trí tuệ người khác, hãnh tiến, không thích kẻ khác hơn mình, không thích dùng người tài, bị bệnh nhớ lâu thù dai. - Nguỵ biện to mồm khi bị đụng quyền lợi, chỉ vì lợi ích cá nhân hơn là tập thể đơn vị mình đang sống. Ba phải, dối trá mị dân, quyền lợi ôm vào, trách nhiệm đùn đẩy cho người khác, trước Quốc hội chất vấn thì biểu lộ thiếu học, thiếu Tâm đạo và Tầm quản lý trả lời ấm ớ, quanh co, đỗ trách nhiệm cho tập thể, thiếu văn hóa từ chức, liệt thần kinh xấu hổ. - Im lặng và đồng loã với điều sai trái, ngư ông đắc lợi, bợ đỡ lòn cúi cấp trên, quan cách, hống hách cấp dưới, biết cấp trên làm sai không can gián vẫn cho “đúng” để chiếm ghế. - Gây mất đoàn kết nội bộ, bằng mặt không bằng lòng, “bỏ bom” sau lưng chiến sĩ, gây bè phái để thăng tiến vinh thân kiếm lợi cá nhân, giả nhân giả nghĩa, đạo đức giả, chạy chức chạy quyền, học giả bằng thật, ... - Đớn hèn, biết sai mà không dám tố cáo, biết đúng mà không dám bênh vực. Cốt nhất là làm đẹp lòng mọi người để hòng tranh thủ tình cảm và từ đó, mưu lợi cho bản thân: Thành đạt tài chánh và chính trị, tranh thủ quyền lực, tham lam danh vọng, lợi nhuận bất chính, chia bè kết nhóm, thích cấu kết với kẻ dốt nát, nịnh bợ, ngu dân để khỏi lộ chân tướng, chuộng hư vinh, bệnh thành tích, thích được sự kính nể nơi mọi người. Đó là tính cách của kẻ Vô Tâm , Vô Tầm và Vô Tài quản lý, lãnh đạo trong mọi thời đại xã hội.
      Xem ra phạm trù của Nguỵ quân tử bao hàm một cách rộng rãi và tinh tế trong cuộc sống của xã hội của chúng ta. Giờ đây các nhà Đạo đức khó tính cách mấy, cũng không thể loại trừ được những kẻ “Nguỵ quân tử” ra khỏi cuộc sống chúng ta nữa rồi ! Tuy nhiên, có còn hơn không, còn nước còn tác, người có chút lương tri với vận nước phải tự đấu tranh từng sac - na để chiến thắng bản thân trong cuộc sống bớt tham dục, vì lợi ích của Đất nước và Dân tộc, hiểu được mục đích của cuộc sống là gì ? để tránh Ô Dề cho hậu thế, tránh Nhân Quả trong nhãn tiền như “HỒ XUÂN CHƯA MÃN CUỘC”.

      Xóa
    2. Và phải chăng, Nguỵ quân tử là một thực tại sống ? Một cách thế sống của thời đại hôm nay ? một thời đại không coi trọng vì lợi ích trăm năm mà dạy và học làm người, giáo dục đạo đức từ mầm non như các nước tiên tiến, bên họ không chống tham nhũng như nhà Sinh vật cảnh bắt sâu ở cành mà phải bứng tận gốc rễ hoặc họ không như ta quét rác ngược lên cầu thang ! Điều chúng ta dễ nhận thấy: Những người càng Nguỵ quân tử, càng dễ thành đạt trong cuộc sống và càng dễ phá hoại nhiều tài nguyên, môi trường, kinh tế, chính trị, văn hóa và quốc phòng của đất nước. Vì họ khôn khéo, tinh tế, nhạy cảm để sống được lòng kẻ dưới và vừa lòng người trên. Còn như người tài, người quân tử may lắm thì được lòng kẻ dưới, chứ vừa lòng kẻ trên thì quả là hơi bị khó, nếu không đồng hội đồng thuyền thì cho ra khỏi guồng máy vì sợ “lộ hàng” ! vì chữ Tâm chữ Tài thường đi với chữ Tai, bởi họ bộc trực, khẳng khái và chân thật quá nên khó sống được trong xã hội xô bồ, đầy bất trắc, đầy tính chất thực dụng.












