Ghế tréo, lộng xanh, ngồi bảnh chọe
Tưởng rằng đồ thật hóa đồ chơi!
|
Nhà thơ Mai Văn Hoan
Danh
có nhiều nghĩa, ở đây chỉ hiểu theo nghĩa là danh tiếng, là công danh.
Lợi cũng có nhiều nghĩa, ở đây chỉ hiểu theo nghĩa là lợi lộc được hưởng
về vật chất hoặc tinh thần. Danh và Lợi có mối quan hệ hết sức mật
thiết. Ai cũng biết: thường thì có Danh sẽ được hưởng Lợi. Danh càng lớn
thì Lợi càng nhiều. Lợi càng nhiều thì Danh càng có điều kiến nâng cấp.
Có người có Danh nhưng không cầu Lợi (trường hợp này rất hiếm). Có
người hưởng Lợi không cần đến Danh. Có người vì Lợi mà bất chấp tất cả,
chà đạp lên mọi giá trị đạo đức, mưu cầu lợi ích cho cho bản thân: “Chỉ cốt túi mình cho nặng chặt/ Trăm năm mặc kệ tiếng chê khen” (Vịnh Tổng đốc Hà Nam - Nguyễn Khuyến). Có người đạt được cả Danh lẫn Lợi bằng chính tài năng và đức độ của họ.
Phấn đấu để có Danh là nguyện vọng chính đáng của mỗi con người. Nguyễn Công Trứ có hai câu thơ được truyền tụng: “Đã mang tiếng ở trong trời đất/ Phải có danh gì với núi sông!”.
Danh mà Nguyễn Công Trứ nói ở đây là Danh Thơm, là công danh, sự
nghiệp. Tài và Đức là hai yếu tố cơ bản nhất để đạt được Danh Thơm. Các
bậc tiền bối như Trần Nhân Tông, Trần Quốc Tuấn, Nguyễn Trãi, Lê Lợi,
Nguyễn Huệ, Nguyễn Du, Cao Bá Quát, Nguyễn Công Trứ, Nguyễn Đình
Chiểu... đều là những người vừa có tài vừa có đức nên để lại tiếng thơm
muôn đời.
Vì có Danh thì có Lợi
nên chuyện mua danh ở bất kỳ đâu, ở bất cứ thời nào cũng có. Nhưng vào
cái thời mà kỉ cương, phép nước lỏng lẻo thì việc mua Danh có điều kiện
để sinh sôi nảy nở. Một số hiện tượng gần đây như: chạy để được công
nhận danh hiệu cá nhân Anh hùng, tập thể Anh hùng, địa phương Anh hùng;
chạy để được thành phố trực thuộc Trung ương, thành phố loại một,
thành phố loại hai; chạy để được các chức vụ chủ chốt; chạy để được các
học hàm, học vị... diễn ra khá phổ biến và càng ngày càng trắng trợn.
Người xưa nói “mua danh ba vạn”, bây giờ có thứ Danh còn đắt hơn thế mà
người ta vẫn mua được. Mua xong, bằng cái Danh mua được họ thu hồi vốn
rất nhanh và sinh lời vô kể (có người nói chạy được cái chức từ giám
đốc sở trở lên là siêu lợi nhuận).
Cũng cá biệt có vài trường hợp “ham danh có kẻ như diều đứt dây” (Tản Đà) mà ông Hồ Xuân Mãn là một tấm gương để nhục cho muôn đời con cháu.
