Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

Ngao ngán anh hùng


Ngao ngán anh hùng


Thời đánh Mỹ,
Ai cũng là chiến sĩ.
Chiến trường xưa,
Cơm vắt muối vừng.

Đêm quên rét,
Ngày quên ánh sáng.
Mặt trời lên,
Những tưởng ánh trăng lên!

Súng nổ quanh năm,
Ai tính trước anh hùng?
Chỉ muốn...
Ngày mai...
Đất trời giải phóng...

Răng chừ?
Răng ri?
Anh hùng lồng lộng...
Cờ giăng, kèn, trống...
Tiền ủng, hậu hô...

Hai tay gom cả cơ đồ:
Cả chức,
Cả đô,
Cả tiền đồ dòng họ...

Ai cũng có, một thời gian khó...
Trần ai, ai cũng như ai...
...thì ra... đêm ngắn ngày dài,
Gom công đồng đội một ngài vơ vô...


Bí thư Tỉnh ủy Hồ Xuân Mãn vinh dự đón nhận danh hiệu Anh hùng Lực lượng Vũ trang nhân dân
thời kỳ kháng chiến chống Mỹ

9 nhận xét:

  1. Cuộc đời của Hồ Xuan Mãn:
    Khởi đầu chú du kích, kết thúc AHLLVTND
    Con người của sự kiện...ÂTM,NYT,TCN,NXP,HXP,HXP,NVB...
    Khởi "sự" bằng tin đồn, kết "nghiệp" cũng tin đồn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Súng nổ quanh năm,
      Ai tính trước anh hùng?
      Chỉ muốn...
      Ngày mai...
      Đất trời giải phóng...

      Xóa
    2. ...đi từ kính trọng... sau đó là sợ... sau đó nữa là ghét...bây giờ là khinh bỉ...khắp nơi người ta không muốn nhìn mặt ông...
      ...người ta nói con...
      ...người ta khen rễ...
      ...người ta chê em...
      ...người ta nói chim...
      ...người ta nói heo, nai...
      ...người ta nói gái...
      ...người ta nói cờ bạc...
      ...người ta nói cây cảnh "lão mai"...
      ...người ta nói trợ lý...
      ...người ta nói thứ trưởng...
      ...người ta nói ăn cướp...
      ...
      Người ta xóm chụ xôn xao...

      Xóa
  2. ĐỒNG CHÍ
    Tác giả: Chính Hữu

    Quê hương anh nước mặn đồng chua
    Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá
    Anh với tôi đôi người xa lạ
    Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau.
    Súng bên súng, đầu sát bên đầu
    Đên rét chung chăn thành đôi tri kỷ
    Đồng chí!

    Ruộng nương anh gửi bạn thân cày
    Gian nhà không mặc kệ gió lung lay
    Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính.
    Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh,
    Sốt run người, vừng trán ướt mồ hôi.

    Áo anh rách vai
    Quần tôi có vài mảnh vá
    Miệng cười buốt giá
    Chân không giày
    Thương nhau tay nắm lấy bàn tay!

    Đêm nay rừng hoang sương muối
    Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
    Đầu súng trăng treo.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cả hai bài thơ đều hay, đều cảm động. Riêng bài "Ngao ngán anh hùng" thì buồn quá...Mãn có nghe dân Huế đang nói chi về anh em cha con nhà Mãn không nhỉ?

      Xóa
  3. Áo anh rách vai
    Quần tôi có vài mảnh vá
    Miệng cười buốt giá
    Chân không giày
    Thương nhau tay nắm lấy bàn tay!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nắm bàn tay thôi nhé, đừng nắm hết công của đồng chí, chừa cho đồng chí mình hưởng tí sái góp công cho tổ quốc

      Xóa
  4. KHOẢNG TRỜI HỐ BOM

    Chuyện kể về em cô gái mở đường
    Để cứu con đường đêm ấy khỏi bị thương
    Cho đoàn xe kịp giờ ra trận.
    Em đã lấy tình yêu Tổ quốc của mình thắp lên ngọn lửa
    Đánh lạc hướng thù hứng lấy luồng bom

