Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013

Tâm tư người lính già

Cu Hả
Theo dòng lịch sử dân tộc để chiêm nghiệm việc đời việc nước.

Triều đình Nhà Nguyễn ngày một suy thoái, nạn vua quan, địa chủ, phú nông hoang dâm, tham nhũng, cường hào, áp bức, bất công tràn lan đã gây nên thảm trạng lòng người ly tán, nông dân nỗi loạn, khởi nghĩa nỗi lên như rươi trên khắp mọi miền đất nước đã tạo ra những cơ hội vàng cho các thế lực ngoại xâm đã và đang nhòm ngó bằng những cặp mắt cú vọ săm soi không ngừng nghĩ phút giây đến tình hình chính trị và lòng dân Vương triều Nguyễn. 

Và...
Ngày 01.8.1858: Mở đầu cuộc kháng chiến của dân tộc Việt Nam chống chủ nghĩa thực dân khi hạm đội Pháp và Tây Ban Nha nổ súng tiến công đánh chiếm bán đảo Sơn Trà Đà Nẵng.
ngày 07.11.1917: Cuộc Cách mạng xã hội chủ nghĩa Tháng Mười Nga vĩ đại thành công.
ngày 02.3.1919: Khai mạc Đại hội Quốc tế III, tức Quốc tế cộng sản.
ngày 20.4.1919: Tôn Đức Thắng tham gia cuộc binh biến ở Biển Đen ủng hộ nước Nga Xô viết.
ngày 16.6.1919: Nguyễn Tất Thành chính thức lấy tên là Nguyễn Ái Quốc gửi yêu sách 8 điểm của Nhân dân Việt Nam tại Hội nghị Versailles.
Từ ngày 25 đến 30.12.1920: Đồng chí Nguyễn Ái Quốc tham gia Đại hội lần thứ XVIII Đảng Xã hội Pháp, bỏ phiếu tán thành gia nhập Quốc tế III, trở thành Người cộng Sản Việt Nam đầu tiên tham gia sáng lập Đảng Cộng Sản Pháp.

Bác Hồ là người Việt Nam Cộng Sản là VC đầu tiên.
Bác Hồ làm VC để chỉ nhằm một lý tưởng, một mục đích tối thượng là Cứu NƯỚC, Cứu DÂN. 
Lớp lớp với các thế hệ người Việt Nam đi theo Bác Hồ để làm Việt Cộng nhằm kháng chiến chống ngoại xâm giành lại giang sơn gấm vóc với nền hòa bình, thống nhất, độc lập, tự do, hạnh cho toàn Dân Việt!
Việt Cộng quên mình, quên nhà để cứu NƯỚC, cứu DÂN! 

ĐỒNG CHÍ
Tác giả: Chính Hữu

Quê hương anh nước mặn đồng chua 
Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá 
Anh với tôi đôi người xa lạ 
Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau. 
Súng bên súng, đầu sát bên đầu 
Đên rét chung chăn thành đôi tri kỷ 
Đồng chí! 
Ruộng nương anh gửi bạn thân cày 
Gian nhà không mặc kệ gió lung lay 
Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính. 
Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh, 
Sốt run người, vừng trán ướt mồ hôi. 
Áo anh rách vai 
Quần tôi có vài mảnh vá 
Miệng cười buốt giá 
Chân không giày 
Thương nhau tay nắm lấy bàn tay! 
Đêm nay rừng hoang sương muối 
Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới 
Đầu súng trăng treo.