Thực
ra, không phải đợi đến lúc ông Mãn bị tước danh hiệu Anh hùng LLVT thì
cái Danh của ông mới bị lật tẩy. Ngay khi ông còn đương chức, chuyện ông
thao túng quyền lực, cài cắm anh em họ hàng nhà ông vào những chức vụ
quan trọng ở tỉnh Thừa Thiên Huế ai ai cũng biết; chuyện ông bị cô nhân
viên nhà hàng cho một cái tát trời giáng vào mặt vì tội sàm sỡ ai ai
cũng biết... Thế mà ông vẫn chạy được cái Danh “Học tập và làm theo tấm
gương đạo đức Hồ Chí Minh” mới tài! Danh hiệu Anh hùng LLVT được xét
theo một quy trình vô cùng chặt chẽ, qua nhiều bậc, nhiều khâu mà ông ta
vẫn cứ chạy được như thường. Điều này chứng tỏ trong bộ máy công quyền
của ta hiện nay đúng là có “một bộ phận không nhỏ” đã biến chất, đã bị
quyền lực và đồng tiền thao túng. Đây là” lỗi hệ thống” mà Đảng và Nhà
nước phải kịp thời chấn chỉnh.
Trong hàng ngũ cán bộ đảng viên đương chức ở Thừa Thiên Huế, không ít
người nhận rõ chân tướng của ông Mãn nhưng họ không đủ can đảm đứng ra
phê bình, đấu tranh. Bởi họ khiếp sợ trước uy quyền của ông ta. Đấu
tranh thì “tránh đâu”? Thôi thì tốt nhất là im lặng để yên thân, cho
gia đình, vợ con được nhờ. Điều đó chứng tỏ “sức chiến đấu” của đa số
đảng viên hiện nay cần phải xem lại. Công việc phê và tự phê trong nội
bộ Đảng phải chăng chỉ còn hình thức? Hành động của cô nhân viên cửa
hàng tát thẳng vào mặt ông “quan đầu tỉnh” dù biết mình sẽ bị trù dập,
bị đuổi việc đáng để cho mọi người suy ngẫm. Nếu không có sự dũng cảm
và quyết tâm của một số cán bộ hưu trí – những người từng hoạt động với
ông Mãn suốt cả thời kì chống Mỹ - dám nói lên sự thật thì biết đâu ở
một nơi trang nghiêm nào đó ở Thừa Thiên Huế một vài năm sau sẽ mọc lên
tượng đài Hò Xuân Mãn – Anh hùng LLVT. Việc Chủ tịch nước biết sửa sai,
ký quyết định thu hồi danh hiệu Anh hùng LLVT của ông Hồ Xuân Mãn được
đông đảo quần chúng nhân dân cả nước hết sức đồng tình.
Đây cũng là bài học cảnh tỉnh cho những ai còn hám danh mà bất chấp
đạo lý làm người! Qua trường hợp ông Mãn càng thấm thía hai câu thơ của
Nguyễn Khuyến: “Ghế tréo, lộng xanh, ngồi bảnh chọe/ Tưởng rằng đồ thật hóa đồ chơi!” (Tiến sĩ giấy).
Mong sao có thật nhiều người đủ dũng khí và quyết tâm tiếp tục lột
trần bản chất của những “tiến sĩ giấy” đang nhơn nhơn trong xã hội chúng
ta hiện nay như ông “quan đầu tỉnh” Hồ Xuân Mãn.
Huế, 1-1-2014
Anh Mãn à…
Trả lờiXóaTôi không có quan hệ gì với anh, tôi chỉ biết anh và anh cũng chỉ biết tôi từ khi anh cùng học lớp bồi dưỡng kiến thức QLKT…thuở ấy tiếp xúc với anh tôi cảm thấy thân thiện.
Với anh tôi không thương, không ghét…
Thói thường “giàu thì bị ghét, đói rét bị khinh, thông minh không sử dụng”, hầu như ai cũng bị cái quy luật nghiệt ngã của xã hội ấy chi phối…không ngoại trừ ai.
Tôi có vài lần đánh bài với anh, trong các loại bài, “xì tẩy” là món chơi của người có “trí”, món này không nên tiền ít thì không nên chơi, chơi đến “nước 5” càng không nên…
Xin lỗi anh cho tôi nói rất thật…anh chơi bài “xì tẩy” không cao…có nghĩa là…thấp, khi anh đang ở vị trí thấp anh có ăn được ai bao giờ…bạn bè chơi của anh “ăn” của anh hơi bị nhiều, cho lại anh cũng nhiều…qua chơi bài tôi đọc được tính cách của anh…anh chất phác.