      Đến đây, tôi muốn an ủi mình đề cập đến một thứ Nguỵ quân tử tích cực - một thái độ sống như cha ông chúng ta đã nói: “Khôn chết, dại chết, biết sống”.
      Một Ngụy quân tử tích cực mà Trang Tử đã bày tỏ một cách thế sống: “Răng cứng thì gãy, lưỡi mềm thì còn”, cho thấy một triết lý sống thích nghi, mềm mỏng để tồn tại và vươn lên trong cuộc sống.
      Và phải chăng, ngay cả trong Kinh Thánh cũng dạy chúng ta: “Hãy sống thơ ngây như con trẻ và khôn ngoan như con rắn”, đã phác hoạ một hình tượng sống trong cõi vô thường này, một tính chất vừa khôn ngoan tinh tế nhưng trung thực vừa phải. Bởi thế, Ngụy quân tử chắc chắn không thể thiếu trong cuộc sống đầy dâu bể này nữa rồi. Hơn bao giờ hết, Ngụy quân tử là một chất vắc xin đề kháng cần thiết cho cuộc sống. Ngụy quân tử là một chất phụ gia, xúc tác cho cuộc sống được thăng tiến và vươn cao hơn.
      Đọc đến đây, có lẽ, nhiều người không đồng quan điểm với tôi, chấp nhận về sự hiện diện của “Ngụy quân tử” trong cuộc sống, và nghĩ rằng tôi cổ suý cho Nguỵ quân tử. Thực ra, tôi không hề có ý đó. Nhưng là dám nhận chân một thực tại hiển nhiên mà cho dẫu chúng ta có phủ nhận thì nó vẫn cứ tồn tại. Sự nhận diện này, cũng rất cấp bách và thiết thực, để chúng ta có liệu pháp ngăn ngừa và chữa trị sự quá trớn của Nguỵ quân tử. Chúng ta cũng đừng mãi lẫn tránh, để rồi nguy hại nhất là đội lốt đạo đức giả làm băng hoại đời sống đạo đức nơi bản thân chúng ta và xã hội.
      Và tôi, cũng chỉ muốn noi gương của nhà vật lý Galilê để nói: “Nói gì thì nói, trái đất vẫn cứ quay xung quanh mặt trời”. Và chúng ta, dẫu có muốn chối bỏ Nguỵ quân tử, thì Nguỵ quân tử vẫn cứ bàng bạc quanh ta, và cả chính chúng ta đang là Nguỵ quân tử mà chúng ta không hay biết đấy thôi.
      Cái khó nhất nơi “Ngụy quân tử tích cực” là, sự chuẩn mực và giới hạn của nó giữa cái thiện và cái ác là rất mong manh và khó phân định nổi ranh giới giữa Quân tử và Tiểu nhân. Muốn chuẩn mực được giới hạn của Nguỵ quân tử, thì cần phải có Tâm Đạo vững vàng để chiến thắng Tâm Ma, muốn được vậy vai trò giáo dục đạo đức thiếu niên nhi đồng của gia đình và xã hội phải là hàng đầu. Có thế thì mới vượt qua được những tham vọng mù quáng, và những phồn vinh huyển ảo của kiếp người. Và như thế, thiết tưởng chúng ta không nên lạm dụng chất vắc xin Nguỵ quân tử một cách thái quá, làm tổn hại đời này và muôn đời sau.
      Ngụy quân tử là một chất xúc tác cần thiết cho cuộc sống, nhưng chưa đủ để tạo thành con người nhân bản được. Chúng ta hãy nghe lời cảnh báo của Kim Dung : “Một trăm tên tiểu nhân, không đáng sợ bằng một tên Ngụy quân tử”.

      Xóa
    3. Ngày nay, chúng ta thấy Nguỵ quân tử, sống đầy dẫy quanh ta. Nó đội lốt ở nhiều nhân dạng: Các quan viên chức cao cấp, những xếp lớn, xếp nhỏ, những thủ trưởng, giám đốc xúng xính trong các bộ lễ phục, thắt cà vạt trang trọng đứng đọc diễn văn khai mạc sự kiện, lợi dụng tổ chức các sự kiện văn hóa nghệ thuật phục vụ du lịch, dự án công trình tập thể của tỉnh, dự án của chính phủ tổn hại tài nguyên môi trường kể cả điểm yết hầu trọng yếu quốc phòng để đục nước béo cò còn được mọi người nể phục kính trọng và phủi tay hạ cánh an toàn không mang bản chất của Hòa Đại Nhân, của Nhạc Bất Quần thì là thứ gì ? Nhưng khi phanh phui ra sự thật, bị nhà báo chân chính vào cuộc, công an sờ gáy toàn là những tên đục khoét, sâu mọt, láo toét, khai man cướp công đồng đội, có lối sống xa hoa, trụy lạc rao giảng đạo đức bắt người dân phải học tập, đạo đức suy thoái làm thâm thủng ngân sách của đất nước cả hàng ngàn tỷ đồng làm lòng dân không yên, thiếu niềm tin ở Đảng và chính phủ bởi người dân còn nghèo khó họ phải cày để gánh nợ. Đó chính là những phần tử phản động, là kẻ thù của đảng Cộng sản gây tổn hại cùn mằn bế tắc nguy cơ cho đất nước. Những Giám đốc, Trưởng phòng, Ban, Chủ tịch Hội đồng Quản trị, Quan đầu tỉnh, Quan lớn, Quan bé, từ cấp xã phường đến cấp trung ương, v.v… nhưng trong chính trị, thương trường là những kẻ mưu mô xảo quyệt, không từ một thủ đoạn, hành động tội ác nào để hạ bệ đối thủ.
      Không còn nghi ngờ gì về sự hiện hữu của Nguỵ quân tử trong mỗi chúng ta nữa rồi. Hơn bao giờ hết, mỗi người chúng ta hãy kịp thức tỉnh, để gạn đục khơi trong cái “Nguỵ quân tử tích cực” ra khỏi cái bản chất Nguỵ quân tử man trá đang nương náu trong cái thiện ở mỗi tâm hồn chúng ta đó là bản chất của HÒA ĐẠI NHÂN, của LÝ THÔNG, của NHẠC BẤT QUẦN.


      Xóa
  5. BÁO TT- Huế chỉ là một công cụ không hơn không kém, báo chí là để phản ánh sự thật thực tiễn cuộc sống những đám phóng viên cộng tác viên của báo này cũng chỉ là lũ bù nhìn, khư khư giữ nồi gạo của mình vì kém hiểu biết, làm gì cũng sơ sài, nếu thông tin dùng thì lại sợ sai ý xếp. thật hổ thẹn khi họ dùng ngòi bút làm vũ khí. rất tiếc hai câu của cụ NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU dọc lên át các phóng viên bao hai nay phai ho then; Cho bao nhieu dao thuyen khong kham Dam may thang gian but chang ta

    Trả lờiXóa
  6. Biết thế cần chi cậy Hữu Thu,
    Cho hay thiên hạ chẳng ai đù!
    Thiên hạ trăm người trăm tai mắt,
    Hóa ra mình cứ tưởng người ngu...