Việt Cộng đăm đăm: Hạnh phúc non sông, hạnh phúc nhà!
Việt Cộng như Bác Hồ chỉ dạy: Lo trước DÂN, vui hưởng sau DÂN!
Lắm bọn cơ hội chủ nghĩa, chủ nghĩa cá nhân, nhóm lợi ích vị kỷ như "đồng chí X, như Hồ Xuân Mãn thì thường cho rằng những đức tính ở trên chỉ là giáo điều nên chúng đã làm ngược lại.
Ai cũng muốn sung sướng nhưng đã là VC thì nhất thiết phải: Người sung sướng mình sung sướng - Nghĩ khác làm khác là phi VC!
Là VC giữ vai trò lãnh đạo, chỉ huy thì cũng như người làm nghề trổ nước cho đồng ruộng lúa (điều hành thủy lợi tưới, tiêu), chân ruộng có nơi cao nơi thấp nhưng phải làm cho chân nào cũng có nước, tránh cho được cái cảnh nơi khô hạn, nơi ngập tràn thì đó mới là người VC.
Ai đó mà có óc não rằng: Ta tài ta sung sướng sang trọng, bay dốt thì bay chịu khổ chịu hèn. Ắc đích thị hắn không tí chút VC! 
Đã là VC thời phải biết hài hòa cái chung, cái riêng; Để cái riêng ngất ngưỡng nghễu nghện trên cái chung thì còn mô là VC!
Hiện nay trong đám quan chức cầm chịch ở tỉnh ủy, chính quyền tỉnh Thừa Thiên Huế cùng các huyện, thị xã toàn là những tay đắm say thích thú nhà lầu, xe hơi tiền tỉ, tiệc tùng toàn sơn hào, hải vị của chốn hoàng cung, đú đởn chân dài, xài toàn USD nên mần chi có VC trong nớ.
Hãy điểm mặt gọi tên ắc rõ!
Đám quan chức cầm chịch hiện nay coi trọng nhiệm kỳ nên tranh thủ quơ cào, vơ vét cho đến lúc hạ cánh an toàn nên "ít lời là vàng" nên chuyện đấu tranh vì chân lý VC là xa xỉ với chúng.
Đám quan chức cầm chịch hiện nay tồn tại với động cơ chính yếu là duy lợi là quơ cào là vơ vét cho thỏa túi tham, nên ân oán giang hồ với đám đại gia ngày một sâu sắc, trầm trọng. Trong quan hệ của chúng cốt tử là chỉ nhằm thủ lợi, tranh đoạt lẫn nhau cả địa vị, chức quyền, lợi lộc, gái gú...nên mâu thuẩn ở chúng ở tầm đối kháng hơn cả đấu tranh giai cấp nên chi việc Hồ Xuân Mãn chạy cho được danh hiệu ahllvtnd thực chất chỉ là để làm cái lô cốt, cái lá bùa hộ mệnh cho hắn, một quan chức trọc phú ở cái xứ lắm thằng "Sỏi" ấy mà!
Mấy tay núp dạng "Xã hội đen" để hù các Lão thành VC CCB ở Phong Điền - Thừa Thiên Huế vừa rồi nói thẳng ra là mấy thằng sĩ quan Công an Phong Điền &Thừa Thiên Huế cả đấy, Đồng chí Mai Văn Hà rõ cả đó mà.
Cu Hả tui nghiệm rồi "Xã hội đen" thực không tấn công VC CCB mô; Bởi ở họ không có căn cơ gì đối kháng, bởi ở họ đều vô sản, chỉ có điều "Xã hội đen" mang tánh lưu manh đó thôi!

Cái "hội nghị đối chất" nớ nõ dám mọc ra mô!

  1. Tránh đi theo vết xe đổ của Hồ Xuân Mãn
  2. Chân lý trước mắt ta thôi
  3. Cán bộ và luân chuyển cán bộ sau 10 năm thực hiện 
  4. Đôi điều suy nghĩ về Huế (tt)
  5. Đôi điều suy nghĩ về Huế
  6. Hồ Xuân Mãn Cuộc
  7. Chỉ có một khả năng...
  8. Tâm tư người lính già
  9. Lý Thông đời mới
  10. Báo chí viết về AHLLVTND HỒ XUÂN MÃN
  11. Buổi gặp gỡ của chiến sĩ an ninh
  12. Tường thuật buổi làm việc của UBKTTW với CCB Phong...
  13. Ngày kị lần thứ 40 ở thôn Phò Ninh
  14. Bàn tay không che được bầu trời
  15. Việt Cộng viếng đồng đội tại Nghĩa trang Liệt sĩ H...
  16. HỒ VIẾT BÁ & BẢN THÀNH TÍCH CỦA ÔNG HỒ XUÂN MÃN
  17. Gặp người biệt động thành Huế từng lên truyền hình...
  18. Thi hành kỷ luật khai trừ khỏi Đảng và đình chỉ ch...
  19. Mùa xuân năm 1975, Mãn đứng ở đâu?
  20. Thượng bất chính, hạ tắc loạn
  21. Ủy ban KTTƯ: 30/6/2012 giải quyết xong danh hiệu A...
  22. "Vua"Huế đi săn thời nay
  23. Mãn "ĐI" làm anh hùng chứ không có "CHẠY"...
  24. Xin hỏi Trần Văn Minh người bí thư thầm lặng...27 ...
  25. Bí thư tỉnh ủy Hồ Xuân Mãn tự kể về nhiều cái nhất...
  26. Hồ Xuân Mãn tự viết tạp văn đăng trên Tạp chí Sông...
  27. Bài báo của Quốc Anh - Thảo Nguyên đăng trên báo ...
  28. Bài báo của Phan Bùi Bảo Thy đăng 2 số trên Báo An...
  29. Bài báo của Hữu Thu - Bảo Hân đăng 2 số trên Báo Đ...
  30. Nhân Dân Tự Vệ VNCH
  31. Đơn khiếu nại về thành tích khai man của Bí thư tỉ...
  32. Một bài bình luận về "anh hùng" trên Báo Lao Động
  33. Xào xáo làm báo kiểu Phan Bùi Bảo Thy
  34. Hữu Thu...tự bán rẻ nhân cách với một giá bèo
  35. Mãn lên chức bí thư tỉnh ủy ở phút 89...
  36. Trung tá Hồ Xuân Phương
  37. Chủ nhân của 3.000 USD thưa chuyện với anh Mãn
  38. Từ bài báo "VỀ LẠI PHONG ĐIỀN"
  39. Đất cố đô có "vua"!
  40. XIN HỎI ÔNG BÍ THƯ TỈNH UỶ
  41. BÍ THƯ TỈNH UỶ THỪA THIÊN HUẾ, HỒ XUÂN MÃN