Khi anh lên chức cao, trí tuệ anh cũng thăng tiến theo…anh bắt đầu “chơi” cao, ai cũng khen anh “chơi” rất cao, những “con bạc” theo anh đến cùng trời cuối đất để được thua, nhỡ gặp “kì phùng địch thủ” hoặc “cao thủ võ lâm” thì anh có một lợi thế khi chơi “xì tẩy” là không lo hết tiền…”, đệ của anh sẵn sàng đưa “vô tư” không mong ngày hoàn lại…họ tốt với anh đến vậy…
Từ đó, anh “bách chiến bách thắng”…anh chơi, những “con bạc”, “coi đánh bạc” với anh không phải là “chơi”, không phải là “hơn thua” là một cách đầu tư, ăn thua “tiền” không quan trọng, quan trọng là ở chổ ai cũng vui, ai cũng thắng…và được đi chơi với anh, họ học sách Tàu, chịu nhẫn để buôn Vua, bạn “chơi thật” tự lượng sức mình xa dần anh, không đủ tầm để chơi với anh nữa…
Từng “ván bài” thì anh ĂN tuyệt đối…nhưng cả cuộc “chơi” thì anh THUA TUYỆT ĐỐI, chung quanh anh không có bạn, chỉ có những Lã Bất Vi…
Khi đã thấm đòn, anh không còn cơ hội để làm lại…ván bài cuộc đời anh thua trắng tay rồi…
mời các chú đến nhà anh chơi nhé,lúc đó có gì cứ nói thẳng với anh ,cái gì đúng cái gì sai cho ra lẻ,cứ thế này các chú nang tội vu khống đấy ,con anh biết các chú và cả con các chú đấy.Xin mời nhé
Trả lờiXóaNGANG SỨC NGANG TÀI
XóaCẬU MÃN hơn CẬU TRUYỀN : được CTNước phong danh hiệu Anh hùng LLVTND năm 2010, đào tạo tham nhũng hiệu quả đám cẩu đệ HÔ, HIM, MÉO, HÒA ĐẠI NHÂN, dũng sĩ diệt ác ôn và ôn nội, được chự trâu, đảng tịch không rõ ràng, dấu diếm tài sản, rửa tiền khá hiệu quả, cá nhân tiêu biểu học tập làm theo tấm gương đạo đức…về sự trí tá tham lam, chui sâu leo cao, khai man, phá rừng, gái gú, bài bạc, rượu chè, mang nhiều người nhà thiếu năng lực vào bộ máy nhà nước, phát ngôn thô thiển, giang hồ vặt, bệnh u xơ tiền liệt tuyến, lừa cả dân lừa cả đảng, được nhà báo dỏm ủng hộ và bất chấp liêm sỉ vào bậc nhất TTHuế,…
CẬU TRUYỀN hơn CẬU MÃN : học hết cấp 3 (Mãn cấp 1), không được chự trâu, quân nhân chế độ cũ lên cấp Bộ, bề nổi tài sản, nhiều bất động sản giá trị, nhiều biệt thự khủng rất thời thượng, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương, Bí thư Ban Cán sự đảng, Tổng Thanh tra Chính phủ, khai man trở thành Bộ trưởng, đảng tịch rõ ràng đảng viên đang sinh hoạt, chưa có bệnh K như Mãn, dũng cảm cung cấp thông tin để minh định tài sản, bị kiểm điểm đầu tháng 12/2014, lừa cả dân lừa cả nhà nước, không được nhà báo ủng hộ, học hết cấp 3 nên hùng biện chống tham nhũng rất ấn tượng vào bậc nhất nước, …
QUAN CHỨC VỀ HƯU CŨNG CẦN KÊ KHAI TÀI SẢN
Có hai loại, một loại giả danh bác Mãn lên đây khích bác các bác CCB để hai bên đánh nhau, quyết triệt hạ phe cánh thân hữu của bác Mãn để rồi ngư ông đắc lợi, loại này nham hiểm, thủ đoạn và có hại cho xã hội nếu nắm quyền, nếu không nói là còn tệ hại hơn nữa. Một loại khác là trong phe bác Mãn vì chủ mà chó sủa càn. Nói thật, nếu muốn trả thù các bác CCB thì các bác CCB, con cháu các bác không biết trả thù lại à. Anh đánh họ mười cú họ cũng trả đòn anh lại ba bốn cú, huống hồ nếu đánh thì các anh còn mất nhiều hơn nữa. Tốt nhất là êm đi.
