Nhà văn Nguyễn Quang Hà
Đt dd:0982590414

Hồ Xuân Mãn làm bí thư tỉnh ủy, ủy viên trung ương đảng 2 nhiệm kỳ, cho nên dân Huế nói đến Hồ Xuân Mãn là đụng tới quyền lực và tiền. Ai còn lạ gì, để giải quyết công việc, Hồ Xuân Mãn thường vỗ ngực mình nói với đàn em: '' Đảng là ai? Đảng là tao đây. Thường vụ cũng là tao''. Nổi tiếng nhất là vụ Hồ Xuân Mãn dùng quyền để làm báo cáo xin phong tặng AHLLVTND. Tất cả có 17 thành tích thì 8 thành tích cướp công đồng đội , 7 thành tích khai khống . Khi đưa về huyện để làm thủ tục, người ký không được đọc, chỉ ký thôi, ký xong không được để lại bản lưu. Ở cấp tỉnh, thường vụ tỉnh ủy, cũng sợ Mãn nên phải làm theo, hội đồng thi đua khen thưởng tỉnh không họp cũng được chỉ đạo làm biên bản tờ trình, việc đó vi phạm các quy định của luật thi đua khen thưởng, có người còn ký vào thành tích gian dối của Mãn dù họ không biết gì về thành tích của Mãn. Còn tiền ư, tôi nghe kể lại rằng hôm làm kỷ niệm sinh nhật Hồ Xuân Mãn ở nhà, Chiến Hữu phó tổng biên tập báo Thừa Thiên Huế đến muộn, Mãn đang vui vẻ với khách trong nhà, vợ Mãn ra đón Chiến Hữu nhận hoa nhưng khi kiểm tra bó hoa, không thấy có phong bì, vợ Mãn liền vứt bó hoa vào sọt rác, bỏ Chiến Hữu chơ vơ giữa sân. Việc chạy chức hội đồng quản trị bia Huda có người phải mất tiền tỷ.
Bản chất của Mãn là độc đoán, gia trưởng, bản vị, tham lam, háo sắc. Khi Mãn nắm quyền cao nhất tỉnh, Mãn dùng quyền của mình làm hư hỏng cán bộ Thừa Thiên Huế. Một trong những trọng trách của người cầm quyền là dùng người tài, đúng như Thân Nhân Trung đã nói: Hiền là tài nguyên khí quốc gia, song trình độ văn hóa của Hồ Xuân Mãn thấp cộng với lòng tham nên Mãn chỉ dùng những người trong dòng dõi của mình và những kẻ luôn xu nịnh mình. Chính vì thế trong dư luận Mãn bị dân coi thường.
Vợ Mãn, Hoàng Thị Cam là một ví dụ. Cam có làm du kích trong kháng chiến chống Mỹ, sau giải phóng làm mậu dịch viên của công ty Thương nghiệp Hương Điền, song về trình độ văn hóa, Cam chưa học hết tiểu học, vì thế phải nghỉ theo chính sách 176. Thế mà sau này, Mãn dùng quyền lực cho Cam làm hưu trí, đưa Cam làm thành viên ban sáng lập trường trung học Nguyễn Đình Chiểu, chưa hết, tiếp đó Mãn còn bố trí cho Cam làm chủ tịch hội đồng quản trị của công ty lâm nghiệp mang tên công ty mồng 1 tháng 5 do Hoàng Bằng làm giám đốc.
Còn Hồ Xuân Phán, em ruột Mãn, trong chế độ cũ là đoàn viên nhân dân tự vệ, cùng cha là Hồ Bàng làm toán trưởng bình định cầm súng chống lại cách mạng. Thành tích lớn đến nỗi chính quyền Thiệu tặng ông hồ Bàng một chiếc xe máy cày. Sau các chiến sĩ cách mạng ở Phong An đưa Phán lên rừng là du kích. Hòa bình Phán về bưu điện năm 1995 Phán được bầu làm trưởng phòng bưu điện huyện Phong Điền.
Dẫu lúc ấy Phán chưa học xong chương trình cấp 2, muốn cho em mở mặt, Mãn đã dùng quyền đưa em lên làm bí thư đảng ủy bưu điện kiêm trưởng phòng tổ chức. Tiếp theo, Mãn cho Phán về làm giám đốc Sở Thông Tin& Truyền Thông, dù Phán chả biết thông tin truyền thông là gì. Cán bộ trong ngành có câu ca chê vui này:
''Có đâu như sở truyền thông,
trí tuệ thì ít lá lông thì nhiều''.
Rất tai tiếng là vụ Nguyễn Văn Phương, con rể Mãn. Tai tiếng thứ nhất là: Cha Phương vốn là con nuôi của ông nội Mãn, Phương lấy con Mãn, hóa ra chú lấy cháu, dẫu đã có thời cha Phương đã bỏ họ Nguyễn đổi sang họ Hồ. Tai tiếng thứ hai là khi cha Phương làm giám đốc cảng Thuận An, cho chiếc tàu 06 sang Trung Quốc buôn lậu, tàu chìm chết gần 10 người. Mãn đã đứng ra chạy cho cha Phương thoát nạn. Tiếp theo là tai tiếng về Phương. Phương học đại học toán, ra trường không xin được việc làm, cha Phương cho Phương xuống cảng làm việc. Khi là con rể, Mãn cho Phương về làm ở phong kế hoạch tài vụ sở Giao Thông Vận Tải, một năm sau đưa lên làm phó phòng. Để con rể lên làm trưởng phòng, Mãn đã dùng thủ đoạn cho tách phòng kế hoạch tài vụ ra làm 2, nghiễm nhiên Phương lên làm trưởng phòng kế hoạch. 2 năm sau Mãn cho Phương làm phó giám đốc sở Giao Thông&Vận Tải. Khi việc bỏ phiếu, Phương không đủ phiếu, trượt. Mấy tháng sau, Mãn bàn với tổ chức sở Giao thông cho bầu lại, có sự chỉ đạo của Mãn, nên Phương trúng phó giám đốc sở Giao Thông&Vận Tải. Có quyền trong tay, lại có ô dù, Phương trở nên cao ngạo. Một đêm đi uống rượu về cơ quan, Phương say, đập phá tan tành bàn ghế, cửa kính, bảo vệ sợ chạy hết, Tuân giám đốc sở Giao Thông&Vận Tải phải gọi cho Mãn, đang đêm Mãn chạy qua, Phương mới chịu nghe. Thấy Phương mất uy tín ở sở Giao Thông&Vận Tải, Mãn dùng quyền điều Phương ra làm chủ tịch huyện Hương Trà. Phương chả biết gì về kinh tế đầu tư, nông nghiệp. Thời gian làm chủ tịch huyện Phương đã vi phạm nhiều vụ việc về đất đai gây hậu quả nghiêm trọng đến nay giải quyết chưa xong. Phương không bị kiểm điểm lại được Mãn đưa lên làm phó giám đốc sở Kế hoạch & Đầu Tư chuẩn bị cho bước tiến cao hơn. Tính việc con rể lên ngôi, Mãn điều Trần Duy Phước đi khỏi hội đồng nhân dân tỉnh, chuyển Tôn Thất Bá giám đốc sở Kế hoạch & Đầu Tư lên thay Phước. Ghế giám đốc sở Kế hoạch & Đầu Tư đầu tư trống, Mãn kéo Phương lên đặt vào chỗ đó. Thủ đoạn này bị chậm lại do Bá sắp về hưu nên Bá không đi, Phương phải làm phó cho Bá một thời gian mới lên giám đốc sở Kế hoạch & đầu tư. Trước khi Mãn về hưu, Mãn tổ chức kế hoạch và cơ cấu cán bộ, ấy là năm 2009. Mãn đưa Phương vào cán bộ nguồn, để năm 2015 đại hội đảng bộ tỉnh, Phương sẽ được đưa lên phó chủ tịch UBND tỉnh, ủy viên thường vụ tỉnh ủy. Quy hoạch nhiệm kỳ sau Phương sẽ là Bí thư tỉnh ủy Thừa Thiên Huế. Mọi việc Mãn đã lo toan đầy đủ và lệnh cho tay chân mình rồi. Hiện nay Phương đang đi học đào tạo cán bộ nguồn chiến lược ở Trung ương. Tới đây Phương sẽ sao đây?.
Trường Hợp Nguyễn Đại Vui cũng thật là đặc biệt, Vui gọi Mãn là cậu, Vui chỉ là viên chức nhà nước trong ban quản lý dự án của huyện Phong Điền. Đại hội đảng bộ huyện Phong Điền vào tháng 7 năm 2010 chuẩn bị cơ cấu Nguyễn Văn Sơn, con trai duy nhất liệt sĩ, cháu bà mẹ Việt Nam anh hùng, đang là phó chủ tịch huyện đầy tín nhiệm với dân, sẽ bầu làm chủ tịch huyện. Trước tình hình ấy, Mãn lại muốn Nguyễn Đại Vui làm chủ tịch, thế là lập tức Mãn điều Nguyễn Văn Sơn lên tỉnh làm phó ban quản lý các khu công nghiệp, thế ngay chân Vui vào chỗ của Sơn. Mãn về chỉ đạo trực tiếp đại hội. Quyền thế, nói gì mà ai chả phải nghe. Cho đến nay dẫu Vui đang làm chủ tịch, dân Phong Điền vẫn không coi Vui ra gì. Việc làm này Mãn đã vi phạm luật về công chức viên chức nhà nước.