    Đơn vị tôi hành quân qua con đường mòn
    Gặp hố bom nhắc chuyện người con gái…
    Em nằm dưới đất sâu
    Như khoảng trời đã nằm yên trong đất
    Đêm đêm tâm hồn em toả sáng
    Những vì sao ngời chói lung linh

    Có phải thịt da em mềm mại trắng trong
    Đã hoá thành những vầng mây trắng
    Và ban ngày khoảng trời ngập nắng
    Đi qua khoảng trời em
    Vầng dương thao thức
    Hỡi mặt trời hay chính trái tim em trong ngực
    Soi cho tôi ngày hôm nay bước tiếp quãng đường dài
    Tên con đường là tên em gửi lại
    Cái chết em xanh khoảng trời con gái
    Tôi soi lòng mình trong cuộc sống của em

    Gương mặt em bạn bè tôi không biết
    Chỉ mỗi con người có mặt em riêng.
    Lâm Thị Mỹ Dạ (Trường Sơn 10/1972)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. • CHÂN DUNG GIA ĐÌNH

      Nghe nói quan “đệ nhất” tỉnh nhà
      Cướp công đồng đội để thăng hoa
      Đủ chuẩn anh hùng ngôi sao sáng
      Sánh vai dũng sĩ dám xông pha !

      Ông bảo chỉ huy ba trận liền
      Trận đầu tiên diệt ác ôn Triêm
      Sau đó giết Thuần, bắt gián điệp
      Cuối cùng Hoàng Sớm tội phải đền.

      Ông bảo ông là một sĩ quan
      An ninh Khu ủy - đã phong hàm
      Được Đảng phân công ra Cam Lộ
      Bảo vệ Phi đen thăm Việt Nam

      Ông bảo ông chỉ huy tài ba
      Ba huyện Quảng - Phong với Hương Trà
      Mùa Xuân Bảy lăm cùng nổi dậy
      Cướp lấy chính quyền về tay ta . . .

      “Công chúa” P Vân mang họ Hồ
      Bà con cô bác người Pakô
      Cơ hội ghi tên vào cử tuyển
      Bốn năm Đại học - thỏa ước mơ !

      Tốt nghiệp được về Sở ông Minh
      Phân công về huyện không vì tình
      Nổi cơn thịnh nộ ông o ép
      Mất ghế Giám đốc thật là kinh !

      “Công chúa” P Dung quả hơn người
      Thời gian tập sự mới hết thôi
      Bố trí Phó Ban Đại học Huế
      Giáo sư, Tiến sĩ tủm tỉm cười !

      Em ông, Giám đốc một cơ quan
      Trí tuệ tất nhiên cũng phải bàn
      Truyền thông - Thông tin Thừa Thiên Huế
      “Lá lông” cai quản các học hàm !

      Đại úy chính danh H X Phương
      Đã là Trung tá khá “can trường”
      Cậy thế thần ngông nghênh ngạo mạn
      Phương đến rồi đi vốn bất thường.

      “Phò mã” sáng rực tựa sao mai
      “Nhạc phụ” ngắm sao ước mơ hoài
      Mai mốt ta về, con yêu nhé
      Thay thế chân ta - đâu dám sai !

      Nghe nói ông mưu mẹo lắm mà
      Sắp ghế hơn thua hộ người ta
      Ông Minh, Nguyên, Thi đều khiếp đảm
      Cái ghế đang ngồi phải lìa xa!

      Một hôm vào quán ở ven đô
      Thấy cô tiếp viên mắt mở to
      Rạo rực ông ôm hôn đánh “chụt”
      Một cái bạt tai thiệt ra trò.

      Lặng lẽ ông vào nhà vệ sinh
      Trở ra lớn tiếng quát cô mình
      Không biết chiều khách, không biết việc
      Cút ngay ! ai thấu hết sự tình ?

      Ông là “tấm gương ấn tượng nhất”
      Làm theo gương Bác giống như thật
      Trả lại ba ngàn “đô” hối lộ
      Thanh liêm như thế sao khuất tất ?

      Tốp ba Bí thư được nêu gương
      Tổng kết ba năm ở Trung ương
      Học tập và làm theo lời Bác
      Ông diễn rất hay “một vở tuồng”.



      Xóa