Trả lờiXóaChúng ta cần biết: Vì sao anh hùng ngã ngựa?
Trả lờiXóaÔng Hồ Xuân Mãn
Cuối tháng 10/2014 vài tờ báo lề phải như Người Lao Động đăng tin Chủ tịch nước vừa ký Quyết định số 2721/QĐ CTN đề ngày 24/10/2014 hủy bỏ Quyết định cũng của Chủ tịch nước cách đây hơn 4 năm, phong Anh hùng các lực lượng vũ trang nhân dân cho ông Hồ Xuân Mãn do những thành tích nổi bật trong chiến tranh trên chiến trường Thừa Thiên – Huế.
Ông Hồ Xuân Mãn là ai? Vì sao ông Mãn được phong Anh hùng? Vì sao Quyết định phong Anh hùng lại bị hủy bỏ? Vì sao báo chí lề phải không dám đi sâu tìm hiểu, phân tích và rút kinh nghiệm sâu sắc về một vụ lừa bịp cỡ quốc gia nghiêm trọng như thế? Đây là vấn đề người dân nước ta cần biết rõ và cần được giải đáp cho ra lẽ. Đây cũng là một món nợ của Ban Tuyên giáo Trung Ương đảng CS, của Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân VN và của Ban Thi đua Trung Ương là những cơ quan then chốt trong quyết định việc phong Anh hùng phải giải thích đầy đủ cho công luận.
Tôi nêu sơ qua vài nét vụ việc này, đọc được trên mạng và báo địa phương (Thừa Thiên – Huế), nghĩ rằng đây là việc làm cần thiết để nâng cao dân trí về quê hương đất nước.
Ông Hồ Xuân Mãn được phong danh hiệu Anh hùng các lực lượng vũ trang nhân dân tại Đại hội thi đua yêu nước Thừa thiên – Huế tháng 8 năm 2010, khi đang là Bí thư T-nh ủy Thừa thiên – Huế, theo đúng thủ tục là do Thủ tướng đề nghị và Chủ tịch nước ký quyết định. Ông là ủy viên Ban Chấp hành Trung Ương Đảng trong 2 khóa IX và X, Bí thư Thành ủy từ năm 2001 đến năm 2011, về hưu sau đó.
Bản đề nghị tuyên dương anh hùng của ông Mãn được gửi lên Bộ Quốc phòng và Ban Thi đua Trung Ương được toàn thể 15 người trong Ban Thường vụ Tỉnh ủy nhất trí thông qua, trong đó có trình bày 17 thành tích nổi bật trong chiến tranh từ khi ông còn là trinh sát viên, chỉ huy du kích xã, rồi bộ đội địa phương huyện Phong Điền, cho đến tham gia chiến dịch cuối cùng tháng 3 năm 1975 trên địa bàn Thừa Thiên – Huế.
Bản tóm tắt thành tích cá nhân thật đặc biệt: “Từ năm 1969 đến năm 1975, ông Mãn đã đánh hơn 100 trận, diệt 150 tên địch, phá hủy một trực thăng Mỹ, phá hủy 37 xe quân sự, 33 lần là Dũng sỹ diệt Mỹ, nhiều lần được là Chiến sỹ thi đua, nhận nhiều Huân chương Kháng chiến, Chiến công, Giải phóng…”.