Ở Thừa Thiên Huế, Mãn chỉ cần "ho" lên một tiếng là các quan chức dưới quyền chỉ còn biết im lặng, cúi đầu. Ví dụ ở nhà Hồ Văn Minh tại Phú Thượng, Phú Vang. Minh gọi là quán Nhất Hồ tức nhất Hồ Xuân Mãn. Tại đây, khi máu dê nỗi lên, Mãn đã ôm một cô gái phục vụ trong nhà hàng, đã bị cô gái ấy cho ăn một cái tát nổ đom đóm mắt, báo chí lên tiếng ầm ĩ, quan chức Huế có ai dám nói một câu nào đâu, nếu là kẻ khác thì chuyện đã tanh bành ra rồi. Mãn đã cho tay chân tới tận nhà cô gái ấy, đưa cho cô một khoảng tiền lớn để cô vào ở trong Lâm Đồng, dập đầu mối. Mãn lệnh cho Nguyễn Văn Phương, con rể mình, chủ tịch huyện Hương Trà và Võ Hàng, bí thư Hương Trà giao cho Hồ Văn Minh 2 Miếng đất một miếng gần 3.000 mét vuông và một miếng gần 8.000 mét vuông, toàn loại đất nhất đẳng điền ở thôn Giáp Nhì, xã Hương Vân, huyện Hương Trà để Minh xây dựng khu dịch vụ massage, karaoke và hoạt động kinh doanh. Vụ giao đất này vi phạm nghị định 69/2009 ND-CP, dân kêu oan oái, vẫn không ai dám động tới nhà hàng Thế Hệ Mới bên đường quốc lộ sô 1 của Hồ Văn Minh, con Hồ Lê đại úy ngụy. Có quyền trong tay nên Mãn muốn gì được đó. Trường hợp Trần Công Phú cũng làm một ví dụ, Phú gọi Mãn là anh, một sĩ quan công an bình thường với cấp hàm thượng úy, không có thành tích, công trạng gì đột xuất, đùng một cái giám đốc sở Công an phong cho Trần Công Phú quân hàm đại úy, và đề bạt ngay Phú lên phó phòng an ninh. Ngồi chưa ấm chỗ, Phú được đề bạt ngay lên làm phó giám đốc sở ngoại vụ. Ở ngoại vụ quan hệ thường xuyên với khách hàng nước ngoài, song phú không hề có một chữ ngoại ngữ nào. Lý lẽ thường xuyên của việc nâng cấp chức, tăng cường cán bộ quản lý là phải chọn người có năng lực, phải có đạo đức để quán xuyến công việc quản lý của mình. Mãn đâu có hiểu được trách nhiệm ấy, miễn là thổi con cháu mình lên, thế là xong.
Lẽ đời, người có quyền, dùng thế mạnh của quyền lực để giúp dân giúp nước. Còn Mãn, quyền lực bị bọn tay chân xu nịnh thao túng mất. Nguyễn Viết Hoạch, có ông nội là lý trưởng gian ác, cha là thành viên tích cực Đảng cần lao của Diệm, chú là cảnh sát ngụy, chuyên đi giết cán bộ nằm vùng. Hoạch học trung học nông lâm súc ngụy, hòa bình lên làm ở A Lưới. Ông Lô đã viết kiểm điểm về việc xác nhận lý lịch cho Hoạch để Hoạch trở thành đảng viên. Vậy mà Mãn đã cho Hoạch về Phong Điền đưa lên làm chủ tịch huyện. Thành tích lớn nhất của Hoạch là dùng quỷ WB và JBIC là vốn vay của ngân hàng thế giới hợp tác quốc tế Nhật Bản để hổ trợ người nghèo trồng rừng. Hoạch đã lấy số tiền ấy và 3.204 héc-ta rừng giao hết cho cán bộ hàng ngũ huyện cùng ê kíp và bà con của mình. Riêng Hoàng Bằng, tay chân của Mãn, được chia tới 122 héc-ta. nhờ vợ Mãn đứng đầu đơn xin cấp đất rừng. Dân bất bình về hành vi coi thường pháp luật Hoạch vi phạm hiệp ước này. Để che chở cho Hoạch, Mãn đã điều Hoạch lên tỉnh làm phó giám đốc sở Nông nghiệp & phát triển nông thôn, kiêm Cục trưởng cục Kiểm lâm. Dân gọi đây là vụ Hồ Xuân Mãn đưa tên địa tặc huyện lên làm lâm tặc tỉnh.
Cho đến bây giờ chuyện Huỳnh Ngọc Sơn ở Huế đang còn rất ồn ào. Sơn là cán bộ cục thuế của tỉnh được sự nâng đở của Hồ Xuân Mãn, Sơn được đưa lên làm phó phòng rồi trưởng phòng thuế. Được làm trưởng phòng thuế, Sơn rất thích, nên Sơn Chiều Mãn hết chỗ nói. Mãn thích đánh bạc, Sơn mở sòng bạc tại chỗ những nơi Mãn Thích, rồi đưa tiền cho Mãn chơi. Đối tượng chơi bạc của Mãn là những người đang nhờ cậy Mãn. Dĩ nhiên đánh bạc với Mãn họ "phải" thua, để cho Mãn thắng. Khi hết tiền, Sơn cho họ vay cả hàng 100 triệu để chơi tiếp. Tất nhiên Sơn vẫn có lợi. Cho nên bên Sơn, lúc nào Mãn cũng vui vẻ. Và Mãn đã phong cho Sơn cục trưởng cục thuế. Ỷ vào Mãn, Sơn làm càn, khi thanh tra tỉnh về kiểm tra, năm ấy là năm 2009, Sơn sai phạm trong việc quản lý thuế, làm thất thoát tới 70 tỷ đồng, Sơn không những không bị kỷ luật mà Mãn còn phong cho Sơn chức giám đốc Sở tài chính sau đó đưa vào tỉnh ủy. Có Mãn, Sơn còn sợ ai. Cho nên lúc nào Sơn cũng ta bà. Hiện Sơn là một đại gia, sở hữu nhều đất ở vị trí đắc lợi, trong đó có một cơ sở nhà đất mang tên mẹ Sơn ở thôn Bốn, xã Thủy Phương, huyện Hương Thủy. Đông nhất là tối thứ 6, tối thứ 7 hàng tuần, sòng bạc được mở ra, còn gì vui hơn những đêm được hú hí với nhau kiểu này.
Nguyễn Hữu Trân còn được Mãn bốc lên tận trời. Trước giải phóng, Trân chỉ là một anh thợ mộc, trình độ văn hóa mới học xong cấp II, nhưng là liên toán trưởng nhân dân tự vệ, cầm súng của địch bảo vệ Nội thành, được chính quyền ngụy đánh giá là một người lính tin cậy. Sau giải phóng, làm thế nào đó, Trân trở thành cán bộ cốt cán của phường Thuận Hòa, rồi được bầu làm bí thư phường, Mãn cho Trân làm phó giám đốc Sở thương mại, kiêm cục trưởng Cục quản lý thị trường. Chưa hết, không lâu sau, Nguyễn Hữu Trân được Mãn đưa về thay đồng chí Nguyễn Thị Thúy Hòa. Phó chủ tịch UBND tỉnh, tỉnh ủy viên của tỉnh làm trưởng ban quản lý các khu công nghiệp của tỉnh. Thúy Hòa nhận lệnh mà không được báo trước một lời...
Nói chuyện Hồ Xuân Mãn dùng quyền của mình hạ cấp người kia, nâng cấp người này thì kể mãi không hết. Với danh nghĩa là luân chuyển cán bộ kiểu này nên đội ngũ cán bộ cốt cán trong tỉnh rất sợ Mãn không dám đấu tranh gì cả, ngay cả trong thường vụ tỉnh ủy cũng thỏa hiệp với Mãn để cùng hưởng lợi. Có người hỏi: "Tại sao Mãn toàn chơi với những kẻ đầu không ra đầu, đuôi không ra đuôi thế nhỉ?", câu hỏi ấy được đáp ngay: "các cụ mình đã nói rồi: Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã mà lại". Dư luận nói rằng: Những ai được Mãn nâng cấp đều phải mang tiền tới nộp cho Mãn cả. Ngày hôm nay được nâng cấp, mai không mang tiền tới nộp, mốt bị cách chức ngay. Mãn đã làm hư hỏng đội ngủ cán bộ ở Thừa Thiên Huế là như thế. Hèn chi khi xét Thừa Thiên Huế chưa lên được thành phố trực thuộc trung ương, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đánh giá: Một trong những nguyên nhân đó là cán bộ Thừa Thiên Huế chưa đủ tầm. Nguyên nhân này trách nhiệm của Mãn là lớn nhất.
Chuyện Mãn lừa tỉnh ủy, lừa nhân dân để làm báo cáo xin phong tặng danh hiệu AHLLVTND là không khó hiểu tí nào. Đúng là lòng tham vô đáy. Dân Thừa Thiên Huế ngồi với nhau chỗ nào cũng thắc mắc: Tại sao Ban bí thư trung ương đã có thông báo thu hồi anh hùng của Hồ Xuân Mãn mà cho đến nay đã hơn nữa năm trời tại sao nhà nước vẫn chưa ra quyết định thu hồi anh hùng của Hồ Xuân Mãn nhỉ? Ai là người đã làm trì trệ trọng trách này?