    Biết thế cần chi gọi Bảo Thy,
    Thì ra hắn cũng chẳng đếch gì...
    Ba hoa xích đế bao hoang tưởng,
    Mần răng? Chừ biết nói năng chi...

    Ta nghĩ ta là "Vua" đó thôi,
    Ngờ đâu sấm sét cú vu hồi...
    Lộn cổ tầng trời rơi xuống đất,
    Từ nay vĩnh viễn Mãn xin thôi...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quốc nạn tham nhũng là nguy cơ lớn cho sự tồn vong của chế độ. Thằng Mãn Anh hèn, thằng Truyền là một ma chư mấy mồ một thằng là chự trâu chưa qua cấp 1 mua bằng cử nhân luật, du kích chậm tiến gia đình toàn là NDTự vệ chống cộng chui sâu leo cao khai man thành tích cướp công đồng đội, đảng tịch không rõ ràng. Một thằng là lính ngụy chưa qua cấp 3 cũng cử nhân luật khai man lí lịch chui sâu leo cao tham ô nhũng nhiễu. Không hiểu nỗi cái chế độ này đào tạo giáo dục cán bộ làm theo tấm gương đạo đức sao giống nhau thế. Thằng Mãn “chạy” bệnh án K u xơ tiền liệt tuyến khi bị hỏi thăm đảng tịch. Trần Văn Truyền chắc cũng không để thua chị kém em đâu, biết đâu nó cũng “chạy” bệnh án K u xơ thần kinh xấu hổ khi bị Người cao tuổi hỏi thăm lí lịch.

      Xóa
  7. Cuối bài báo "Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Hồ Xuân Mãn: Người con ưu tú của đất Phò Ninh".
    PBBT kết luận
    “Giờ đây, ông nghỉ ngơi sau nhiều thập niên đã cống hiến sức mình và kể cả một phần máu thịt cho quê hương, đất nước… ngày ngày ông vui vầy bên bè bạn, cháu con. Đôi ba bữa ông lại trở về ngôi nhà cũ ở làng Phò Ninh để hương khói cho tổ tiên, ông bà, chăm sóc cây kiểng, hàn huyên với bạn bè, đồng đội cũ. Ông bảo rằng, ở đời làm người có danh phận cũng lắm thị phi, nhưng mình phải rộng lòng hỉ xả, bởi vì với những hạng người vô tâm hèn hạ thì họ vẫn đáng thương nhiều hơn là đáng trách”.

    Đó chỉ là ước vọng thôi…anh thật ra vẫn đáng thương nhưng cũng đáng trách.

    Trả lờiXóa
  8. Đúng là ông HXM, “liệt” thật rồi!
    Từ khi ông có quyết định hủy danh hiệu AHLLVT, không là “anh hùng” nữa thì uy tín của ông cũng chẳng còn gì.
    Tên tuổi của ông cũng theo đó mà tạo sóng.

    Người đầu tiên bị tước danh hiệu anh hùng. Thời gian sẽ qua đi, các bài nói, bài viết của ông người ta sẽ quên, tên tuổi nhiều vị anh hùng người ta có thể quên nhưng tên tuổi của HXM & 15 anh thường vụ khóa 13 người đời không quên.

    Trước đây, ông nói người ta nghe, ông phán người ta làm.
    Bây giờ thì ông nói ông nghe, người ta nói ông nghe, ông cần suy ngẫm thói đời…

    Tách khái niệm “oanh liệt” thành hai chữ: “oanh” và “liệt” là lối cấu tạo từ rất đối ngẫu. Vấn đề quan trọng là ở chỗ, mỗi người cần giữ gìn đừng để rơi vào tình trạng “oanh giả”, “liệt thật”.

    Một thời rất “oanh” nhưng vì không biết giữ gìn, nên “oanh” đã biến mất nhanh chóng, nhường chỗ cho “liệt”.
    Người biết Kinh Dịch là biết cái “liệt” đang tiềm ẩn trong cái “oanh”.

    Anh em nhà HXM là thí dụ điển hình.
    Họ đã từng nổi đình nổi đám. HXM đã từng được ca ngợi là một cán bộ quản lý có tài, thành cá nhân tiêu biểu để mọi người học tập, thành AHLLVTND để mọi người chiêm ngưỡng.

    Ấy thế mà vì không biết giữ gìn, họ đã trở thành những những nhân vật phản diện của lịch sử.

    Cả nhà họ đều có một thời “oanh thật” và tức thì một thời “liệt thật”…

    Họ trở thành sự nỗi buồn của người Huế khi nhắc đến tên của họ…

    Trả lờiXóa
  9. PHẢN HỒI

    HỒ XUÂN CUỘI

    CẢNH BÁO : Vì một chút dại+ gian+ tham mà thanh danh tiêu tan ( sự nghiệp, vốn liếng tích lũy sau thời gian làm quan thì vẫn còn), bây giờ nếu ông Mãn vì không chịu nổi búa rìu của công luận lỡ ông nghĩ quẩn, lỡ dại lần thứ hai làm điều dại dột thì các CCB tham gia tố cáo và các người tham gia duyệt hồ sơ thành tích của ông phải chịu trách nhiệm!!!

    tran duc
    9:13 - Ngày 30/10/2014

    Cái sai của một cá nhân liên quan đến cai sai của cả một tổ chức ! Khi mà cả TV Tỉnh ủy ra Nghị quyết để thực thi cái sai thì Tổ chức đã bị lũng đoạn rồi ! Từ thực tế TT-H xét rộng ra, "bầy sâu" là từ đây mà ra chứ từ đâu mà phải kiếm cho nhọc sức !!!

