Còn nhớ câu nói rất ấn tượng của ông: “Chống tham nhũng như quét rác cầu thang, quét từ trên xuống chứ không phải quét từ dưới lên”. Cái hàm ý về việc phải xử lý các ông “quan” tham nhũng cỡ bự được đại biểu Thuyền ẩn dụ trong chuyện quét cầu thang đến nay vẫn nguyên tính thời sự.

Và chiều 29.10, thảo luận tại các đoàn về công tác phòng ngừa, chống vi phạm pháp luật và tội phạm, công tác phòng, chống tham nhũng năm 2013, đại biểu Nguyễn Bá Thuyền lại đưa ra một ý kiến có vẻ “dịu dàng” hơn, đó là đã có nhiều giải pháp để phòng, chống tham nhũng, nhưng chắc chỉ khi nào cán bộ tham nhũng “biết xấu hổ” thì mới chống được tham nhũng.

Nhưng làm thế nào để cán bộ tham nhũng biết xấu hổ thì ông Thuyền không nói, hay nói đúng hơn là không biết. Cái gọi là biết xấu hổ đó chính là lòng tự trọng, sự liêm sỉ, những giá trị thực quá hiếm hoi trong lúc này. Những kẻ tham nhũng đương nhiên biết rõ mình, trời biết, đất biết và dân biết họ tham nhũng.

Bởi vì, những người đưa tiền cho “quan trên” không bao giờ như anh thợ hớt tóc trong thần thoại Hy Lạp chỉ dám đào hố để trút xuống câu “vua Midas có cái tai lừa”, mà lu loa cho cả thiên hạ biết.

Cơ khổ là thế này, thời nay có quá nhiều ''anh thợ hớt tóc'' biết “vua Midas có cái tai lừa” chứ không chỉ một.

Vậy mà họ vẫn nhơn nhơn như không, vẫn tươi cười xuất hiện, vẫn dạy dỗ đạo đức, vẫn hô to khẩu hiệu chống tham nhũng. Không những họ không biết xấu hổ, mà tuồng như họ còn vênh váo tự hào nữa, thưa đại biểu Thuyền.

Sự cả thẹn chỉ có ở những người có nhân cách, cho nên dù làm “quan” ở chức vị nào họ cũng không dám đụng đến một đồng cắc của dân, của nước. Bởi vì đối với họ, đó là bất trung với nước, bất nghĩa với dân.

Cho nên chống tham nhũng, không thể chờ đợi ở sự biết xấu hổ, mà chỉ có duy nhất một thứ: Sự ngay thẳng của pháp luật.