24 nhận xét:

  1. BÁC HỒ trước đây làm gi có xe lexus mà đi làm gì co gái gú mà bị bớp tai. làm gì có chân gấu ,đái dê để mà ăn ở nhà hàng tây nguyên như mãn vây mà mãn lại đươc là gương điển hình hoc tập làm theo tấm gương HỒ CHÍ MINH . BAC HỒ lam gi có chuyện khai man thành tích như mãn

    Trả lờiXóa
  2. Cả cuộc đời Người chưa bao giờ có một bản thành từng,trên ngực có Người không hề có một tấm huân chương ,Người là tấm gương sáng của mọi thời đại ,Người là Hồ Chí Minh,Người không có thứ học trò như Mãn.

    Trả lờiXóa
  3. Một ý kiến ủng hộ VClúc 13:12 25 tháng 6, 2013

    Về sự im lặng của những người lãnh đạo tổ chức đảng và chính quyền của tỉnh Thừa Thiên Huế, họ có vẻ như họ không muốn đề cập đến vấn đề này ( tránh né ). Hình như vẫn còn nỗi sỡ hãi khủng khiếp trong tâm trí của họ, hình như họ còn hoài nghi có một thế lực ngầm nào đó, nến họ đứng về phía những người CCB và người cọng sản việt nam ( Việt Cọng ) huyện Phong điền họ sẽ gặp rắc rối trên con đường quan lộ của họ. Sở dĩ tác giả nói những người cọng sản Việt Nam (VC) để phân biệt rõ ràng với người đảng viên cộng sản ngày nay. Hơi hồ đồ một chút khi thấy đã có sự khác biệt về lối sống , phong cách, tiêu chuẩn đạo đức của đảng viên cộng sản và người cọng sản Việt nam (VC). Các bác CCB và VC Phong điền , các bác phải thận trọng , trong cuộc đấu tranh này, nếu ngày mai, Trung ương nói các bác sai, đồng nghĩa với viêc các bác mang tội vu khống anh Mãn, lúc đó hàng trăm bài báo trong tỉnh sẽ tha hồ ném đá các bác cho xem. Đương nhiên chả thằng nào dám bắt tù các bác, nhưng xã hội đen quá bức xúc các bác lâu rồi nay sẽ được dịp trả đũa,một đợt rút kinh nghiệm trong đảng với tiêu đề" Nâng cao tinh thần cảnh giác, chống lại âm mưu diễn biến hòa bình của các thế lực thù địch, như vụ VC và CCB PĐ" > Đề nghị anh Cu Hả cho biết ý kiến của anh qua comment này.

    Trả lờiXóa
  4. Về sự im lặng của những người lãnh đạo tổ chức đảng và chính quyền của tỉnh Thừa Thiên Huế...
    Cán bộ lãnh đạo Huế được đào tạo theo phương thức “chen ngang”, nghe họ nói, thấy họ làm, nhìn họ chơi...là hiểu hàng...
    Là sản phẩm của Mãn...họ chỉ đến vậy...nói như Nguyễn Ngọc Thiện “ Huế không cần tìm cán bộ giỏi, khi kinh tế đi lên tự khắc họ tìm đến và xin ở lại”, Huế không thiếu cán bộ...ai muốn đi thì đi...muốn đến thì phải xin...
    Trình độ như Mãn cũng làm được bí thư tỉnh ủy 2 nhiệm kì...
    Các Bác có tâm tư...thôi ngủ đi cho khỏe...