Mãn đã gạt người tài sang một bên, chỉ dùng bọn xu nịnh, cơ hội, làm cho tỉnh mình tụt hậu là phải lắm. Dân Thừa Thiên Huế bảo nhau: tỉnh chúng mình thật xót xa, xấu hổ khi có một bí thư tỉnh ủy hai nhiệm kỳ, hai nhiệm kỳ làm ủy viên trung ương đảng như Hồ Xuân Mãn.
Đt dd:0982590414
Hồ Xuân Mãn làm bí thư tỉnh ủy, ủy viên trung ương đảng 2 nhiệm kỳ, cho nên dân Huế nói đến Hồ Xuân Mãn là đụng tới quyền lực và tiền. Ai còn lạ gì, để giải quyết công việc, Hồ Xuân Mãn thường vỗ ngực mình nói với đàn em: '' Đảng là ai? Đảng là tao đây. Thường vụ cũng là tao''. Nổi tiếng nhất là vụ Hồ Xuân Mãn dùng quyền để làm báo cáo xin phong tặng AHLLVTND. Tất cả có 17 thành tích thì 8 thành tích cướp công đồng đội , 7 thành tích khai khống . Khi đưa về huyện để làm thủ tục, người ký không được đọc, chỉ ký thôi, ký xong không được để lại bản lưu. Ở cấp tỉnh, thường vụ tỉnh ủy, cũng sợ Mãn nên phải làm theo, hội đồng thi đua khen thưởng tỉnh không họp cũng được chỉ đạo làm biên bản tờ trình, việc đó vi phạm các quy định của luật thi đua khen thưởng, có người còn ký vào thành tích gian dối của Mãn dù họ không biết gì về thành tích của Mãn. Còn tiền ư, tôi nghe kể lại rằng hôm làm kỷ niệm sinh nhật Hồ Xuân Mãn ở nhà, Chiến Hữu phó tổng biên tập báo Thừa Thiên Huế đến muộn, Mãn đang vui vẻ với khách trong nhà, vợ Mãn ra đón Chiến Hữu nhận hoa nhưng khi kiểm tra bó hoa, không thấy có phong bì, vợ Mãn liền vứt bó hoa vào sọt rác, bỏ Chiến Hữu chơ vơ giữa sân. Việc chạy chức hội đồng quản trị bia Huda có người phải mất tiền tỷ.
Bản chất của Mãn là độc đoán, gia trưởng, bản vị, tham lam, háo sắc. Khi Mãn nắm quyền cao nhất tỉnh, Mãn dùng quyền của mình làm hư hỏng cán bộ Thừa Thiên Huế. Một trong những trọng trách của người cầm quyền là dùng người tài, đúng như Thân Nhân Trung đã nói: Hiền là tài nguyên khí quốc gia, song trình độ văn hóa của Hồ Xuân Mãn thấp cộng với lòng tham nên Mãn chỉ dùng những người trong dòng dõi của mình và những kẻ luôn xu nịnh mình. Chính vì thế trong dư luận Mãn bị dân coi thường.
Vợ Mãn, Hoàng Thị Cam là một ví dụ. Cam có làm du kích trong kháng chiến chống Mỹ, sau giải phóng làm mậu dịch viên của công ty Thương nghiệp Hương Điền, song về trình độ văn hóa, Cam chưa học hết tiểu học, vì thế phải nghỉ theo chính sách 176. Thế mà sau này, Mãn dùng quyền lực cho Cam làm hưu trí, đưa Cam làm thành viên ban sáng lập trường trung học Nguyễn Đình Chiểu, chưa hết, tiếp đó Mãn còn bố trí cho Cam làm chủ tịch hội đồng quản trị của công ty lâm nghiệp mang tên công ty mồng 1 tháng 5 do Hoàng Bằng làm giám đốc.
Còn Hồ Xuân Phán, em ruột Mãn, trong chế độ cũ là đoàn viên nhân dân tự vệ, cùng cha là Hồ Bàng làm toán trưởng bình định cầm súng chống lại cách mạng. Thành tích lớn đến nỗi chính quyền Thiệu tặng ông hồ Bàng một chiếc xe máy cày. Sau các chiến sĩ cách mạng ở Phong An đưa Phán lên rừng là du kích. Hòa bình Phán về bưu điện năm 1995 Phán được bầu làm trưởng phòng bưu điện huyện Phong Điền.
Dẫu lúc ấy Phán chưa học xong chương trình cấp 2, muốn cho em mở mặt, Mãn đã dùng quyền đưa em lên làm bí thư đảng ủy bưu điện kiêm trưởng phòng tổ chức. Tiếp theo, Mãn cho Phán về làm giám đốc Sở Thông Tin& Truyền Thông, dù Phán chả biết thông tin truyền thông là gì. Cán bộ trong ngành có câu ca chê vui này:
''Có đâu như sở truyền thông,
trí tuệ thì ít lá lông thì nhiều''.
Rất tai tiếng là vụ Nguyễn Văn Phương, con rể Mãn. Tai tiếng thứ nhất là: Cha Phương vốn là con nuôi của ông nội Mãn, Phương lấy con Mãn, hóa ra chú lấy cháu, dẫu đã có thời cha Phương đã bỏ họ Nguyễn đổi sang họ Hồ. Tai tiếng thứ hai là khi cha Phương làm giám đốc cảng Thuận An, cho chiếc tàu 06 sang Trung Quốc buôn lậu, tàu chìm chết gần 10 người. Mãn đã đứng ra chạy cho cha Phương thoát nạn. Tiếp theo là tai tiếng về Phương. Phương học đại học toán, ra trường không xin được việc làm, cha Phương cho Phương xuống cảng làm việc. Khi là con rể, Mãn cho Phương về làm ở phong kế hoạch tài vụ sở Giao Thông Vận Tải, một năm sau đưa lên làm phó phòng. Để con rể lên làm trưởng phòng, Mãn đã dùng thủ đoạn cho tách phòng kế hoạch tài vụ ra làm 2, nghiễm nhiên Phương lên làm trưởng phòng kế hoạch. 2 năm sau Mãn cho Phương làm phó giám đốc sở Giao Thông&Vận Tải. Khi việc bỏ phiếu, Phương không đủ phiếu, trượt. Mấy tháng sau, Mãn bàn với tổ chức sở Giao thông cho bầu lại, có sự chỉ đạo của Mãn, nên Phương trúng phó giám đốc sở Giao Thông&Vận Tải. Có quyền trong tay, lại có ô dù, Phương trở nên cao ngạo. Một đêm đi uống rượu về cơ quan, Phương say, đập phá tan tành bàn ghế, cửa kính, bảo vệ sợ chạy hết, Tuân giám đốc sở Giao Thông&Vận Tải phải gọi cho Mãn, đang đêm Mãn chạy qua, Phương mới chịu nghe. Thấy Phương mất uy tín ở sở Giao Thông&Vận Tải, Mãn dùng quyền điều Phương ra làm chủ tịch huyện Hương Trà. Phương chả biết gì về kinh tế đầu tư, nông nghiệp. Thời gian làm chủ tịch huyện Phương đã vi phạm nhiều vụ việc về đất đai gây hậu quả nghiêm trọng đến nay giải quyết chưa xong. Phương không bị kiểm điểm lại được Mãn đưa lên làm phó giám đốc sở Kế hoạch & Đầu Tư chuẩn bị cho bước tiến cao hơn. Tính việc con rể lên ngôi, Mãn điều Trần Duy Phước đi khỏi hội đồng nhân dân tỉnh, chuyển Tôn Thất Bá giám đốc sở Kế hoạch & Đầu Tư lên thay Phước. Ghế giám đốc sở Kế hoạch & Đầu Tư đầu tư trống, Mãn kéo Phương lên đặt vào chỗ đó. Thủ đoạn này bị chậm lại do Bá sắp về hưu nên Bá không đi, Phương phải làm phó cho Bá một thời gian mới lên giám đốc sở Kế hoạch & đầu tư. Trước khi Mãn về hưu, Mãn tổ chức kế hoạch và cơ cấu cán bộ, ấy là năm 2009. Mãn đưa Phương vào cán bộ nguồn, để năm 2015 đại hội đảng bộ tỉnh, Phương sẽ được đưa lên phó chủ tịch UBND tỉnh, ủy viên thường vụ tỉnh ủy. Quy hoạch nhiệm kỳ sau Phương sẽ là Bí thư tỉnh ủy Thừa Thiên Huế. Mọi việc Mãn đã lo toan đầy đủ và lệnh cho tay chân mình rồi. Hiện nay Phương đang đi học đào tạo cán bộ nguồn chiến lược ở Trung ương. Tới đây Phương sẽ sao đây?.
Trường Hợp Nguyễn Đại Vui cũng thật là đặc biệt, Vui gọi Mãn là cậu, Vui chỉ là viên chức nhà nước trong ban quản lý dự án của huyện Phong Điền. Đại hội đảng bộ huyện Phong Điền vào tháng 7 năm 2010 chuẩn bị cơ cấu Nguyễn Văn Sơn, con trai duy nhất liệt sĩ, cháu bà mẹ Việt Nam anh hùng, đang là phó chủ tịch huyện đầy tín nhiệm với dân, sẽ bầu làm chủ tịch huyện. Trước tình hình ấy, Mãn lại muốn Nguyễn Đại Vui làm chủ tịch, thế là lập tức Mãn điều Nguyễn Văn Sơn lên tỉnh làm phó ban quản lý các khu công nghiệp, thế ngay chân Vui vào chỗ của Sơn. Mãn về chỉ đạo trực tiếp đại hội. Quyền thế, nói gì mà ai chả phải nghe. Cho đến nay dẫu Vui đang làm chủ tịch, dân Phong Điền vẫn không coi Vui ra gì. Việc làm này Mãn đã vi phạm luật về công chức viên chức nhà nước.
