Sự lúng túng của Ban tuyên giáo và cơ quan tuyên huấn
Dân Choa
Ảnh bên:Ông Đinh Thế Huynh về thắp hương cho Tổ họ Đinh ở đền Kiến Hành, 2013
Nguồn: Internet
Nguồn: Internet
Sự kiện Trung Quốc cố tình đưa dàn khoan vào thăm dò dầu khí ởvùng
biển Việt Nam đã đẩy nhà nước Việt Nam vào một thế hết sức bị động. Dư
luận và nhân dân cả nước phản ứng quyết liệt. Nhiều nơi đã nổ ra biểu
tình rầm rộ. Có nơi mang tính chất tự phát, có nơi có mang tính định
hướng theo phong trào.
Nhưng nhìn chung người dân vẫn còn ngóng
đợi tín hiệu chính thức từ phía nhà nước. Họ cần một lời xác nhận chính
thức từ chính quyền. Trung Quốc hiện nay là gì đối với Việt Nam, là “
người bạn vàng”? là “ đồng chí tốt” ? là đồng minh? Là kẻ thù? hay chỉ
là một quốc gia láng giềng?
Từ đó nhân dân sẽ có một thái độ ứng xử đúng mực với Trung Quốc. Nếu như theo tinh thần truyên truyền từ trước đến nay của chính phủ thì Trung Quốc không những là một nước anh em chí cốt mà là còn có chỗ dựa vững chắc cho Việt Nam nữa (!). Bộ máy truyên truyền của Việt Nam đã nhiều năm nay ra sức cổ vũ cho tinh thần hữu nghị giữa hai dân tộc. Báo chí truyền thông chính thống chỉ nêu lên những điều tốt đẹp trong quan hệ ngoại giao. Thậm chí còn nêu cao công lao của Trung Quốc trong quá khứ chống Pháp, Mỹ của Việt Nam và hạ thấp mối xung đột của năm 1979. Những bài báo, bài viết về mẫu thuẫn giữa Trung Quốc và Việt Nam bị kiểm duyệt gắt gao và gỡ bỏ.
Tóm lại chỉ tồn tại lối truyên truyền một chiều theo hướng có lợi cho tinh thần hướng về Bắc Kinh.
Trong thực tế thì mối quan hệ Việt- Trung phát triển, nhưng cũng đầy mâu thuẫn. Việc Trung Quốc nói thúc đẩy giao bang hòa bình với Việt Nam nhưng hành động thì khống chế và gây nhiều áp lực đối với Việt Nam. Một thực tế không thể chối cãi là họ bành trướng mạnh trên Biển Đông, tấn công tàu thuyền của ngư dân Việt Nam, xâm phạm trái luật quốc tế vào lãnh thổ Việt Nam. Thế nhưng cơ quan tuyên giáo vẫn một mực giáo điều, không bao giờ đả động đến vấn đề đó hay giải thích cho người dân hiểu rõ mục đích của Trung Quốc.
Sự kiện nóng hổi hiện nay trên vùng
biển Việt Nam là Trung Quốc đang cho dàn khoan thăm dò dầu khí. Đó là
một hành động xâm lược có tính toán, tổn hại đến nền độc lập tự chủ của
Việt Nam.
Người dân Việt Nam đã nhất quyết phản đối, xuống đường biểu tình chống lại hành động khiêu khích có chủ ý của Trung Quốc. Những ngày qua quân và dân vùng biển Việt Nam ngoan cường bao vây , xua đuổi dàn khoan. Các cơ quan có trách nhiệm của nhà nước cũng ra sức khơi thông bế tắc của ngoại giao. Nhưng cho đến nay nhà nước của Trung Quốc không hề thay đổi chính sách của họ, thậm chí còn lớn tiếng đe dọa Việt Nam.
Trước tình hình nước sối lửa bỏng như vậy nhưng Ban tuyên
giáo và cơ quan tuyên huấn các cấp vẫn im lặng. Họ không có một động
thái nào gọi là phản ứng chủ động. Họ chỉ thụ động cho nhắc lại các bài
báo phản đối yếu ớt về hành vi của Trung Quốc.
Ngay việc người dân yêu nước có ý thức xuống đường biểu tình phản đối Trung Quốc thì họ cũng bàng quang, không có định hướng cho dư luận như cần phải phản đối ai, nhằm vào mực đích gì và phản đối với mức độ nào?
Trong quá khứ
người dân Việt Nam cũng đã từng có một bài học đắt giá. Từ năm 1954 cho
đến năm 1978 Việt Nam luôn ca ngợi tinh thần hữu nghị giao hảo của Trung
Quốc như một người bạn lớn, một hậu phương vững chắc của Việt Nam.