Sau khi thành tích của ông Mãn được công bố rộng rãi trên báo Nhân Dân, Quân đội Nhân Dân, rồi trên báo Thừa thiên – Huế, nhiều đồng đội cũ ở huyện Phong Điền, ở Huế liền phản ứng, gửi thư cho văn phòng tỉnh ủy chỉ rõ rằng bản tóm tắt thành tích đưa ra công khai của ông Mãn có nhiều phần giả tạo, có một số trận ông Mãn vắng mặt lại nói là có dự và lập công. Tỉnh ủy không trả lời. Những người thắc mắc còn bị đe dọa rất thô bạo, bị chụp mũ là “gây rối, bị phản động giật dây”. Số anh em trung thực đó càng thêm giận dữ, gặp nhau trao đổi ý kiến, trình bày ra Trung Ương, ra Bộ Quốc phòng. Sau 2 năm đấu tranh, đầu năm 2014 Bộ Chính trị mới cử đoàn cán bộ của Ban Kiểm tra Trung Ương vào điều tra. Đoàn Kiểm tra xuống địa phương gặp các nhân chứng còn sống của một số trận đánh, kết luận về từng thành tích một đã được ông Mãn miêu tả khi kể công để đi đến kết luận chung. Đó là xét 17 thành tích đã kể chỉ có 2 trận đánh là có thật, ông Mãn có tham dự, thành tích cá nhân ông Mãn là có thật trong thành tích chung, 7 trận đánh ông Mãn không có mặt, “cướp công” của người khác, 7 trận khác là dựng đứng lên, hoàn toàn tưởng tượng ra, không hề có thực. 33 lần được công nhận là Dũng sỹ diệt Mỹ đều là tự phong, không ai xác nhận. Nhất là chuyện cá nhân ông bằng khẩu súng và lựu đạn phá 1 trực thăng Mỹ cũng là bịa ra.
Ban Kiểm tra Trung Ương gửi báo cáo lên Trung Ương, Bộ Quốc phòng, Ban Thi đua Trung Ương và Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, đề nghị Chủ tịch nước ra quyết định hủy bỏ việc tuyên dương 4 năm trước, từ đó có quyết định ngày 24/10/2014 của ông Trương Tấn Sang, kết thúc cuộc lừa đảo ô nhục trên đỉnh cao quyền lực này.
(tt)
Trả lờiXóaVấn đề là lòng tham của con người sao mà có thể kỳ dị đến vậy. Đã vào Ban Chấp hành Trung Ương rồi, leo được lên đến chức Bí thư Tỉnh ủy Thừa Thiên – Huế rồi, nhà cao cửa rộng, quyền thế lãnh tụ một vùng rồi mà vẫn còn ham hố vô độ, thèm khát cái danh hiệu Anh hùng, kèm theo phụ cấp cho anh hùng mỗi tháng hơn 1 triệu đồng.
Cái niềm tự tin quá mức, nghĩ rằng là lãnh tụ số một thì bảo gì thuộc hạ chả làm theo, cho nên cả 15 ủy viên tỉnh ủy đều sẵn sàng ký không chút do dự vào bản chừng nhận thành tích cá nhân do ông Mãn đưa ra, họ không chút băn khoăn về con số hơn 100 trận đánh, diệt 150 địch, về 33 lần được danh hiệu Dũng sỹ diệt Mỹ, 37 lần phá hủy xe quân sự, nhất là một mình hạ và phá hủy được trực thăng Mỹ. Tất cả thành tay sai mù quáng của lãnh tụ.