Ở Thừa Thiên Huế, Mãn chỉ cần "ho" lên một tiếng là các quan chức dưới quyền chỉ còn biết im lặng, cúi đầu. Ví dụ ở nhà Hồ Văn Minh tại Phú Thượng, Phú Vang. Minh gọi là quán Nhất Hồ tức nhất Hồ Xuân Mãn. Tại đây, khi máu dê nỗi lên, Mãn đã ôm một cô gái phục vụ trong nhà hàng, đã bị cô gái ấy cho ăn một cái tát nổ đom đóm mắt, báo chí lên tiếng ầm ĩ, quan chức Huế có ai dám nói một câu nào đâu, nếu là kẻ khác thì chuyện đã tanh bành ra rồi. Mãn đã cho tay chân tới tận nhà cô gái ấy, đưa cho cô một khoảng tiền lớn để cô vào ở trong Lâm Đồng, dập đầu mối. Mãn lệnh cho Nguyễn Văn Phương, con rể mình, chủ tịch huyện Hương Trà và Võ Hàng, bí thư Hương Trà giao cho Hồ Văn Minh 2 Miếng đất một miếng gần 3.000 mét vuông và một miếng gần 8.000 mét vuông, toàn loại đất nhất đẳng điền ở thôn Giáp Nhì, xã Hương Vân, huyện Hương Trà để Minh xây dựng khu dịch vụ massage, karaoke và hoạt động kinh doanh. Vụ giao đất này vi phạm nghị định 69/2009 ND-CP, dân kêu oan oái, vẫn không ai dám động tới nhà hàng Thế Hệ Mới bên đường quốc lộ sô 1 của Hồ Văn Minh, con Hồ Lê đại úy ngụy. Có quyền trong tay nên Mãn muốn gì được đó. Trường hợp Trần Công Phú cũng làm một ví dụ, Phú gọi Mãn là anh, một sĩ quan công an bình thường với cấp hàm thượng úy, không có thành tích, công trạng gì đột xuất, đùng một cái giám đốc sở Công an phong cho Trần Công Phú quân hàm đại úy, và đề bạt ngay Phú lên phó phòng an ninh. Ngồi chưa ấm chỗ, Phú được đề bạt ngay lên làm phó giám đốc sở ngoại vụ. Ở ngoại vụ quan hệ thường xuyên với khách hàng nước ngoài, song phú không hề có một chữ ngoại ngữ nào. Lý lẽ thường xuyên của việc nâng cấp chức, tăng cường cán bộ quản lý là phải chọn người có năng lực, phải có đạo đức để quán xuyến công việc quản lý của mình. Mãn đâu có hiểu được trách nhiệm ấy, miễn là thổi con cháu mình lên, thế là xong.
Lẽ đời, người có quyền, dùng thế mạnh của quyền lực để giúp dân giúp nước. Còn Mãn, quyền lực bị bọn tay chân xu nịnh thao túng mất. Nguyễn Viết Hoạch, có ông nội là lý trưởng gian ác, cha là thành viên tích cực Đảng cần lao của Diệm, chú là cảnh sát ngụy, chuyên đi giết cán bộ nằm vùng. Hoạch học trung học nông lâm súc ngụy, hòa bình lên làm ở A Lưới. Ông Lô đã viết kiểm điểm về việc xác nhận lý lịch cho Hoạch để Hoạch trở thành đảng viên. Vậy mà Mãn đã cho Hoạch về Phong Điền đưa lên làm chủ tịch huyện. Thành tích lớn nhất của Hoạch là dùng quỷ WB và JBIC là vốn vay của ngân hàng thế giới hợp tác quốc tế Nhật Bản để hổ trợ người nghèo trồng rừng. Hoạch đã lấy số tiền ấy và 3.204 héc-ta rừng giao hết cho cán bộ hàng ngũ huyện cùng ê kíp và bà con của mình. Riêng Hoàng Bằng, tay chân của Mãn, được chia tới 122 héc-ta. nhờ vợ Mãn đứng đầu đơn xin cấp đất rừng. Dân bất bình về hành vi coi thường pháp luật Hoạch vi phạm hiệp ước này. Để che chở cho Hoạch, Mãn đã điều Hoạch lên tỉnh làm phó giám đốc sở Nông nghiệp & phát triển nông thôn, kiêm Cục trưởng cục Kiểm lâm. Dân gọi đây là vụ Hồ Xuân Mãn đưa tên địa tặc huyện lên làm lâm tặc tỉnh.
Cho đến bây giờ chuyện Huỳnh Ngọc Sơn ở Huế đang còn rất ồn ào. Sơn là cán bộ cục thuế của tỉnh được sự nâng đở của Hồ Xuân Mãn, Sơn được đưa lên làm phó phòng rồi trưởng phòng thuế. Được làm trưởng phòng thuế, Sơn rất thích, nên Sơn Chiều Mãn hết chỗ nói. Mãn thích đánh bạc, Sơn mở sòng bạc tại chỗ những nơi Mãn Thích, rồi đưa tiền cho Mãn chơi. Đối tượng chơi bạc của Mãn là những người đang nhờ cậy Mãn. Dĩ nhiên đánh bạc với Mãn họ "phải" thua, để cho Mãn thắng. Khi hết tiền, Sơn cho họ vay cả hàng 100 triệu để chơi tiếp. Tất nhiên Sơn vẫn có lợi. Cho nên bên Sơn, lúc nào Mãn cũng vui vẻ. Và Mãn đã phong cho Sơn cục trưởng cục thuế. Ỷ vào Mãn, Sơn làm càn, khi thanh tra tỉnh về kiểm tra, năm ấy là năm 2009, Sơn sai phạm trong việc quản lý thuế, làm thất thoát tới 70 tỷ đồng, Sơn không những không bị kỷ luật mà Mãn còn phong cho Sơn chức giám đốc Sở tài chính sau đó đưa vào tỉnh ủy. Có Mãn, Sơn còn sợ ai. Cho nên lúc nào Sơn cũng ta bà. Hiện Sơn là một đại gia, sở hữu nhều đất ở vị trí đắc lợi, trong đó có một cơ sở nhà đất mang tên mẹ Sơn ở thôn Bốn, xã Thủy Phương, huyện Hương Thủy. Đông nhất là tối thứ 6, tối thứ 7 hàng tuần, sòng bạc được mở ra, còn gì vui hơn những đêm được hú hí với nhau kiểu này.
Nguyễn Hữu Trân còn được Mãn bốc lên tận trời. Trước giải phóng, Trân chỉ là một anh thợ mộc, trình độ văn hóa mới học xong cấp II, nhưng là liên toán trưởng nhân dân tự vệ, cầm súng của địch bảo vệ Nội thành, được chính quyền ngụy đánh giá là một người lính tin cậy. Sau giải phóng, làm thế nào đó, Trân trở thành cán bộ cốt cán của phường Thuận Hòa, rồi được bầu làm bí thư phường, Mãn cho Trân làm phó giám đốc Sở thương mại, kiêm cục trưởng Cục quản lý thị trường. Chưa hết, không lâu sau, Nguyễn Hữu Trân được Mãn đưa về thay đồng chí Nguyễn Thị Thúy Hòa. Phó chủ tịch UBND tỉnh, tỉnh ủy viên của tỉnh làm trưởng ban quản lý các khu công nghiệp của tỉnh. Thúy Hòa nhận lệnh mà không được báo trước một lời...
Nói chuyện Hồ Xuân Mãn dùng quyền của mình hạ cấp người kia, nâng cấp người này thì kể mãi không hết. Với danh nghĩa là luân chuyển cán bộ kiểu này nên đội ngũ cán bộ cốt cán trong tỉnh rất sợ Mãn không dám đấu tranh gì cả, ngay cả trong thường vụ tỉnh ủy cũng thỏa hiệp với Mãn để cùng hưởng lợi. Có người hỏi: "Tại sao Mãn toàn chơi với những kẻ đầu không ra đầu, đuôi không ra đuôi thế nhỉ?", câu hỏi ấy được đáp ngay: "các cụ mình đã nói rồi: Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã mà lại". Dư luận nói rằng: Những ai được Mãn nâng cấp đều phải mang tiền tới nộp cho Mãn cả. Ngày hôm nay được nâng cấp, mai không mang tiền tới nộp, mốt bị cách chức ngay. Mãn đã làm hư hỏng đội ngủ cán bộ ở Thừa Thiên Huế là như thế. Hèn chi khi xét Thừa Thiên Huế chưa lên được thành phố trực thuộc trung ương, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đánh giá: Một trong những nguyên nhân đó là cán bộ Thừa Thiên Huế chưa đủ tầm. Nguyên nhân này trách nhiệm của Mãn là lớn nhất.
