Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

KẺ THÙ TRUYỀN KIẾP...

Tô Văn Trường
 
Ts Tô Văn Trường
Anh bạn Nat, mới gửi cho tôi bình luận đúng ra, Trung Cộng bây giờ là đáng sợ nhất, nguy hiểm nhất, khó đối phó nhất từ trước đến nay. Bởi mấy lẽ:

Tham vọng bành trướng của họ lúc nào cũng có, nhưng bây giờ là lúc họ cảm thấy thời cơ của họ đã đến, không chỉ trong phạm vi vùng Đông Nam Á mà trên toàn thế giới. Và điều đó càng kích thích mãnh liệt dục vọng của họ.


Hiện nay, Trung Quốc đang giữ địa vị độc tôn, đứng đầu trong các nước cộng sản. Một vị trí mà họ luôn nhòm ngó, giành giật trong lịch sử (và điều đó không phải là không có ảnh hưởng quan trọng đối với các lãnh tụ cộng sản của Việt Nam).

Với vị thế, tầm ảnh hưởng của một nước lớn, họ mập mờ đánh lận con đen, gây ra tranh chấp trên mọi vùng biển, tạo ra những vùng tranh chấp lãnh hải để tạo cho mình một thế đứng ở đó, rồi từ từ từng bước một dùng thế áp đảo của mình tạo ra áp lực đè nặng lên các nước liên quan.

Họ lại sáng tạo được thứ vũ khí lợi hại phục vụ đắc lực cho ý đồ chiến lược là giàn khoan khủng di động, một phương tiện phi quân sự cắm trên vùng lãnh hải tranh chấp, nằm chình ình ra đó mà bất cứ một hành động tấn công nào vào nó đều có thể bị cáo buộc là hành vi gây hấn để họ  có cớ tiến hành những bước leo thang trả đũa ngày càng nguy hiểm và nghiêm trọng.

Dã tâm và âm mưu của họ là lớn và thâm độc như vậy và không biết là ta đã tìm ra được phương sách hữu hiệu nào để chống trả hay chưa. Điều cần thiết đối với người Việt chúng ta lúc này là phải biết đoàn kết lại, tạm gác sang một bên những bất đồng về chính kiến để lo cho việc lớn.

Ngẫm lại trong lịch sử đã từng có lời kêu gọi: "Chúng ta càng nhân nhượng, kẻ địch càng lấn tới". Suy ra, đó cũng là quy luật: Bao giờ ta cũng nhân nhượng trước, chỉ khi nào không còn chỗ để nhân nhượng nữa mới đáp trả, như chiếc lò xo của ý chí yêu nước và lòng căm thù bị dồn nén đến cùng cực tạo nên sức mạnh vô địch.

Lịch sử dân tộc ta là như vậy.

Ngẫm suy, phân tích nói trên có lý nhưng từ góc nhìn khác, một vị trưởng thượng GS Phạm Gia Khải cho tôi biết ông giám đốc Sở Công an Hà Nội những năm 1945-1946 kể lại: Có 3 người Mỹ sang công tác ở Hà Nội, được tạo mọi điều kiện cho công tác, nhưng Chủ tịch Hồ Chí Minh nói với mấy người cộng sự: "Họ không ủng hộ ta đâu, vì họ thấy chúng ta cộng sản quá!". 

Có người phân tích câu chuyện khoảng năm 1965, trong bữa cơm thân mật với một số người, Hồ Chủ Tịch rất buồn, nói đại ý : ”Sợ nhất là các chú mất đoàn kết”.

  
Mâu thuẫn về chính kiến, về đường lối, đã có từ lâu. Như vậy, yếu tố nhân hòa là rất quan trọng, vậy mà ngày nay xã hội chúng ta chia rẽ nhau ghê gớm: Giữa lãnh đạo các cấp với dân, giữa dân với dân, giữa các cá nhân lãnh đạo với nhau...chia rẽ vì không ai thấy có sự ràng buộc với cộng đồng cả! Lấy gì đảm bảo cho thành công khi chúng ta không đoàn kết, vô cảm với nhau, không gắn bó với quyền lợi của cộng đồng? Tinh thần đó, khác xa ngày Việt Nam chống Pháp và Mỹ! 