    Trả lờiXóa
  5. Số đỏ của Vũ Trọng Phụng là tác phẩm tố cáo hiện thực xã hội độc đáo bằng tiếng cười ào ạt, bằng một hình tượng “kì dị” mà nổi bật và đại diện trong tác phẩm là nhân vật Xuân Tóc Đỏ.
    Thông qua Xuân Tóc Đỏ, Vũ Trọng Phụng cho thấy cái xã hội lúc bấy giờ là “tấn kịch thực sự của con người giữa những sự giả dối buồn cười”. Đó là một tên cơ hội, tiến được trong xã hội nhờ trò “gian trá bịp bợm”. Xuân Tóc Đỏ thực chất chỉ là một đứa lưu manh, vô học với lí lịch tối đen như mực: “Thằng Xuân lấy đầu hè, xó cửa làm nhà; lấy sấu các phố, cá hồ Hoàn Kiếm làm vui. Nó đã bán phá xa, bán nhật trình, bán cao đơn hoàn tán trên xe lửa, chạy rạp hát, và với ba nghề tiểu xảo khác nữa. Ánh nắng mặt trời làm cho tóc nó đỏ như tóc Tây. Cảnh ngộ đó tạo nên nó một đứa hoàn toàn vô giáo dục, nhưng tính nó quái lắm, thạo đời lắm”...

    Trả lờiXóa
  6. Cuộc đời Xuân Tóc Đỏ hết gặp vận may này đến vận may khác. Sự “huyên thuyên” của hắn khi chữa bệnh cho cụ cố làm mọi người kinh ngạc, nhưng hắn đã chinh phục được họ. Ở nhân vật này xuất hiện nhiều điều bất ngờ nhưng lại phù hợp với lô – gíc nội tại. Tính cách luôn có những mặt trước sau không hể thay đổi. Bản chất của một tên lưu manh, mở miệng ả là cứ “mẹ kiếp”, “nước mẹ gì”. Sự khôn ranh không phải do học hành mà do sự bắt chước, che đậy, đối phó với mọi tình huống. Nào hắn có biết làm thơ đâu mà cũng được tôn là “Xuân Tóc Đỏ thi sĩ”, thực chất hắn chỉ thuộc bài thơ “thuốc cảm, nhức đầu” của những tiệm thuốc giao cho hắn đi bán dạo!

    Trả lờiXóa
  7. Xuân Tóc đỏ thấy rõ vị trí của mình trong xã hội, hắn ngày càng nhận rõ muốn tạo được thanh thế và uy tín thì phải xem thường mọi người ! Hắn càng làm bộ, giả dối bao nhiêu thì lại được kính trọng bấy nhiêu... Dù làm ra vẻ kiểu cách nhưng bản chất của nhân vật này vẫn là lố bịch, kệch cỡm. Thái độ của hắn mỗi lần được tiếp xúc với mọi người chỉ là sự đòi hỏi kiểu cách : “Rất hân hạnh”...và hết sức lố bịch khi hắn đứng trước quần chúng : “Hỡi quần chúng, mi không hiểu gì, mi oán ta. Ta vẫn yêu quý mi, mặc lòng mi chẳng rõ lòng ta. Thôi giản tán đi !”. Thực chất của Xuân Tóc Đỏ là như vậy.

    Trả lờiXóa
  8. Những kẻ luôn vỗ ngực tự coi mình là “lãnh đạo” là cách mạng thực chất bọn họ là những bầy hề đang tâp lối sông sống thượng lưu, thác loạn.
    Chỉ trong xã hội thực dân thì những kẻ như Xuân Tóc Đỏ mới có “vai trò quan trọng” đứng trên thiên hạ làm xã hội điên đảo, mục nát.
    Khốn khổ thay...bây chừ đi từ Hương Điền qua Hương Phú...thậm chí lên Nam Đông là gặp nhan nhãn như ruồi...

    Trả lờiXóa
  9. Ra làm quan, Nguyễn Công Trứ (1778-1858) rất bực mình, khó chịu với những kẻ bất tài mà ăn trên ngồi trốc, chỉ biết một mục đích là vinh thân phì gia.
    Ông cũng ghét độc những thói xu nịnh, đạo đức giả.
    Một lần, trong triều có viên quan đại thần mở tiệc mừng con thi đỗ cử nhân. Tiệc đông đủ quan khách, và cả những văn nhân tài tử. Tình cờ trước sân nhà viên quan, có một cây vông trổ hoa. Có người nêu ý là làm thơ vịnh cây vông cho vui. Nêu như vậy là dụng tâm tán tụng chủ nhân. Cây trổ hoa thì khác gì người thi đỗ. Trời đã ban lộc, ban phúc cho quan đại thần.
    Họ ép Nguyễn Công Trứ làm theo đầu đề ấy. Ông không từ chối mà ứng khẩu ngay:

    Biền, nam, khởi tử chẳng vun trồng
    Cao lớn làm chi những thứ vông
    Tuổi tác càng già, già xốp xáp
    Ruột gan không thấy thấy gai chông
    Ra tài lương đống không nên mặt
    Dựa chốn phiên ly chút đỡ lòng
    Đã biết nòi nào thì giống nấy
    Khen cho rứa cũng trổ ra bông!