Chuyện Mãn lừa tỉnh ủy, lừa nhân dân để làm báo cáo xin phong tặng danh hiệu AHLLVTND là không khó hiểu tí nào. Đúng là lòng tham vô đáy. Dân Thừa Thiên Huế ngồi với nhau chỗ nào cũng thắc mắc: Tại sao Ban bí thư trung ương đã có thông báo thu hồi anh hùng của Hồ Xuân Mãn mà cho đến nay đã hơn nữa năm trời tại sao nhà nước vẫn chưa ra quyết định thu hồi anh hùng của Hồ Xuân Mãn nhỉ? Ai là người đã làm trì trệ trọng trách này?
Mãn đã gạt người tài sang một bên, chỉ dùng bọn xu nịnh, cơ hội, làm cho tỉnh mình tụt hậu là phải lắm. Dân Thừa Thiên Huế bảo nhau: tỉnh chúng mình thật xót xa, xấu hổ khi có một bí thư tỉnh ủy hai nhiệm kỳ, hai nhiệm kỳ làm ủy viên trung ương đảng như Hồ Xuân Mãn.
Nguyễn Hữu Trân còn được Mãn bốc lên tận trời. Trước giải phóng, Trân chỉ là một anh thợ mộc, trình độ văn hóa mới học xong cấp II, nhưng là liên toán trưởng nhân dân tự vệ, cầm súng của địch bảo vệ Nội thành, được chính quyền ngụy đánh giá là một người lính tin cậy. Sau giải phóng, làm thế nào đó, Trân trở thành cán bộ cốt cán của phường Thuận Hòa, rồi được bầu làm bí thư phường, Mãn cho Trân làm phó giám đốc Sở thương mại, kiêm cục trưởng Cục quản lý thị trường. Chưa hết, không lâu sau, Nguyễn Hữu Trân được Mãn đưa về thay đồng chí Nguyễn Thị Thúy Hòa. Phó chủ tịch UBND tỉnh, tỉnh ủy viên của tỉnh làm trưởng ban quản lý các khu công nghiệp của tỉnh. Thúy Hòa nhận lệnh mà không được báo trước một lời...
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóaBỏ tù thì đã bỏ tù rồi…nếu là kẻ vu khống…
XóaCái thối tha Hồ Xuân Mãn càng để lâu Huế càng thúi. Bệnh tình của Mãn cang ngày càng khỏe…nhưng mà là BỆNH…lừa…khó chịu hơn bệnh thật.
Học theo sư phụ của mình nên khi về Ban Quản lý các KCN, Trân thợ mộc đã bộc lộ ngay máu dê gái bằng việc bắt em Hà (vốn bị hen nặng nhưng nhìn cũng được) chiều nào làm xong cũng phải mặc váy ngắn sang phòng của Trân dạy kèm tiếng Anh cho Trân, chỉ có hai người trong phòng thì đố Trời mà biết việc gì xảy ra. Vì thế chồng của Hà làm dưới Chân Mây nổi máu ghen đánh vợ Trân mới buông tha. Đổi tình thì được chức, nên chỉ trong vòng chưa đầy một năm từ khi Trân về Hà vốn là một nhân viên quá bình thường được bổ nhiệm lên Phó phòng rồi Trưởng phòng, đây là trường hợp ngoại lệ trong lịch sử của BQL. Không những thế, Trân cho Hà đi Hàn Quốc làm cho nhiều người lâu năm phải ganh tỵ. Khi Trân được Cty Trung Quý (công ty lừa) mời đi Nhật Bản, thấy em Hà không được đi Trân về trực tiếp gặp Quý nài nỉ xin một suất cho em Hà. Sang bên đó hai anh chị làm gì với nhau lại có Trời mới biết?
Trả lờiXóaCòn một em tên là Dương (0905091108), dốt đặc cán mai, học tại chức trung cấp kế toán xong phải lang thang vào Sài Gòn làm công nhân, lý lịch cha lái máy bay trực thăng bắn giết được Hòa nhận vào làm hợp đồng làm tạp vụ có thời hạn. Khi Trân về Dương liền cúng tình tiền nhiều lần nên được Trân cho kết nạp vào Đảng, bổ nhiệm làm Kế toán trưởng, oách không?
Còn mấy vị làm lâu năm trong BQL tốt nghiệp các trường danh giá ở Hà Nội, Đà Nẵng, học hàm học vị thạc sỹ hẳn hoi thì bị Trân đì quá mức đến mức phải chửi lại, đập vỡ bàn ghế. Tháng 10 này thằng chó Trân về hưu mở xưởng mộc đóng quan tài ở đường Yết kiêu, TP Huế, ai có nhu cầu thì đến mua.
toàn ngươi tài cả đấy ,họ sẻ đưa tỉnh nhà phát triển trong một vài năm tới:ĐÁNH GÔN,BUÔN ĐẤT,BUÔN CHỨC,BUÔN DỰ ÁN. Thông tin QUANG HÀ rất đầy đủ ,chinh xác
Trả lờiXóaMấy ông nói sao dở ẹc thế? Sao mà không điên được khi mà lãnh đạo toàn là lũ ngu dốt, độc đoán, chuyên quyền, háo sắc (ngoại trừ một số). Thượng bất chính thì hạ tất loạn. Một dàn lãnh đạo như thế thì Thừa Thiên Huế nói riêng, Việt Nam nói chung bao giờ mới phát triển được?
Trả lờiXóaCon chó bị đánh đau…là cắn càng…cứ để cho nó sủa…
Trả lờiXóaNó càng sủa thiên hạ càng thấy bản chất gian manh, hung hiểm của nó…để mà tránh.
Chuyện Mãn lừa tỉnh ủy, lừa nhân dân để làm báo cáo xin phong tặng danh hiệu AHLLVTND là không khó hiểu tí nào. Đúng là lòng tham vô đáy. Dân Thừa Thiên Huế ngồi với nhau chỗ nào cũng thắc mắc: Tại sao Ban bí thư trung ương đã có thông báo thu hồi anh hùng của Hồ Xuân Mãn mà cho đến nay đã hơn nữa năm trời tại sao nhà nước vẫn chưa ra quyết định thu hồi anh hùng của Hồ Xuân Mãn nhỉ? Ai là người đã làm trì trệ trọng trách này?
Trả lờiXóaCảm ơn anh Quang Hà đã viết bài này…thông tin trong bài này không có gì mới, cũng chỉ là những điều, những việc cán bộ Thừa Thiên Huế biết từ lâu…
Trả lờiXóaCách đây 3 tháng, tại tụ điểm của Sơn, Mãn đánh bài lại ăn lớn, mà ăn của Dũng Đá mới tội…trưởng ban dân vận thì chỉ có lương, gọi không đi thì mất lòng…
Bí thư như Mãn…thì cán bộ cũng chỉ như Mãn…
Biết là cũ, ai cũng biết, nhưng bài viết của anh không thừa…anh đang làm một việc mà cán bộ đảng viên Thừa Thiên Huế và cả nước tôn trọng…
Bộ chính trị còn lưu tâm đến những con người như anh…
Đọc trên RFI thấy có tin chính quyền Hungary đã quyết định hạ tượng Karl Marx ở khuôn viên đại học Corvinus (1). Thế là 25 năm sau ngày XHCN suy sụp, bức tượng của ông tổ XHCN bị hạ bệ theo cái chủ thuyết của ông luôn. Thật ra, không chỉ Marx, các tượng đài của những người cộng sản "tay tổ" như Lenin, Stalin đều đã bị hạ từ lâu.
Trả lờiXóaNăm 1991, sau khi Liên Xô sụp đổ một thời gian, hàng ngàn người tụ tập ở quảng trường Dushanbe (thủ đô của Tajikistan), và họ kéo sập tượng Lenin. Có người còn cực đoan đến đập sao cho đầu của tượng bị văng ra khỏi thân tượng.
Cách đây không lâu, người dân Ukraina quyết định hạ tượng của Lenin, nhưng cách họ làm rất ư là bạo lực. Họ dùng xe cần cẩu kéo sập tượng. Khi tượng bị ngã, người dân tức giận không chịu tha mà còn lấy búa đập bức tượng. Tượng Stalin thì thê thảm hơn, vì bị cho nổ tung luôn. Những hành động đó có thể xem là quá khích, nhưng nó phản ảnh sự oán hận quá lâu và quá sâu sắc của người dân.
Năm 2012, Mông cổ quyết định hạ tượng Lenin (3). Lí do hạ bệ Lenin là vì, theo ông Thị Trưởng Bat-Uul Erdene, ông là người đề xướng cái chủ nghĩa đã giết chết gần 100 triệu người trên thế giới. Chẳng biết ông lấy con số này ở đâu, nhưng ông nói trước công chúng như thế. Bức tượng Lenin được đem đi đấu giá, với cái giá khởi điểm chỉ 300 USD! Sau Mông Cổ là Ukraina cũng giật sập tượng Lenin ở thành phố Kiev vào cuối năm 2013 (4).
Không chỉ giật sập tượng, nhiều nước Đông Âu và vùng Baltic còn cấm những biểu tượng cộng sản như búa liềm, ngôi sao năm cạnh xuất hiện nơi công cộng. Các biểu tượng đó cùng với huy hiệu SS được xem là biểu tượng của chế độ độc tài, và Hungary có luật cấm trưng bày những biểu tượng ở nơi công cộng (5). Luật này có thời bị phê phán là vi phạm nhân quyền. Nhưng sau Hungary, Ba Lan cũng cấm các biểu tượng cộng sản nơi công cộng.