Đây là nối dài tiếp theo của thành tích thiếu niên Lê Văn Tám tự đổ xăng vào người châm lửa đốt thành đuốc sống để chạy vào đốt cháy rụi kho xăng Pháp (do ông Trần Huy Liệu bịa ra), của Bế Văn Đàn lấy thân mình bịt lỗ châu mai cho đồng đội hạ đồn Tây, của Phan Đình Giót lấy thân mình chèn khẩu pháo khỏi lăn xuống vực thẳm…
Một điều kinh hoàng là ông Hồ Xuân Mãn từng được Ban Thi đua Trung Ương tuyên dương là một trong 3 bí thư tỉnh ủy trong cả nước gương mẫu nhất trong phong trào “Học tập và làm theo gương đạo đức của bác Hồ”. Trong khi uy tín ông Hồ bị xuống thấp nhất qua 2 cuốn hồi ký của triết gia Trần Đức Thảo và nhà báo Trần Đĩnh thì vụ Anh hùng vùng cố đô thất thế lao xuống bùn đen càng làm cho phong trào “học theo đạo đức của bác Hồ” thêm mỉa mai, hụt hẫng, biến thành trò cười.
Vẫn chưa hết. Bà con Thừa thiên – Huế biết khá rõ bà Hoàng Thị Cam, vợ ông Mãn, vốn là du kích thất học được đưa vào làm mậu dịch viên, rồi đưa lên làm ban sáng lập trường Trung học Nguyễn Đình Chiểu, nay lại trở thành bà Trưởng Ban Quản trị Lâm trường Mồng 1 thánh 5; em ruột ông Mãn là Hồ Xuân Phán, nguyên chỉ là dân vệ được đưa vào đảng, lên làm bí thư đảng ủy bưu điện, nay đã là giám đốc sở Thông tin Truyền thông tỉnh đầy thế lực. Còn con rể ông Mãn là Phương có tiếng ăn chơi ngang tàng được cơ cấu vào làm giám đốc Sở Giao thông Vận tải, nay đã là giám đốc Sở Kế họach và Đầu tư nhiều triển vọng. Chưa nói đến các ngành khác hầu hết đều là bạn bè thân thuộc phe cánh của “anh hùng trượt ngã” Hồ Xuân Mãn.
Thời thế nào có anh hùng ấy. Thời thế đảng CS trượt dài trong đà suy thoái tự diệt đã sinh ra cái quái thai anh hùng tự phong Hồ Xuân Mãn. Cả một chế độ đầy lừa dối bịp lẫn nhau. Muốn hoàn lương thành một đảng chân chính, vì dân vì nước, đảng CS phải dám mổ xẻ các vụ đại bịp ra trước dư luận, rút ra những bài học cần thiết, dám chịu sự giám sát nghiêm cách của nhân dân, dám tự chấp nhận sự ganh đua của các tổ chức chính trị bình đẳng trong đời sống dân chủ đích thật của cộng đồng dân tộc.
Blog Bùi Tín (VOA)
Con cac tau ni.....
Trả lờiXóacái con đó làm đươc chi nữa mô mà hàn hồ
Trả lờiXóaHỒ XUÂN MÃN chự trâu và gỡ mìn bằng cấp 1 còn chưa có mà phải mua, còn mua thêm Cử nhân Luật...rừng để leo cao chui sâu nữa, MÃN KHÔNG HỌC ĐẠI HỌC làm sao biết Chương trình Đại học của Chế độ cũ được ? giáo dục của “ngụy” là NỀN GIÁO DỤC hiện đại mô hình các nước tiên tiến phương Tây, đầu vào nhiều (dễ) đầu ra ít (khó) theo hình chóp (TỐT NGHIỆP ÍT VÀ GIỎI, AI CŨNG CÓ VIỆC LÀM) họ chú trọng chất lượng chứ không VÀO ĐƯỢC RA ĐƯỢC như bây chừ vẫn lạc