    Trần Dân
    9:10 - Ngày 30/10/2014

    Một con người có tư cách đạo đức như ông Mãn mà leo lên vị trí UVTW Đảng, Bí thư tỉnh ủy Thừa Thiên - Huế nghĩ cũng lạ!!! và 15 vị hậu sinh có công tạo danh hiệu AHLLVT gian trá cho ông này giờ lại đang làm Quan lớn thấy cũng hay!!!. VN mình tài thật!

    Thanh loc
    8:46 - Ngày 30/10/2014

    Cần phải làm sạch những người có liên quan trong vụ này, có như vậy Đảng ta mới thật sự trong sạch và mới giữ được lòng tin của nhân dân như lời Bác Hồ dạy. Mỗi Đảng viên, mỗi một người dân học tập theo giương Bác phải từ chổ này, là phải biết đấu tranh đến cùng những cái xấu...

    Viết Nguyễn
    8:10 - Ngày 30/10/2014

    Cảm ơn các cựu chiến binh TTH đã dũng cảm tố cáo lên sự thật của ông Hồ Xuân Mãn. Theo tôi ông Mãn không đủ là tư cách Đảng viên thường (chứ chưa nói là ĐV cao cấp) tổ chức Đảng cần nghiêm túc khai trừ Đảng đối với ông Mãn vì khai man lý lịch, lừa dối tổ chức, cướp công của người khác. Bên cạnh đó cần có hình thức kỷ luật thích đáng với những người vào hùa lừa dối để ông Mãn được Nhà nước phong tăng danh hiệu AHLLVT.

    Lê Hùng
    6:7 - Ngày 30/10/2014

    "Bí thư Thiện nói sẽ xem xét trách nhiệm các cá nhân, tổ chức để có hình thức xử lý kỷ luật và thông tin cho báo chí, nhưng từ đó đến nay vẫn chưa thấy gì." (trích). Chuyện này quá quen thuộc. Quan chức thời xã nghĩa 10 người hết 9, chỉ nói lấy có, nói lấy được, rồi thôi. Người dân như tôi chẳng dám tin mấy ông bà quan chức đâu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. CON DÂN P. THUẬN HÒA. HUẾ
      23:30 - Ngày 29/10/2014

      NGƯỜI HUẾ CÓ NHIỀU CÂU HAY VÀ THÂM THÚY LẮM, CHẲNG HẠN " KHÔN BA NĂM, DẠI MỘT GIỜ", HOẶC " BẢY MƯƠI CHƯA HẾT QUÈ, ĐỪNG KHOE MÌNH LÀNH"...NẾU ÁP DỤNG VÀO CHUYỆN CỦA ÔNG MÃN LÀ KHÔNG SAI CHÚT NÀO.CUỘC ĐỜI ĐANG TƯƠI NHƯ HOA MÙA XUÂN BỖNG HÉO QUẮT CŨNG VÌ HAI CHỮ GIAN VÀ THAM!

      Ủng hộ ý kiến hero
      23:13 - Ngày 29/10/2014

      Ủng hộ ý kiến của bạn hero. Đề nghị báo Một Thế Giới đưa ý kiến này công khai ra dư luận, theo tôi đây là ý kiến mạnh mẽ và đầy đủ nhất để lấy lại sự tin tưởng của người dân với Đảng và Nhà nước trong giai đoạn phòng chống tệ nạn quan liêu tham nhũng hiện nay.

      Dân Dân
      21:13 - Ngày 29/10/2014

      Theo tôi không phải vì một triệu đồng trên tháng. Trong kẻ lừa dối, tham lam lại muốn danh (quan tham nhưng vẫn tỏ vẻ thanh liêm) - muốn lưu danh "sánh vai" với các bậc tiền bối - anh hùng dân tộc ngày xưa (chỉ được vua luận thưởng, nhân dân tôn sùng).Bây giờ đã trở thành lưu danh lừa dối cho hậu thế.

      vugiatoc
      19:37 - Ngày 29/10/2014

      Chuyện nhỏ như con Thỏ

      Bình minh-đL
      19:32 - Ngày 29/10/2014

      Không biết ở vnam còn có bao nhiêu ông bí thư gian rối xảo quyệt như ông hồ x mãn này nữa. 10 nam ô ta làm quan phụ mẫu ở tỉnh tt huế chác là vơ vét nhiều lấm, đề nghị nhà nước thành lập uỷ ban đạc biệt (an ninh nội bộ)điều tra ngay lập tức tài sản bất minh của tất cả các bí thư trên cả nước từ bí thư xã phường trở lên để tận diệt tham nhũng, chỉ cần các bí thư này trong và sạch vấn nạn tham nhũng ở việt nam sẽ bị tiêu diệt, như cách làm này ko khó và cũng ko sợ vỡ những chiếc bình!!!!!!!

      Nhân Dân
      18:58 - Ngày 29/10/2014

      Chỉ có thể nói một điều thé này : 15 vị ( dân hiểu đó là thường vụ Tỉnh ủy )kí hố sơ của ông Mãn , hoặc : 1- quan liêu 100% , hoặc 2- biết , nhưng tòng phạm với hành động gian dối !!! Chấm hết !!!

      hero
      18:12 - Ngày 29/10/2014

      Cần KHAI TRỪ khỏi Đảng ông Mãn, vì đạo đức người CÁCH MẠNG không có chỗ cho sự DỐI TRÁ. Cần THANH TRA - ĐIỀU TRA toàn bộ quá trình lúc còn làm việc của ông Mãn, CÔNG KHAI trước Nhân dân, trả lại sự trong sạch cũng như uy tín cho tổ chức Đảng Cộng Sản VN.