Ở vài nơi, người cộng sản có thói quen đổi tên thành phố khi cách mạng của họ thành công. Trước đây, họ đổi tên thành phố Saint Petersburg thành tên của Lenin (Leningrad). Nhưng cái gì của Cesar phải trả về cho ổng: Năm 1991, chính quyền Nga đã quyết định xoá tên thành phố Leningrad và trả lại cái tên cũ là Saint Petersburg.
Điều trớ trêu là tượng đài của những người như Lenin, Stalin, Marx vẫn còn có hàng triệu người tôn sùng ở Á châu, dù những kẻ tôn sùng chẳng có liên quan văn hoá hay dân tộc gì với họ.
Thằng này có phải đang ở Cali không
XóaChỉ số PAR INDEX được đánh giá trên cơ sở điều tra xã hội học và các bộ, ngành, địa phương tự chấm điểm (có sự thẩm định cuối cùng của Bộ Nội vụ) về cải cách hành chính ở 7 lĩnh vực, 31 tiêu chí đối với cấp bộ, cơ quan ngang bộ; 8 lĩnh vực, 34 tiêu chí đối với cấp tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương bằng phương thức tổng hợp và chia bình quân các điểm số ở các chỉ số thành phần, lấy kết quả bình quân (được tính theo đơn vị %).
Trả lờiXóaĐối với các địa phương, có 3 tỉnh, TP vẫn giữ nguyên được thứ hạng là Đà Nẵng xếp thứ nhất; Thừa Thiên Huế xếp thứ 41 và Bắc Cạn xếp thứ 58. Có 30 tỉnh có vị trí thứ hạng cao hơn năm 2012 và 30 tỉnh có vị trí tụt so với 2012. Sơn La năm 2013 đã đứng cuối bảng xếp hạng Par Index 2013.
Ì ạch như vậy…nhưng về cá nhân thì ngon lành nổi tiếng cả nước về thành tích về độ ăn chơi…độ sành điệu…
Hoan hô AHLLVTND Hồ Xuân Mãn…
Chỉ có thằng mất dạt mới dám phát biểu như thế này '' Đảng là ai? Đảng là tao đây. Thường vụ cũng là tao''.
Trả lờiXóaCâu nầy phát biểu khi Mãn đang ở nhiệm kì 2
Nhận xét phải có văn hóa...nhận xét kiểu này thì xin phép các vị...phải hạn chế thôi...
Trả lờiXóaChuyện Mãn lừa tỉnh ủy, lừa nhân dân để làm báo cáo xin phong tặng danh hiệu AHLLVTND là không khó hiểu tí nào. Đúng là lòng tham vô đáy. Dân Thừa Thiên Huế ngồi với nhau chỗ nào cũng thắc mắc: Tại sao Ban bí thư trung ương đã có thông báo thu hồi anh hùng của Hồ Xuân Mãn mà cho đến nay đã hơn nữa năm trời tại sao nhà nước vẫn chưa ra quyết định thu hồi anh hùng của Hồ Xuân Mãn nhỉ? Ai là người đã làm trì trệ trọng trách này?
Trả lờiXóatội của mãn kể cả ngày cũng không hết,
Trả lờiXóanguy hại là bây giờ để lại 1 băng đảng đè đầu cưỡi cổ dân Huế.......
Không sai vào đâu được , chính xác 100% . Đúng là Huế chẳng nơi nào có được ...
XóaAi bảo chăn trâu là khổ , chăn trâu làm bí thư ...
XóaMãn để lại cho Thừa Thiên Huế một đống rác…mà người dân Huế phải chịu đựng, những chịu trò lộ liễu của Mãn gây ra nhiều hệ lụy…
Trả lờiXóaNhững người một thời cầm súng đánh giặc tức tối vì bị phản bội…Tổ chức Đảng nghẹn họng không trả lời được cho dân những điều họ thắc mắc…
Chúng bay mà nhất là Quang Hà là lũ man rợ, ác như giặc Mỹ. Một bên giết cướp, một bên nồi da xáo thịt, làm cho ai cũng khiếp sợ xa lấn Thừa Thiên Huế; không có tình người, Quang Hà mi cũng sân si trong kháng chiến bị bắt đi bộ đội mi vào ở chiến trường nhưng sợ chết nên giả đò làm báo nhưng trong chiến tranh không có bài nào được đăng, trốn tránh ở đằng sau để ăn và hảm hiếp vợ đồng đội. Bây giờ mi ngồi và nhận tiền của kẻ bất lương và nghe mấy thằng tham lam nói không kiểm chứng viết bậy bạ liên quan đến nhiều người không thù không oán với mi, mi đã vi phạm vô Luật chết rồi, mi nên để chết vì căn bệnh ung thư mà trời đã định hay để chúng tao xử, mi biết tội tạt a xít không nặng lắm nghe không
Trả lờiXóađây ko con thì cũng rể mãn viết nè
Xóa(mãn tuyệt tự nên ko có dâu)
Đây là lời lẻ của bè lũ chăn trâu với mãn , lỡ ăn bã của mãn rồi , tội lỗi ...
XóaĐúng rồi đó, Quang Hà tham gia để cung hội cựu chiến binh Phong Điền
Trả lờiXóađể tìm ra chân lý thì được, mình thấy Quang Hà và các ccb này không có lồng nhân ái và vị tha, hôm nay tình cờ đọc bài này thì đúng Quang Hà là kẻ tào lao, quá tầm thường; Nên dừng lại trò này, và cái trang blog đừng lấy hình ảnh thiêng liêng của tượng đài liệt sĩ để dùng, vì nội dung bẩn thỉu quá.
dân Huế ghi nhận sự dũng cảm của nhà văn Nguyễn Quang Hà,
Xóavà cũng đời đời phỉ nhổ hồ xuân mãn cùng đồng bọn....
đó là sự thật!
hồ xuân mãn và bon đàn em đương chức như là một đóng rác thúi uế ở huế, chưa biết dọn lúc nào đây
XóaThằng này xách dép của Quang Hà không xong mà dám xưng là đàn anh ... nhục như con cá nục .
XóaMi ko đáng là thằng xách dép cho ông Hà đâu. Câm cái mỏ đi. Đồ vô lại.
Trả lờiXóaTừ những năm 2005, Vỗ Sĩ Đài đã mắng HXM và nhóm của Hoạch ở Huyện Phong Điền, cách lãnh đạo của HXM là đã nhổ nước bọt vào chế độ của bí thư tỉnh ủy HXM…
Trả lờiXóaHXM không lừa được CCB Phong Điền…và mãi mãi như thế.
Bài viết này của Nguyễn Quang Hà tổng hợp từ những điều trực quan ai cũng thấy, cũng biết…Ban thường vụ tỉnh ủy khóa 13, 14 lại càng biết với tư cách là người trong cuộc…
Bài viết “Trở lại Phong Điền” Nguyễn Quang Hà viết khi “Bản Thành Tích” chưa bị lộ là tiến sét ngang tai HXM…bài viết trở thành cơn lốc phô tô bay vào hang cùng ngỏ hẽm…
Tính chân thực của bài viết…làm Hồ Xuân Mãn giận lắm…nhưng không sao
Đã là đảng viên Đảng CSVN không dám nêu những vấn đề thối tha này để chỉnh đốn Đảng…thì ở trong Đảng để làm gì?
Hoan hô Nguyễn Quang Hà…MỘT NHÂN CÁCH LỚN.
Thói côn đồ của HXM, Hồ Bê đã thể hiện qua việc dùng côn đồ đánh Bác Trưởng Họ Hồ Hồ Văn Nghĩa đang còn đó…chưa kết thúc…
Trả lờiXóaHỒ XUÂN CHƯA MÃN CUỘC…
DÙ ĐÃ DI CĂN NHƯNG PHẢI MỔ…
còn 8 ngày nữa là hết tháng 9 ,có cắt tiết con chồn hôi trong tháng nay được không,tháng sau nó thay lông thì càng thọ giai đấy
Trả lờiXóaThông báo về quyết định của Ban bí thư trung ương Đảng còn nêu rõ giao cho Ủy ban kiểm tra trung ương Đảng chỉ đạo các cơ quan liên quan làm rõ trách nhiệm và xử lý theo quy định đối với tổ chức,cá nhân có liên quan để xảy ra vi phạm, khuyết điểm trong việc xét phong tặng danh hiệu anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân cho Hồ Xuân Mãn. Nghe thì rất nghiêm nhưng đến nay đã xử lý, kiểm điểm được ai? Quyết định phong tặng danh hiệu anh hùng lực lượng vũ trang cho Hồ Xuân Mãn còn chưa được hủy bỏ thì làm sao kiểm điểm người khác được. Vả lại liên quan đến vụ này là cả một hệ thống từ cơ sở lên đến cấp trung ương, có nhiều cá nhân còn đương chức hoặc đã nghĩ hưu.
Trả lờiXóatố cáo ,phát hiệm tham nhũng thưởng tới 5 tỷ ,các ccb đã phát hiện tố cáo đúng có kết luận của cấp có thẩm quyền còn dùng dằng chưa xử lý đưa món thưởng ngó sao đặng ,hãy làm những cái đã rõ ràng đi rồi nói chuyện thưởng hay không thưởng ,NGƯỜI DÂN CHỈ CẦN CÔNG BẰNG
Trả lờiXóa“Chưa kể, thời nay bắt tận tay, day tận trán các vị tham nhũng khó lắm. Không làm được những vụ thu hồi cả nghìn tỷ đồng như thế đâu, thế nên mức thưởng 5 tỷ đồng chỉ là mức người ta đưa ra để thách đố, thử nhau thôi.