hậu theo Liên xô cũ, CHẠY THEO SỐ LƯỢNG VÌ BỆNH THÀNH TÍCH quen thói dối trá để ngu dân. (Bộ trưởng GDĐT dốt còn lấy tiền dân đi học bổ túc tiếng Anh trước khi hưu ! Mới đây viết cái thư gửi chúc Thầy cô giáo 20/11 thì không ra hồn mà toàn là GS-TS cả ! ) SV VN ra trường thì hàng loạt mà yếu kém như gà công nghiệp nên KHÔNG CÓ VIỆC LÀM VÌ HỌC GIẢ BẰNG THẬT ! BỘ HỌC đào tạo hàng loạt TS GIẤY VÀ DÕM, sv ta ra nước ngoài càng xấu hổ thêm ! QUÂN SỰ HỌC ĐƯỜNG hàng năm trước đây thì cũng như SV các trường ĐH hiện nay về Phú Bài học GIÁO DỤC QUỐC PHÒNG đó thôi ! Chế độ nào cũng vậy. Ngô Yên Thi không Nhân Dân Tự Vệ chống phá CM như cả gia đình Mãn mà học ĐH để làm thầy giáo. Trước 1975 bất cứ ai có học ĐHCĐ cũng vậy thì khai vào lí lịch làm gì ? Rất tiếc mấy eng trên CÁI…VỤ THƯỜNG THƯỜNG cũng dốt đặc lòi ra không ai học ĐH cả, có học thì cũng tại chức chính trị bổ túc văn hóa a dua xu nịnh theo kẻ trí trá với đồng đội, KHAI MAN LỪA ĐẢNG ĐÁNH NGÔ YÊN THI ĐỂ LÊN CHỨC BÍ THƯ PHÚT 89 Thi thân cô thế cô mới oan ! HÒA ĐẠI NHÂN học cao đẳng chế độ cũ cũng biết nhưng bản chât ngụy quân tử nên ăn theo đám này. TÉ RA MỚI BIẾT LÀ CẢ LŨ NGU. Bây chừ thì MÃN bị quả báo nhân quả nhãn tiền, thân bại danh liệt thật LƯỚI TRỜI LỒNG LỘNG ông trời có mắt ! làm TÀ TRỊ hại Hồng Phiếu nâng Mậu Chi vì Chi chung nhiều rồi bán luôn Huda v.v…, rồi dựng đám cẩu đệ HÔ, MÉO, HIM lên v.v…tha hồ tung hoành vơ vét làm TTHuế đã nghèo còn nghèo thêm dân đen phải cày để bồi thường thiệt hại cho thằng Tàu vụ DỰ ÁN CHO THẰNG CÓ TIỀN ÁN TIỀN SỰ THUÊ BÀN THỜ CỬA KHẺM cả nước phản ứng, bị lộ đùn đẩy trách nhiệm cho nhau làm rối lên thì chỉ có tiền thuế của dân chịu. Qua đấu tranh của ND TTHuế và cả nước CT nước đã tước bỏ DANH HIỆU AHLLVTND của Mãn rồi, sắp tới nhân dân TTHuế đề nghị TBT đảng CSVN làm rõ vụ ĐẢNG TỊCH Mãn ra nữa KHÔNG LẼ HỒ XUÂN MÃN THAY TỔ CHỨC TỰ KẾT NẠP CHO MÌNH ? thì cỡ như mưu sĩ HÒA ĐẠI NHÂN và lũ bồi bút lấy đô la như HỮU THU, BẢO HÂN, QUỐC ANH, PHAN BÙI BẢO THY cũng hết phép chịu sầu thôi ! HÒA ĐẠI NHÂN tư vấn “chạy” bệnh án K cũng bị lộ rồi. Chỉ còn thành …HỒ XUÂN MÃN PHẦN !
Trả lờiXóaCó sếp như TCA - làm sếp một cơ quan hội đặc thù ở tỉnh KH. 1 loại ăn rất bẩn, cái gì cũng ăn (trừ c...), gậm nhấm công khố, lập quỹ đen, xem thường nguyên tắc tổ chức, xem thường cấp dưới, coi chi bộ, công đoàn là không ngang hàng với mình... bị nhiều cấp dưới phản ứng, góp ý nhiều lần nhưng không nghe, lại thì tìm cách ''chơi xấu'', bưng bít thông tin, cho ''ngồi chơi xơi nước'', triệt hạ đường trưởng thành chức của họ bằng quyền hạn của mình.
Trả lờiXóa