      Xóa
  10. CUộc đấu tranh với kẻ thù Mỹ nguỵ đã gay giao, một mất một còn. Nhưng chính cuộc dấu tranh với cái ác kiểu này, tranh công, gian dối, mới lại càng hiểm nguy gấp bội. Vì kẻ thù ở ngay bên cạnh ta, mạnh hơn ta, có vị thế chính trị và bạo lực (xã hội đen). Nhưng các bác cựu chiến binh đã kiêbn trì làm cho ra sự thực. Các bác đã là một anh hùng lần thứ hai. Bấy nhiêu đã chứng minh. Mong cho các cơ quan có trách nhiệm làm rõ việc vào Đảng của ôgn Mãn. Chúc các bác cựu chiến binh khoẻ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. HÒA ĐẠI NHÂN là Quan tham chứ không phải là Gián Quan, biết cấp trên của mình vô học (chự trâu) sai trái còn xu nịnh bồi thêm sai để có lợi cho cá nhân đúng là anh em sinh đôi với NHẠC BẤT QUẦN. Nhân dân Huế biết bố Hòa đạp xích lô, vợ Hòa giáo viên cấp 1 nhìn các cơ ngơi bất động sản biệt thự của Hòa sau khi Hòa nghỉ hưu thì biết là loại quan gì ? BÁC ƠI BÁC CÓ BIẾT KHÔNG ? THẠCH SANH THỜI ÍT LÝ THÔNG THỜI NHIỀU ! Nếu Chủ tịch nước có phong thêm Danh hiệu ANH HÙNG danh dự thì đề nghị nên phong cho các nhà “báo dân” HỮU THU, BẢO HÂN, QUỐC ANH, PHAN BÙI BẢO THY vì tụi này dũng cảm ngửi thấy mùi đô không biết thối bẻ cong bút bất chấp tất cả cũng xứng đáng!
      Về hưu cũng không thoát. Hiện nay một số quan tham nuôi ảo tưởng “hạ cánh an toàn”, nghỉ hưu rồi thì sẽ không bị đụng đến, nhưng thực tế các cao quan đã nghỉ hưu liên tiếp bị bắt, đã bịt chặt các lối thoát của các quan tham.
      Cái giá phải trả cho cách dùng người dốt của Hồ Xuân Mãn như lực lượng thứ tư thì đi thuê bọn báo dỏm HỮU THU, BẢO HÂN loèn quèn quanh quẩn ở HTVHuế …viết bài hại mình sao địch lại đa đề nhà văn chiến sĩ cách mạng NGUYỄN QUANG HÀ được ! và dưới trướng chỉ thích và dùng hạng người phiên bản của mình…nhưng cũng hại mình thì Tỉnh Thừa Thiên Huế sao mà ngóc đầu lên được, còn bọn này đục khoét tài sản đang gởi ngân hàng nước ngoài… Dân TTHuế còn khổ nữa !!!
      Ngô Hòa tư vấn để ông Hồ Xuân Mãn trở thành AHLLVTND, trong 4 phiếu của Ban thường vụ tỉnh ủy là của Ngô Hòa…cái mềm mại của bản chất “NGỤY QUÂN TỬ” của ông đã làm “nhục” ông anh cả Hồ Xuân Mãn tội cho anh Mãn vì chự trâu thất học…dốt thì thích nịnh, anh ta chỉ giỏi phá, giỏi cầm phong bao, giỏi xì tẩy, gái gú, uống éo, săn bắn động vật quý hiếm…
      HÒA hay cười nói xuê xoa, hót giỏi với cấp trên, quần chúng giả tạo…ở vị trí của ông một sự mờ nhạt đến vô duyên…Loại dốt nhưng hàm hồ trí trá này ở vị trí chuyên viên cũng không xứng…Mãn đôn lên cao quá…may cho TT Huế này là lí lịch cha đạp xích lô nội thành chứ còn hạt giống đỏ thì còn CÁO hơn MÃN ai mà chịu thấu.

      Xóa
    2. Trước hết phải khẳng định Hồ Xuân Mãn (hoặc Hồ Xuân Chưa Mãn Cuộc) là “tấm gương tiêu biểu” của bầy sâu hiện nay nhiễm căn bệnh trầm kha đó là Tham lam và Dối trá bởi trong nhà trường nước ta thiếu môn Đạo Đức Học. Đành rằng Giáo dục đạo đức là trách nhiệm của Gia đình, Nhà trường và Xã hội vậy ngài GS-TS Bộ trưởng Bộ GDDT, có viết thư cho các đồng chí Cô, Thầy giáo ngày Nhà Giáo 20/11 năm sau ngài cũng phải nên động não suy nghĩ để viết thư đỡ buồn cười hơn ! Thiếu giáo dục đạo đức chân chính con người sẽ có lòng tham không đáy còn hiểm ác hơn con vật vì nhiễm căn bệnh hãnh tiến, tham lam nhũng nhiễu, chuộng hư vinh, chuộng thành tích, trí trá với đồng đội, với người đã khuất miễn sao đạt được mục tiêu. Do lỗi hệ thống ở đất nước ta mà rất nhiều quan chức từ địa phương tới trung ương đều mắc phải căn bệnh khó chữa này. Bởi ta đánh chuột phải chự bình quý. Điều này khó bưng bít vì người dân hiện nay đã rõ. Tuy nhiên, hiển lộ ra cũng không nhiều. Người có danh phận thường bị thị phi như Hồ Xuân Mãn : bài bạc - gái gú - săn thú - ăn tiền và …khai man cướp công đồng đội bị bắt tại trận xưa nay cũng hiếm thưa các đồng chí chưa bị lộ, vậy thì Ô Man không phải là kẻ cuối cùng !