Trả lờiXóaTheo ông, nạn tham nhũng đã lan tràn như sự bành trướng của con bạch tuộc và nó đang luồn lách vào mọi ngóc ngách. Nguyên nhân là bởi ở Việt Nam có cơ chế xin – cho, bôi trơn… Càng xin – cho nhiều, càng khó chống tham nhũng.
Nguyên Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương cho rằng, người tố cáo tham nhũng cũng không mấy ai quan tâm tới tiền thưởng. Điều họ lo sợ là tố cáo tham nhũng “không cẩn thận sẽ bị ăn đòn”.
Dân than oán, quan bây giờ một lũ “đầu trâu mặt ngựa” sản phẩm của HXM.
Trả lờiXóaBài Báo "Về lại Phong Điền" của Nhà Văn Nguyễn Quang Hà viết về AHLLVTND Hồ Xuân Mãn đăng trên Báo Cựu chiến binh Việt Nam, tháng 11/2012. Câu chuyện này không mới, nghe râm ran từ lâu, nay mới mục sở thị một bài viết của một người có tên thực, có tâm, có tầm.
Trả lờiXóaHoan nghênh.
Anh Nguyễn Quang Hà, Nhà văn Nguyễn Quang Hà một con người đang trăn trở với hai món nợ rất lớn mà chắc viết cho đến khi nhắm mắt xuôi tay cũng không thể nào trả xong. Hai món nợ mà anh đang gánh trên đôi vai của mình là món nợ đối với nhân dân và món nợ đối với đồng đội. Hơn bốn mươi năm cầm bút, anh đã viết 10 tập tiểu thuyết; 7 tập truyện ngắn, ký, truyện ký; 2 tập thơ cùng với hàng trăm bài báo, anh chỉ mong sao trả được hai món nợ ấy.Tiểu thuyết Vùng lõm (NXB Quân đội nhân dân, 2008) không chỉ miêu tả cuộc chiến giữa ta và địch mà còn tập trung thể hiện “cuộc chiến” nội bộ giữa ta với ta. Đó là “cuộc chiến” giữa những người có lý tưởng cao đẹp với những kẻ cơ hội. Huỳnh Thế Tô bỏ học về làng Mai Trung làm xã đội trưởng chỉ vì yêu Hoài. Y tỏ ra ta đây dũng cảm cũng chỉ để được lòng Hoài. Y chỉ lo “vun vén chức tước, tập hợp quanh mình những người dễ sai khiến để tôn mình lên”. Nhưng khi bị Hoài từ chối thì tìm cách hãm hiếp cô rồi chiêu hồi. Quả đúng như nhà văn Nguyễn Quang Hà đúc kết: “Để quyền lực rơi vào tay những thằng cơ hội, chúng không ngần ngại gì giết cả trời xanh”. Đối lập với Huỳnh Thế Tô là Nguyễn Văn Dư-một chàng trai tài trí, kiên cường, gan góc và có đời sống tâm hồn hết sức phong phú. Chứng kiến cảnh những hành động vô cùng dã man của kẻ thù, Nguyễn Văn Dư đã dũng cảm nhận về mình cái chết để cứu dân làng.
Nhà văn Nguyễn Quang Hà từng hai lần đạt giải ký báo Văn nghệ. Tác phẩm Thân Trọng Một – con người huyền thoại và tiểu thuyết Vùng lõm được giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam… Mặc dù đã đến tuổi “cổ lai hy” và bị cắt hơn một mét đại tràng vì căn bệnh ung thư nhưng anh vẫn tích cực đi và viết. Kính nể sức làm việc phi thường của anh. Cầu chúc anh “chân cứng đá mềm” để tiếp tục trả hai món nợ mà anh vẫn hằng tâm nguyện!
Một nhân cách của một người chiến sĩ trưởng thành từ chiến tranh cách mạng. Anh là người nghiêm túc, người của đồng chí, người của nhân dân.
Tên anh mãi mãi sống trong lòng nhân dân.
Sự nghiệp vẻ vang như thế, sao nhà nước không trao giải nhỉ?
Trả lờiXóauh, tiếc là vào thời mạt vận, trên dưới đều là cờ hó cả nên cũng bó tay thôi....
Trả lờiXóaviết nhiều viết mãi,nhưng mãn vẫn AHLLVT có sao đâu
Trả lờiXóaCái AHLLVTND Mãn đang ÔM là cái chấm hết sự nghiệp của Mãn, Cái anh hùng của Mãn, biến Mãn thành một thằng hèn hạ nhất trong ánh mắt dân Huế.
XóaKhông tin hả?
Chỉ cần ra đường hỏi mấy chú CYCLO, xe thồ...họ giải thích cho mà nghe...
Trình chủ tịch nước truy thu lại rồi , cái quan trọng là vấn đề Mãn vô đảng khi mô , hồ sơ đảng tịch chi bộ nào quản lý , ai giới thiệu ....
XóaHồ Xuân Mãn ơi, Huda đã dùng robot...công nhân nó đuổi gần hết đó tề...
Trả lờiXóaMi chừ thì no như cóc...dân tình khốn đốn mi có biết không...thằng CHÓ?
Ơ hay,
Trả lờiXóaHuda đâu phải trại tế bần. Thời hội nhập cạnh tranh bằng năng xuất, chất lượng là đương nhiên.
Trình độ không đáp ứng thì lo mà học hoặc tìm việc khác.
Cạnh tranh cái con khỉ mẹ gì...chổ béo bỡ nó đã bố trí cho gia đình của nó...
XóaCho đến nay, Hồ Xuân Mãn đã từ người quân tử thành kẻ tiểu nhân, từ bậc anh hùng thành kẻ hèn trong mắt thiên hạ. Ông đã sai lầm vì ông có quá nhiều quyền lực. Nguy hiểm hơn, quyền lực giao cho ông quá lớn so với trí tuệ và đức độ của ông. Xài quyền lực không phải dễ như xài tiền.
Trả lờiXóaKẻ ghen ăn tức ở thường nói bừa và a dua.
Trả lờiXóaTui mới đi sinh hoạt chi bộ về, chi bộ hưu trí thì không có chi để bàn nhiều, Chi bộ lãnh đạo thực hiện nhiệm vụ chính trị của tổ dân phố; giáo dục, quản lý và phân công công tác cho đảng viên; làm công tác vận động quần chúng và công tác phát triển đảng viên; kiểm tra, thi hành kỷ luật đảng viên; thu, nộp đảng phí đều đặn...
Trả lờiXóaPhần nghị sự lại nói về HXM, về kỉ luật, về bệnh tật, về chuyến đi Singapor mới về của HXMãn...
Ai cũng ú ớ...mỗi người nói một kiểu không trúng trật chi...
Hai ông Dũng Thành ủy cũng ú ớ...
Ban thường vụ tỉnh ủy cũng ú ớ...
Răng rứa hè...
Đúng thì nói Đúng, Sai thì nói Sai...răng cứ ú ớ rứa hè? Tui là đảng viên, dân hỏi tui cũng ú ớ...răng ri hè...
Một bầy thằng ngọng đứng xem chuông...
XóaChúng bảo nhau rằng ...ấy ái uông...
Mỗi đứa mỗi dùi thi nhau nện.
Nện quá nên chuông nứt một đường
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaMãn khai tham gia cách mạng năm 16 tuổi là đúng, chỉ có tình tiết về công lao là khai man, khai vống cho oai...
Trả lờiXóaMãn tên thật là Mão, Tân Mão (1951), đi du kích năm 1967, đúng là 16 tuổi...lên rừng phải khai thêm cho đủ 18 tuổi nên giấy tờ khai 1949, đổi tên Mão thành Mãn...
Bí thư chi bộ Phong An là Trần Văn Minh cũng khai thêm 2 tuổi, Minh sinh năm 1952 nhưng giấy tờ khai 1950 để đủ tuổi kết nạp vào Đảng...
Nhiều tình tiếc Mãn khai là có...nhưng có ít xít lên nhiều...
Mãn khai có trình độ Đại học nhưng làm gì có, có ngồi trong lớp đại học tại chức Luật với Lê Xuân Đàn, Ngô Bích Lộc...nhưng không có bằng cấp 3...nên dù muốn nhưng không ai dấm cấp bằng Đại học cho Mãn...UB kiểm tra TƯ kết luận rồi...Ban thường vụ tỉnh ủy biết lâu lắm rồi...
Nói tóm lại, Hồ Xuân Mãn cái gì cũng có nhờ tài bốc phét...lừa dối tổ chức...gian dối với dân...
Nếu đúng như Thúy Hòa nói thì có gì là lừa dối.
Trả lờiXóaThử hỏi nhà văn Nguyễn Quang Hà đã có bằng tốt nghiệp đại học chưa và Ngô Bích Lộc, vợ Nguyễn Văn Mễ cũng vậy?
đây là điển hình về sự ngu dốt nè: Nguyễn Quang Hà là nhà văn thì cần bằng đại học làm chi? nhưng mãn là công chức lãnh đạo thì bắt buộc phải có ông ạ!
Xóanói như chú này thì chắc chắn chú mày chưa qua bậc tiểu học , chắc củng chăn trâu to mồm như mãn thôi .