Người dân tin chắc như thế. Thế nhưng bỗng dưng đầu năm 1979 khắp nước
bỗng dưng loa đài, báo chí vang lên tiếng súng chống Trung Quốc. Người
dân ngơ ngác, tự hỏi, Trung Quốc là gì? Hôm qua mới là đồng chí anh em
mà hôm nay đã là kẻ tử thù, là “bọn bá quyền”. Nếu có ai thắc mắc thì
ngay lập tức bị quy chụp là” tay sai của bọn phản động Bắc kinh” hoặc là
được nhắc nhở “đừng mắc mưu của bọn bành trướng Bắc Kinh”…
Thái
độ và hành động phản ứng của người dân Việt Nam xuống đường biểu tình
phối đối Trung Quốc là một điều hiển nhiên và dễ hiểu. họ đã nhận ra âm
mưu của Trung Quốc từ lâu nay. Nhưng ngược lại đối với những người phụ
trách công tác tư tưởng của đảng thì lại có vẻ quá đột ngột. Xưa nay ban
lãnh đạo nhà nước, nhất là của đảng chỉ cho phép truyên truyền một
chiều, chỉ tung hô những cái gì tốt đẹp và có lợi cho mối quan hệ giữa
hai đảng và hai nhà nước. Nhưng nay, việc Trung Quốc lấn sâu vào khiêu
khích và cố tình gây sự, phương hại lợi ích quốc gia của Việt Nam thì tư
tưởng và lý luận cho đối sách mới hoàn toàn trống vắng. Vì thế Ban
tuyên giáo và các cơ quan tuyên huấn bị bất ngờ, đành buộc phải im lặng.
Ngày nay thời cuộc đã khác. Thế nước đã khác và lòng dân đã khác. Lãnh
đạo quốc gia đã có những tín hiệu thay đổi thái độ với chính sách đối
ngoại. Vì thế công tác tư tưởng và lý luận cũng phải nhanh chóng thay
đổi, nhất là đường lối ứng xử với Trung Quốc hiện nay. Nếu không thay
đổi thì công tác truyên truyền trở thành mơ hồ và có tội với non song
đất nước.
Phan Công Tuyên người Huế gọi là cái loa phường, ăn theo nói leo...có hay không có ông ta thì Huế cũng như đã thế thôi...
Trả lờiXóaKhông có nó tốt hơn, nó không khéo ăn ở...Mãn nó cho vô sọt rác lâu rồi. Mãn dù gian dối nhưng cũng có công, còn có tư cách hơn mấy thằng nịnh này...
XóaMãn trở nên thối tha có công của mấy thằng đệ dễ sai, nói dễ nghe, biết báo cáo anh, biết vâng dạ...
Bây giờ hiểu ra thì đã muộn...Mãn đáng trách nhưng cũng đáng thương...
Ôm mối hận ngàn năm...
Phải giữ gìn tình hữu nghị đời đời với Đảng CSTQ
Trả lờiXóaCác anh nhắc, tôi mơi nhớ trên đời này có một Phan Công Tuyên ở Thuỷ Thanh...thằng này có cái mồm leo lẻo...thật ra Đảng CSVN chỉ dùng những hạng người như vậy thôi...biết luồng cúi, biết vâng dạ...thế là đủ...
Trả lờiXóaCác bác chớ đùa dai. Trình độ ông Tuyên ăn đứt các bác. Cao học từ đời mô lận.
Trả lờiXóaPhan Công Tuyên, tốt ngiệp DHSP Huế hang trung bình, nhờ có cái mồm la to được giữ lại để làm công tác Đoàn chứ không phải để giảng dạy văn hoc,, nhờ vào vị trí tranh thủ làm cái Thạc sĩ Triết học ...
XóaNếu đứng ra khỏi ngành giáo dục mà nhìn, thì người ta đã từng giải thể hàng vạn cơ quan-xí nghiệp-công ty trong những năm qua, thế thì không có lý do gì mà lại không xảy ra đối với giáo dục - nơi sản xuất nhiều “hàng dởm” - bệnh thành thích gian dối - bằng cấp - danh hiệu lan tràn - cùng không khí thiếu dân chủ và thiếu thẳng thắn - háo danh bao trùm lên tất cả, mà thực tế nó đang âm thầm phá hủy xã hội ghê gớm, nên nó cũng rất cần phải bị “giải thể” theo một nghĩa nào đó. Giải thể để tái lập!
con cặt... tao vậy đó... đợi về hưu mới nói sao không nói trước đây ?
XóaTuổi thơ "cháu ngoan" chỉ học
Trả lờiXóaĐánh "Ngụy", đánh Mỹ, đánh Tây.
Lớn lên đâu còn gì đánh,
Cháu ngoan chỉ biết ... đánh giày!
Nước ta giờ là của Đảng,
Tự Do, dân chết mặc bay,
Độc Lập, quan ngồi tham nhũng,
Hạnh Phúc, trẻ lết ăn mày!