      Xóa
    3. Ngày 24/10/2014, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang ký quyết định hủy bỏ quyết định tặng danh hiệu AHLLVT đối với ông Hồ Xuân Mãn. Xung quanh chuyện ông Mãn dân Huế còn xôn xao rằng, Hồ Xuân Mãn chưa từng được kết nạp Đảng.
      việc kết nạp Đảng, ông Mãn khai trong lý lịch đầy ẩn số:
      - Không có người giới thiệu vào Đảng.
      - Bí thư Đảng bộ xã không hề biết. Nhất là trong thời kỳ đang kháng chiến thì hết sức chặt chẽ, kỹ càng, không thể lỏng lẻo được.
      - Tổ chức huyện ủy không hề biết chuyện này, chưa hề báo cáo cho Thường vụ Huyện ủy biết để thường vụ chuẩn y?
      - Ngày kết nạp Mãn khai trong lý lịch lại là ngày Mãn đang đi học lớp xã đội trưởng ngoài quân khu, vậy Mãn được kết nạp ở đâu vậy?
      Cứ như phản ảnh của quần chúng, xét về nguyên tắc trong điều lệ Đảng, việc ông Mãn có đúng là Đảng viên không, quần chúng Huế đề nghị: “Các cơ quan có trách nhiệm phải xem xét việc này cho thật rõ ràng, chứ không thể lừa Đảng được”.
      Hiện nay một số quan tham nuôi ảo tưởng “hạ cánh an toàn”, nghỉ hưu rồi thì sẽ không bị đụng đến, nhưng thực tế các cao quan đã nghỉ hưu liên tiếp bị bắt, đã bị bịt chặt lối thoát.
      Ngoài sai trái nghiêm trọng của Hồ Xuân Mãn đã rõ còn phải làm rõ trách nhiệm của Chủ tịch Hội đồng Thi đua - Khen thưởng của tỉnh Thừa Thiên Huế do Ngô Hòa tư vấn thiết kế để Hồ Xuân Mãn trở thành AHLLVTND, trong 4 phiếu của Ban thường vụ tỉnh ủy là của Ngô Hòa.
      Theo tìm hiểu của phóng viên, hồ sơ đề nghị xét tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân của ông Mãn do UBND tỉnh lập.
      Hồ sơ đề nghị gồm có:
      1. Tờ trình của Chủ tịch UBND tỉnh, (Nguyễn Ngọc Thiện ký)
      2. Ý kiến đề nghị của tỉnh ủy, (P.bí thư trực Nguyễn Văn Cường?)
      3. Báo cáo thành tích của ông Mãn có xác nhận, (CVP TU Hồ Viết Bá ký)
      4. Biên bản đề nghị tặng danh hiệu anh hùng của Hội đồng TĐ & KT tỉnh. (Ngô Hòa ký).
      Tỉnh Thừa Thiên Huế ngày càng không ngóc đầu lên được, người dân không có thông tin đáng biết chỉ lo cày để đóng thuế nhưng đám đệ tử CB ngu-ồn do Hồ Xuân Mãn cơ cấu thì…sao ? ! Chỉ có Mãn Cuộc mới biết.

      Xóa
  11. Kiểm tra ong Mãn co Đảng hay không thì quá dễ mà. Ngày tháng năm kết nạp, ai kết nạp,những ai tham dự.Khi hết thời gian dự bị thì ai quyết định là Đảng viên chính thức.Thuộc chi bộ nào?Ai làm Bí thư, vì năm 1973-1975 các tổ chức đảng hoạt động trong vùng giải phóng nên tàng thư đều có hết,chưa nói nhân chứng sống cũng còn nữa. Nhưng ở đây rõ ràng ông Mãn chưa kết nạp Đảng.Có điều UBKT cần làm rõ để minh oan cho ông Mãn hoặc làm trong sạch những kẻ gian dối.

    Trả lờiXóa
  12. Tuyến Hương Tràlúc 17:56 30 tháng 10, 2014

    Khi được đề nghị phong tặng danh hiệu Anh hùng thì ông Mãn đang giữ chức Bí thư tỉnh ủy Thừa Thiên-Huế, lại là TƯ Ủy viên, chức to thế cả bàn dân thiên hạ đều phải gật đầu đồng ý. Nước ta chỗ nào chả vậy. Nội trong một cơ quan thôi, danh hiệu CS thi đua bao giờ chả thuộc về các sếp ???? Còn chuyện ông ta ko phải là ĐẢng viên mà leo lên tới UVTW Đảng thì câu hỏi này phải đặt ra cho các tổ chức ĐẢng!!!

    Trả lờiXóa
  13. sao không thấy ai nói người phát hiện ra tiêu cực, tham nhũng được khen thưởng. Trong vụ này tôi nghĩ các bác CCB riêng tiền xăng, điện thoại cũng nhiều lắm rồi, nên thu hồi số tiền 1 triệu/ tháng x 48 tháng , hoặc ít nhất phải có giấy khen thưởng các CCB.