Cách đây vài năm, tôi gặp người bạn chỉ có một cậu con trai độc nhất đang học đại học ở Hà Nội. Trong lúc hàn huyên, Bạn nghẹn ngào kể lại vừa nọc ra giường,  đánh cho cậu con trai mấy roi, vừa đánh con, vừa khóc vì tội trốn gia đình đi biểu tình chống Trung Quốc. Ngạc nhiên, tôi hỏi vì sao, Bạn trả lời :”Anh ngẫm suy xem, khi người ta hèn với giặc, ác với dân, tham nhũng tràn lan … có đáng để dấn thân bảo vệ nó không?” Nghe đau quá, nhưng trong lúc giặc đến nhà thì việc bảo vệ Tổ quốc, Dân tộc là trên hết! 

Gần đây, công tâm mà nói, một số phản ứng tích cực hơn so với trước đây của giới cầm quyền trước hành động xâm lược mới của Trung Quốc. Thái độ này cần nhất quán và thể hiện rõ sự đồng tâm khi dân biểu tình ngày 11-5 tới. Được như vậy, sức mạnh đoàn kết dân tộc sẽ phát huy, dân sẵn sàng ủng hộ, trợ lực với Nhà nước để chống xâm lược. 

Tuy nhiên, có điều rất kỳ lạ là phát biểu của Tổng bí thư tại Hội nghị TW 9 đang diễn ra ở Hà Nội không hề nói gì đến chuyện Trung Quốc gây hấn. Vì vậy, dân còn bán tin, bán nghi về lập trường của Nhà nước?.

Hiện nay, có những tiếng nói công kích chính quyền rất nặng nề cũng là điều dễ hiểu vì sự hèn yếu, ngu dốt của ta. Tôi nghĩ, dù rất bất bình về nhiều chuyện, nhưng lúc này cần tập trung mũi nhọn chống bành trướng Trung Quốc. Thêm nữa chúng ta muốn chuyển đổi thể chế chính trị sang dân chủ một cách ôn hòa, không dùng bạo lực thì phải khai thác và phát huy những nhân tố tích cực trong giới cầm quyền. 

Nhân tố tích cực không chỉ nhằm vào những người ta biết chắc là tốt mà còn phải khai thác cả những quan điểm, ý kiến tích cực, dù còn phân vân về động cơ của người đưa ra quan điểm, ý kiến ấy (khoa học rất phát triển nhưng cho đến nay vẫn chưa phát minh ra được loại công cụ nào có thể đánh giá động cơ tư tưởng)

Chúng ta sẽ có nhiều đảo lộn to lớn nếu có chiến tranh với Trung Quốc, và cuộc chiến này có hay không là từ phía Trung Quốc. Họ không thực sự muốn chiến tranh với Mỹ, nhưng không sợ chiến tranh với Việt Nam vì Việt Nam thiếu sự gắn kết trong dân tộc, thiếu sự gắn kết giữa Nhà nước với dân...nhưng khi nổ ra cuộc chiến, "cỗ bài được sắp xếp lại," sẽ có đảo lộn trên qui mô đại trà, sẽ có những thay đổi khôn lường!