XóaKhông có thì không khai...
Trả lờiXóaChính vì thằng Mãn khai gian nên thiên hạ mới chửi là thằng Mãn man trá...LỪA DÂN DỐI ĐẢNG.
Những người đi làm cách mạng đã bị phản bội…phản bội thật sự…
Trả lờiXóaHoàng Bằng chỉ là nạn nhân…dù có được Mãn cưu mang…nhưng hành động man rợ của Mãn là một món nợ…
Mãn tròm trèm dọa “quân tử 10 năm chưa muộn” nhưng với Hoàng Bằng “quân tử 50 năm chưa muộn”, đến chết… nó còn đái trên mả…mi giết cha tao thêm một lần nữa để làm anh hùng…
Giết người trong chiến tranh là hành động dễ bỏ qua…nhưng tự hào giết được tên ác ôn này, tên ác ôn nọ…lấy đó làm thành tích thì không còn là người, mà là ác thú…HXM có biết không?
Vô bình luận…đám ruồi bu của HXM tham gia với ngôn ngữ bậm trợn…đầy mùi xã hội đen…thái độ hằng học, thách thức…để làm chi vậy?
Trả lờiXóaHXM là người đàng hoàng, quyền cao mà có đức trọng thì ai cũng noi gương…học tập.
Mãn không xứng đáng mới nên cớ sự này…
Đọc comment của mọi người mà buồn cho Huế đã có một bí thư…quá đặc biệt.
MỘT CÁ NHÂN TIÊU BIỂU CỦA HUẾ HỌC TẬP VÀ LÀM THEO BÁC HỒ…
Có thể nói, hành động gian dối tới gần 90% thành tích của ông Mãn không chỉ hết sức nghiêm trọng bởi sự việc này đã bộc lộ rất rõ bản chất dối trá của người từng đứng đầu một địa phương lớn của cả nước mà nó còn như một sự “phỉ báng” danh hiệu cao quý mà Tổ quốc chỉ dành cho những người con ưu tú nhất của mình. Đó là những cá nhân có “thành tích đặc biệt xuất sắc trong chiến đấu, phục vụ chiến đấu, giữ gìn an ninh, trật tự, an toàn xã hội; trung thành với Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa; có đạo đức, phẩm chất cách mạng”.
Trả lờiXóaTrong đám đệ của Mãn sao không thấy bác Quang hà nhắc đến thằng chó Hồ Đăng Vang, thằng này trước đây là giám đốc Sở NN và PTNT tham nhũng bán rừng của nhà nước, bây giờ lại làm phó bí thư dân chính đảng. thằng này vừa dốt nát lại tiểu nhân vô cùng, ĐCS muốn tàn hay sao mà lại sử dụng hạng người này làm lãnh đạo ĐCS.
Trả lờiXóaTôi là đảng viên trẻ,nhưng trước tiên là một người Huế yêu quê Hương,thật sự rất bất bình nếu chừng nào thằng Mãn ( xin lỗi,kêu thằng là còn nhẹ) chư bị trừng trị thì tôi chưa tin vào tổ chức Đảng.Ko cần đọc bài này,chỉ cần ngồi nghe dân chúng Huế chửi sau lưng thằng Mãn,nhất là mỗi khi ngồi nhậu lag đủ biết dân chúng ghét nó thế nào.Đừng hỏi vì sao dâm chúng chỉ dám chửi sau lưng,chửi trước mặt mà mọt gôngaà! TThật buồn cho đất nước,cho Huế.Bạn bè tôi xưa học Quốc Học,giờ toàn tri thức,nghe tôi đã là đảng viên,họ chia buồn!Thế đấy!
Trả lờiXóaThì mày ra Đảng là vừa.
Trả lờiXóaCảm ơn đã nhắc nhở!
XóaKinh nghiệm cho thấy,Đảng sẽ sụp đổ nhờ những Đảng viên chân chính như bạn!
XóaMong bạn hãy tiếp tục đứng trong hàng ngũ Đảng,mạnh dạn "đánh từ trong ra",chúng tôi nhân dân sẽ đánh từ ngoài vào.Đảng mất,chính nhân dân sẽ định tội và xử tử Mãn!
XóaNguyễn Xuân Sơn con Ng Xuân Lý, học đôt,cấp 3 đánh nhau nổi tiếng,thi tốt nghiệp cấp 3 rớt lần 1,rớt đại học.Vậy mà giờ cũng làm lãnh đạo ở Sở thông tin truyền thông,đi xe Camry cái mặt nghếch nghếch.Huế hết nhân tài CNTT rồi à? Để nhân viên của Sở nhổ nước bọt sau lưng,tội!
Trả lờiXóaHuế buồn vì có "anh hùng"- Trung ương kết luận đa phần dối gian Thì thêm chi nữa trái ngang Cho màu tím Huế bẽ bàng ...ai ơi! Quanh năm khổ cực tơi bời Sáng ngồi phê cóc nghe lời lầm than Ăn xin,vé số đầy đàng Dân than chỉ dám nhẹ nhàng cùng nhau Xin đừng góp tiếp nỗi đau Đất trời Huế đã nhuốm màu buồn hiu!
Trả lờiXóaHuế buồn vì có "anh hèn"
Trả lờiXóaTrung ương kết luận đa phần dối gian
Thì thêm chi nữa trái ngang
Cho màu tím Huế bẽ bàng ...ai ơi!
Quanh năm khổ cực tơi bời
Sáng ngồi phê cóc nghe lời lầm than
Ăn xin,vé số đầy đàng
Dân than chỉ dám nhẹ nhàng cùng nhau
Xin đừng góp tiếp nỗi đau
Đất trời Huế đã nhuốm màu buồn hiu!
Một bạn nói:
Trả lờiXóa“Mong bạn hãy tiếp tục đứng trong hàng ngũ Đảng, mạnh dạn "đánh từ trong ra", chúng tôi nhân dân sẽ đánh từ ngoài vào. Đảng mất, chính nhân dân sẽ định tội và xử tử Mãn!”
Tôi nói: Đảng không mất, đảng tự chỉnh đốn, tự đổi mới để tồn tại và phát triển…Đảng CSVN đồng hành cùng dân tộc…
Nhưng Mãn và những thằng như Mãn sẽ chết…theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng…
Mãn tự khai bị bệnh hiểm nghèo, Ban BVSKCB Miền Trung đã xác nhận Mãn U thận đã cắt một quả, Mãn đang bị GUOT nặng vì ăn như VUA…Mãn đang bị huyết áp…
Nói tóm lại, MÃN ĐANG CHỜ CHẾT, MÃN ĐI THEO PHẠM QUÝ NGỌ TRONG MỘT THỜI GIAN RẤT GẦN…THA CHO NÓ…NHƯ ĐẢNG CŨNG ĐANG THA CHO NÓ.
Chết mẹ nó đi…cho thiên hạ khỏi bàn tán vô ra…
Trả lờiXóaĐược cái bốc-phéc đại tài. Các chú làm C. gì được M.
Trả lờiXóaCứ sủa tiếp đi, lũ chó dại.
Lời lẽ của lũ lỡ ăn cức của Mãn rồi .
XóaXin hỏi nhà văn Quang Hà.
Trả lờiXóaTrường Nguyễn Đình Chiểu ấy ở đâu. Công hay tư?
Nếu là trường công thì e là nhà văn đã nhầm lẫn?
Đấy là trường công lập mà đã là của nhà nước thì làm gì có chuyện bà Cam làm thành viên Ban sáng lập. Chẳng qua Quang Hà đặt điều nhằm nói xấu người ta mà thôi. Viết như vậy gọi là xuyên tạc. Không tin đề nghị Quang Hà chứng minh.
Trả lờiXóaQuang Hà viết vậy có đúng không nguyên Phó tổng Chiến Hữu?
Trả lờiXóaNếu đúng như vậy thì tư cách ông để đâu hay nuốt nhục để xin thân quen, lợi dụng chức vụ ông HXM để trấn lột người khác. Huế này lạ gì tư cách của anh mặt rổ.
phẩm tiết của nguyên phó tổng chiến hữu cứ hỏi Lê Sỹ Minh,Đỗ Hữu Hóa,Đinh Khắc An cùng hồ xuân mãn tất tòi ra hết.
Xóabài đăng trên báo người cao tuổi nên sửa lại một vài chổ.trân phó giam đốc sở công thương về giử chức trưởng ban quản lý khu công nghiệp tỉnh ,thay o hòa phó CT tỉnh kiêm trưởng ban KCN tỉnh,chứ không phải làm phó CT tỉnh thay o hòa
Trả lờiXóaBáo Người cao tuổi cũng đã đăng bài, đọc xong tôi thấy quá ghê sợ
Trả lờiXóaCùng đường, Nguyễn Quang Hà cố đấm ăn xôi.
Trả lờiXóaBài này được biên tập lại đăng trên báo Người cao tuổi, vì viết bậy hay sao mà tờ báo này đã gở bài?.
Trả lờiXóaNhìn ảnh Quang Hà trông giống đống phân trâu.
Trả lờiXóaViết bậy bạ mà còn dưng danh nhà văn.
Nhà văn nói láo...
Chính Quang Hà đang gây HỌA cho báo Người Cao tuổi.
Đọc lời lẽ của bạn tôi thấy kinh khủng quá, thối không chịu nổi , chắc cùng loại chăn trâu như Mãn .
Xóa