    Trả lờiXóa
  14. tiền đó là tiền bẩn rồi ,trích ngân sách chuyển sang quỷ khen thưởng để tặng thưởng các CCB

    Trả lờiXóa
  15. QUANG MINH có NGON thì viết đăng công khai trên báo. Thoải mái tranh luận. Cái trò chụp mũ nghe nhàm tai rồi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quang Minh là một đảng viên, đau đáu vì trong Đảng CSVN đang tồn tại một bộ phận không nhỏ đang làm cho Đảng CSVN suy thoái, bọn giả danh Cộng Sản, bọn cơ hội đang chống phá quyết liệt mục đích, lí tưởng của Đảng CSVN từ bên trong, họ không còn vì dân vì nước…họ đang dựa vào Đảng CSVN để “vinh thân phì gia”, kéo bè kéo cánh bảo vệ nhau…vì lợi ích nhóm của họ.
      Thực tế, Quang Minh đã phải âm thầm đồng hành cùng CCB Phong Điền điểm mặt chỉ tên đảng gian Hồ Xuân Mãn, không khoan nhượng, kiên quyết nhưng phải biết tự bảo vệ mình…vô chiêu thắng hữu chiêu, BỌN QUAN THAM PHẢI DÈ CHỪNG…

      Xóa
  16. CCB đơn thư việc đảng viên thật hay giả thì phải gửi đến Bộ chính trị, Ban Bí thư, Cục bảo vệ nội bộ, Ban tổ chức trung ương chứ đừng có gửi đến Tỉnh ủy. Tỉnh ủy là các đàn em của Mãn không dám bới chuyện này. Nếu Mãn thật sự là đảng viên thì phải lên tiếng, còn không thì phải truy ra.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Việc đảng tịch của HXM là trách nhiệm của thành ủy Huế là nơi đang quản lý hồ sơ đảng viên, Đảng ủy phường Thuận Hòa là cấp trên trực tiếp của chi bộ khu phố nơi HXM sinh hoạt…vấn đề đảng tịch của HXM không thuộc thẩm quyền của Bộ chính trị, Ban Bí thư, Ban tổ chức trung. Tỉnh ủy chỉ giám sát thôi. Nếu Mãn thật sự là đảng viên thì phải lên tiếng, còn không thì Đảng ủy phường Thuận Hòa có trách nhiệm phải truy ra.
      Bộ chính trị phải làm vụ AHLLVT vì việc này xãy ra khi HXM đang là Ủy viên trung ương Đảng…truy đảng tịch là trách nhiệm chi bộ cơ sở, tất nhiên là có sự chỉ đạo của thành ủy Huế, kiểm tra của tỉnh ủy…

      Xóa
  17. Mãn là cán bộ thuộc diện trung ương quản lý, cấp địa phương sợ không dám làm, phải làm từ trên xuống mới ra nhẽ.

    Trả lờiXóa
  18. Thôi cái trò giả vờ ấy đi.
    Có NGON thì viết báo công khai để dể tranh luận, còn nói sau lưng họ bằng thừa.

    Trả lờiXóa
  19. Nếu QUANG MINH viết báo phê phán công khai, tôi tin ông Bảo Thy, ông Hữu Thu sẽ tranh luận.
    Còn cái trò TỰ SƯỚNG,xin lỗi trên mạng quá đầy.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. hồi hồ xuân mãn mới làm chạ,anh em,bầu bạn chân tình khuyên hồ xuân mãn nên ra Đền liệt sĩ huyện Phong Điền cùng gặp mặt các thế hệ CCB VC để tạ lỗi rồi tự giác xin Đảng , Nhà Nước rút tên khỏi sổ bộ danh hiệu AHLLVTND một cách êm đềm đằm thắm nhẹ nhàng , hồ xuân mãn nong gân.
      nay thì hồ xuân mãn nên ra cầu đẹp Dã Viên,hoặc ra cầu An Lỗ nhảy tót một cú cho xong màn bi hài kịch hồ xuân mãn cuộc.

      Xóa
    2. Đây là DIỄN ĐÀN MỞ, trao đổi với nhau về những việc liên quan đến AHLLVTND Hồ Xuân Mãn, nguyên UVTW Đảng, nguyên Bí thư tỉnh ủy Thừa Thiên Huế 2 nhiệm kì...người mà dư luận có nhiều đồn thổi nhiều năm nay, ảnh hưởng rất xấu đến hình ảnh của người đảng viên, đang làm tổn hại đến uy tín của Đảng CSVN.
      Đã là DIỄN ĐÀN MỞ thì độ chính xác của thông tin không cao, ta cứ trao qua đổi lại với nhau để cuối cùng tìm ra sự thật...
      Mục đích của chúng tôi là nêu lên những vấn đề "tốt" - "xấu" đang tồn tại, đang làm suy thoái đạo đức, lối sống, chính trị của Đảng ta...mà Báo Thừa Thiên Huế, Ban Tuyên Giáo tỉnh ủy Thừa Thiên Huế đang né tránh nhiệm vụ định hướng dư luận.
      Người tốt, việc tốt thì ta học tập...ta bảo vệ.
      Người xấu, suy thoái thì ta phê phán...cùng nhau làm cho Đảng CSVN trong sạch, vững mạnh, để nhân dân tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng.
      Chúng tôi trân trọng "Ý kiến bạn đọc"...mọi ý kiến trên DIỄN ĐÀN MỞ này đều được tôn trọng như nhau, chấp nhận tranh luận trái chiều, không ai áp đặt ai phải suy nghĩ theo định kiến cá nhân của mình.
      Trên diễn đàn này chỉ có một yêu cầu là tranh luận phải có văn hóa…

      Xóa
    3. Gặp Nhau Làm Ngơlúc 08:40 31 tháng 10, 2014

      Nhà báo đóng góp rất lớn vào sự nghiệp xây dựng, bảo vệ tổ quốc. Tuy nhiên thời gian gần đây, nhà báo chí cũng mắc phải không ít khiếm khuyết, sai sót. Cách thông tin thiếu trung thực, nhiều bài báo chạy theo xu hướng giật gân, câu khách, xa rời tôn chỉ, mục đích, đối tượng... Thông tin thiếu chuẩn xác, thiếu nhạy cảm chính trị...
      Tôi muốn nói đến chính là đạo đức làm báo. Nghề nào cũng cần phải có đạo đức, nghề báo lại càng phải đặt vấn đề đạo đức lên hàng đầu. Nhưng nhiều nhà báo vì lý do này, lý do khác vẫn phạm phải những sai phạm rất đáng tiếc.
      Những sai phạm đó là gì? Viết thuê, thông tin thất thiệt, đưa tin không trung thực, làm người đọc hiểu sai lệch sự việc.