Hoàng Sa thì không còn nữa,
Nam Quan, Bản giốc đã bay,
Cao nguyên của Tàu Bô-Xít,
Cháu ngoan chỉ có gốc cây!
Mỹ, Tây bây giờ là bạn,
Còn Tàu là bố, là thầy,
Nhân dân, có đảng ta trị,
Chúng cháu xin nhận đánh giày!
Đại biểu nào không nhất trí,
Đứng dậy can đảm cho hay!
Du Hồ
Hởi Anh Bộ Đội
Hởi anh Bộ Đội, Thương Binh
Chắc anh đã thấy dân mình ra sao
Công Lao xương máu năm nào
Bây giờ lãnh đạo mang trao cho Tàu
Nam Quan, Bản Giốt còn đâu
Hoàng Sa biển rộng lần hồi cống dâng
Đời anh sống chết bao lần
Vì lòng yêu nước dự phần góp tay
Trắng đen rõ thật ban ngày
Cộng đảng chính thật một bầy độc tôn
Quảnh mặt bất chấp lòng dân
Phản bội xương máu giết mầm Tự Do
Việt Nam nguyên dẫy sơn hà
Mồ hôi công sức ông cha đắp bồi
Truyền thống dân tộc còn đâu
Lê-Nin, Cát- Mác trị ngồi nước ta
Trong tay sẵn khẩu AK
Ngày xưa anh đã xông pha bao lần
Xin anh đừng chớ lừng khừng
Ra tay cứu độ thanh trừng kẻ gian
Nông, Triết, Dũng lũ bạo tàn
Chúng đem bán nước cho phường Tàu Mao
Toàn Dân chung một cao trào
Trong ngoài hiệp lực diệt Mao cứu nhà.
Nguyễn Quốc Việt Hùng
Hỡi
Các bác Nông Dân Tay lấm chân bùn
Các Giáo Dân bị áp bức
Các Phật Tử bị đàn áp
Công Nhân bị bóc lột
Nông Dân bị cướp ruộng, cướp đất
Công Dân bi oan khiên
Đồng Bào bị ức hiếp
Hãy mạnh dạn đứng lên
Nhân Dân Toàn Thắng
Thôi, Nông dân bọn tao bị lừa quá nhiều rồi...khi cần thì bây kêu nông dân, công việc rồi bọn bây bỏ đói...
XóaTổ quốc tôi như miếng da lừa
Trả lờiXóaMột lần ước mất đi một ít
Ước phồn vinh: rừng mất cây, biển Đông mất cá
Ước vẹn toàn: Cao nguyên, hải đảo chuyển sang người
Tôi đứng ôn hòa, biểu ngữ chống Bắc Kinh
Người đến đầu tiên lại là cảnh sát
Họ nhìn tôi như nhìn loài chó ghẻ
Tôi ngã rồi họ dựng chúng tôi lên
Những nắm đấm thôi miên vào mặt.
Họ là người Việt Nam như tôi
Ở chung với tôi trên mảnh đất cỗi cằn sỏi đá.
Ở chung với tôi mảnh đất ngàn năm vật vã
Lo sinh nhai, lo giữ chốn sinh tồn.
Tôi nằm lăn ra đất
Nước mắt nuốt vào trong
Lịch sử 4 ngàn năm triều đại nào như thế?
Có những con chó điên
Có vài con chó điên trong đồn công an phường Đồng Xuân- Hà Nội.
Chúng mặc áo dân lành bên ngoài áo vàng cảnh sát.
Chúng nằm trong lực lượng chống biểu tình
Dù là biểu tình bảo vệ đất đai tổ quốc
Có vài con chó điên trong đồn công an sáng ngày 29
Chúng cắn xé chúng tôi
trong tay không tấc sắt,
trong tay chỉ một băng rôn,
trên người mặc chiếc áo trắng trong màu yêu nước
Chúng được dạy cách cắn
Chúng được dạy cách sủa
Chúng được dạy các hành vi của kẻ cầm quyền.
Thơ hay quá
XóaCS thật làm cách mạng đang bị CS giả hiệu điều hành, lãnh đạo...Ngụy còn tốt hơn bọn này...
Trả lờiXóaVNCH còn dám đánh Tàu, còn dám kiện chúng nó lên Liên hiệp quốc...
Trả lờiXóaNguyễn Ngọc Thiện đó còn ko dám ho, Phan Công Tuyên thì có là gì?????????????
Trả lờiXóanói thiệt là dân Huế chỉ được cái mồm thôi chơ nhát chết lắm, hèn chi hồi Mậu Thân bị CS thịt cho mấy ngàn thì đáng lắm!
đến tận bây giờ cũng có ai dám nói mô??????
XóaMuốn chết đói à? Im lặng để còn nuôi gia đình, noíi không ai trả lương cho mô
Xóa