3 nhận xét:

  1. Mẹ kể con nghe...

    Mẹ kể con nghe câu chuyện biển Đông
    Xa tít ngoài khơi, vẫy vùng sóng dữ
    Nơi những trái tim chẳng màng sinh tử
    Nơi máu đỏ, da vàng vì nước quên thân

    Trong ánh mắt con, mẹ thấy cả trời xanh
    Bờ cát mênh mang và cánh diều chao liệng
    Miệng hồng xinh, con nhoẻn cười thánh thiện
    Chẳng giấc mơ nào có tàu chiến, thủy quân

    Tình yêu này, khó đong, đếm, đo, cân
    Chỉ biết là khi cả muôn người hướng về phía biển
    Nghe kẻ hung hăng đưa giàn khoan, tàu ra hiếu chiến
    Lại nhói lòng, thương nước, tim đau

    Con ngủ bình yên, trong cuộc bể dâu
    Mẹ thao thức, dõi từng tin bài mới
    Không chỉ mẹ đâu, trăm triệu người ngóng đợi
    Biển xa xôi, mà sóng dội về đây

    Việt Nam ơi, hãy cùng nắm chặt tay
    Ừ nước bé, nhưng hùng gan, bền chí
    Quyết không để bọn ngoại bang khinh thị
    Bốn ngàn năm phải giữ trọn biển đất này

    Hà Nội đêm 8-5-2014

    DƯƠNG PHẠM

    Trả lờiXóa
  2. Có lẽ đã rất ấu trĩ khi tái khẳng định lập trường về kẻ thù số 1 và truyền kiếp rồi. Chú Sam chắc sẽ cư xử lại 1 cách đúng mức vậy thôi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhận ra ai tốt?

      Cũng nên nhắc lại, khi cuộc khủng hoảng ở Crimea/Ukraine xẩy ra, một vài tờ báo Việt Nam đã ủng hộ Nga và chỉ trích Mỹ.

      Nhưng đến giờ, Nga vẫn không lên tiếng gì về chuyện Trung Quốc đưa giàn khoan vào vùng biển Việt Nam. Hơn nữa, trong khi Trung Quốc và Việt Nam đang căng thẳng về vụ việc này, truyền thông Nga cho hay hải quân Nga và Trung Quốc sẽ có diễn tập quy mô lớn tại Biển Hoa Đông vào giữa tháng này.

      Quốc gia công khai lên tiếng chỉ trích hành động “đơn phương” và “khiêu khích” của Trung Quốc lúc này không ai khác là Mỹ.

      Ngoài Mỹ, Nhật Bản cũng đã lên tiếng cho rằng việc Trung Quốc đưa giàn khoan vào khu vực thuộc chủ quyền của Việt Nam là “bất hợp pháp” và “yêu cầu Trung Quốc không có hành động đơn phương khiến tình hình leo thang và kiềm chế theo đúng luật pháp quốc tế.”

      Một cách gián tiếp Nhật Bản và đặc biệt Mỹ đã đứng về phía Việt Nam dù Việt Nam không phải là một đối tác chiến lược, càng không phải là một đồng minh của Mỹ.

      Đây là một điều tốt và may cho Việt Nam vì Việt Nam không thấy cô thế trong việc đối phó với những hành động gây hấn, hung hăng, ngạc ngược từ Trung Quốc.

      Hơn nữa, ngoài Mỹ và một vài nước tương đối mạnh về kinh tế như Nhật, không quốc gia nào có thể kiềm chế được Trung Quốc hay sẵn sàng đứng về phía Việt Nam để công khai chỉ trích Bắc Kinh khi Trung Quốc có những hành động gây hấn đối với Việt Nam.

      Đúng vậy, đến giờ chỉ có hai quốc gia này lên tiếng chỉ trích Trung Quốc về chuyện họ đưa giàn khoan HD 981 vào vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam.

      Vì vậy, hy vọng rằng qua những gì diễn ra trong mấy ngày qua, Việt Nam nhận ra được thực sự ai là “bạn”, ai chỉ là “bè” và ai là “thù” của mình để qua đó có thể tìm cho mình một hướng đi, một đối sách thích hợp, khôn ngoan tại một thời điểm, trong một khu vực và một thế giới có nhiều biến động, bất ổn khó lường.

      Xóa