      Xóa
  20. Đọc: "Nguyễn Xuân Phúc-kẻ cơ hội phản chủ." Rất hay

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. nguyễn xuân phúc dù không buồn ỉa mà thằng thân đức nam buột ỉa cũng phải ỉa.

      Xóa
  21. Việc đời bối rối tuổi già vay,
    Trời đất vô cùng một cuộc say.
    Bần tiện gặp thời lên cũng dễ,
    Anh hùng lỡ bước ngẫm càng cay.
    Vai khiêng trái đất mong phò chúa,
    Giáp gột sông trời khó vạch mây.
    Thù trả chưa xong đầu đã bạc,
    Gươm mài bóng nguyệt biết bao rày.

    Trả lờiXóa
  22. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  23. Trả lời
    1. coi như xong

      Xóa
    2. Cá nhân tiêu biểu cũng nên thôi...lúc 00:56 1 tháng 11, 2014

      Cá nhân tiêu biểu cũng nên thôi...

      Xóa
  24. xong sao được còn nhiều việc : tước danh hiệu học tập BÁC HỒ, thanh kiểm tra có phải đảng viên không

    Trả lờiXóa
  25. Vai trò của Ngô Hòa trong chiêu trò của HXM biến mình thành AHLLVT là “nặng kí”, một hình thức trả ơn cho HXM…đành rằng HXM đã thích thì thật là khó cản, khó khuyên…ai ở trong thế buộc ấy cũng thế thôi…
    Ông Hồ Viết Bá, Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy, lúc đó là Chánh Văn phòng Tỉnh ủy đã ký xác nhận vào bản báo cáo thành tích. Việc làm này không đúng thẩm quyền vì ông Bá không phải là cấp trên của ông Mãn.
    Ông Bá thật thà thú nhận: “Ban Bí thư đã có kết luận rồi và UBKT T.Ư đang làm, tôi nói sẽ không khách quan. Nếu sai đến đâu, kỷ luật ra sao thì tôi xin chịu, chấp hành theo quyết định của UBKT T.Ư, bây giờ biết nói sao?”.
    Bây giờ biết nói sao thật…gặp một thằng thủ trưởng tham lam, háo danh, bất lương…đành phải chịu.
    Chừ biết nói sao mấy anh thường vụ khóa 13 hè…?
    Thôi thì, các anh chịu khó kiểm điểm thật nghiêm túc…nhân dân cũng thông cảm thôi…thời buổi này làm gì có đảng viên trung kiên vì lý tưởng, mục đích của Đảng?
    Đảng viên tự làm cho Đảng suy thoái…nước đã vỡ bờ…chống chổ này…nó be bét chổ khác…Than ôi.

    Trả lờiXóa
  26. NGANG SỨC NGANG TÀI

    CẬU MÃN hơn CẬU TRUYỀN : được CTNước phong danh hiệu Anh hùng LLVTND năm 2010, đào tạo hiệu quả đám tham quan nhũng nhiễu cẩu đệ HÔ, HIM, MÉO, HÒA ĐẠI NHÂN, dũng sĩ diệt ác ôn và ôn nội, được chự trâu, đảng tịch không rõ ràng, dấu diếm tài sản, rửa tiền khá hiệu quả, cá nhân tiêu biểu học tập làm theo tấm gương đạo đức…về sự trí tá tham lam, chui sâu leo cao, khai man, phá rừng, gái gú, bài bạc, rượu chè, mang nhiều người nhà thiếu năng lực vào bộ máy nhà nước, phát ngôn thô thiển, giang hồ vặt, bệnh u xơ tiền liệt tuyến, lừa cả dân lừa cả đảng, được nhà báo dỏm ủng hộ và bất chấp liêm sỉ vào bậc nhất TTHuế,…

    CẬU TRUYỀN hơn CẬU MÃN : học hết cấp 3 (Mãn cấp 1), không được chự trâu, quân nhân chế độ cũ lên cấp Bộ, bề nổi tài sản, nhiều bất động sản giá trị, nhiều biệt thự khủng rất thời thượng, Tổng Thanh tra Chính phủ, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương, Bí thư Ban Cán sự đảng, khai man trở thành Bộ trưởng, đảng tịch rõ ràng đảng viên đang sinh hoạt, bổ nhiệm 60 CB cấp vụ, chưa có bệnh K như Mãn, dũng cảm cung cấp thông tin để minh định tài sản, sẽ bị kiểm điểm vào tháng 12/2014, lừa cả dân lừa cả nhà nước, không được nhà báo ủng hộ, học hết cấp 3 nên hùng biện chống tham nhũng rất ấn tượng vào bậc nhất nước, …
    Ngang tài là 2 CẬU đều là ỦY VIÊN BCH TRUNG ƯƠNG ĐẢNG CSVN, ĐẠI BIỂU QUỐC HỘI, BÍ THƯ TỈNH ỦY, LIỆT THẦN KINH XẤU HỔ.

    Trả lờiXóa