    Trả lờiXóa
  10. Xuân Tóc Đỏ là hình tượng độc đáo trong tiểu thuyết hoạt kê đọc nhất vô nhị của văn học hiện thực 1930 – 1945. Thông qua những chuỗi cười mà Vũ Trọng Phụng lên án gay gắt cái xã hội đồi bại đê tiện thời ông sống.
    Tiếng cười ấy đồng thời cũng là tiếng chửi thẳng vào bọn người học đòi làm quý tộc, làm tư sản nhưng ngu độn, chỉ biết sống vì đồng tiền mà quên đi nhân phẩm.
    Lời Cu Hả cũng đang chửi thẳng vào mặt bọn "ưa làm quan cách mạng" hiện nay...

    Trả lờiXóa
  11. Sống như chết...lúc 15:17 25 tháng 6, 2013

    Cái danh hiệu “quý hoá” mà nhiều người nghĩ tới và không ngần ngại gán cho Xuân tóc đỏ gói gọn lại trong hai tiếng lưu manh. Theo cách hiểu thông thường, nhân vật lưu manh thường là loại người sống bên lề xã hội; lưu manh đồng nghĩa với những gì xấu xa: hư hỏng, lừa bịp, dối trá. Như vậy, Xuân bị gán cho những tội vạ nặng nề nhất. Thậm chí có thể nói, trong tâm trí của nhiều người, ngay đến Chí Phèo suốt ngày say khướt và mang mọi người ra chửi, sẵn sàng gây vạ cho cả làng Vũ Đại, xem ra còn có gì đó dễ chấp nhận hơn là Xuân tóc đỏ.
    Mà thà như Chí, như Xuân Tóc Đỏ có thể là nhân vật có thật nhưng đã được thổi vào tiểu thuyết...làm ta thấy dễ chịu hơn...quá lắm làm ta tủm tỉm cười...
    Mãn thì khác...nhân vật thật...đang sống thật...mà cũng đang chết dỡ...

    Trả lờiXóa
  12. Ta nghĩ ta là "Vua" đó thôi...
    Ngờ đâu sấm sét cú vu hồi...
    Lộn cổ tầng trời rơi xuống đất...
    Từ nay vĩnh viễn mãi xin thôi...

    Trả lờiXóa
  13. Copy bình luận số 2lúc 17:35 25 tháng 6, 2013

    Thời đánh Mỹ,
    Ai cũng là chiến sĩ.
    Chiến trường xưa,
    Cơm vắt muối vừng.

    Đêm quên rét,
    Ngày quên ánh sáng.
    Mặt trời lên,
    Những tưởng ánh trăng lên!

    Súng nổ quanh năm,
    Ai tính trước anh hùng?
    Chỉ muốn...
    Ngày mai...
    Đất trời giải phóng...

    Răng chừ?
    Răng ri?
    Anh hùng lồng lộng...
    Cờ giăng, kèn, trống...
    Tiền ủng, hậu hô...

    Hai tay gom cả cơ đồ:
    Cả chức,
    Cả đô,
    Cả biển hồ lai láng...

    Ai cũng có, một thời gian khó...
    Trần ai, ai cũng như ai...
    ...thì ra... đêm ngắn ngày dài,
    Cướp công đồng đội anh tài tưng công...

    Trả lờiXóa
  14. Nói như vậy nhưng ai là người đưa chúng lên đỉnh cao quyền lực ?

    Trả lờiXóa
  15. Trong BỘ CHÍNH TRỊ chi có Phùng Quang Thanh là AHLLVTND, Tư Sang, Ba Dũng cùng tuổi kỷ Sữu (1949), Ba Dũng tham gia CM từ năm 12 tuổi, Mãn tham gia năm 15 tuổi...Mãn có AHLLVTND...Mãn hơn 2 anh này...Mục đích của Mãn là UV BỘ CHÍNH TRỊ...
    Tội cho Mãn...Mãn hết thời...
    Chọc giận các Bác CCB PĐ các Bác đá cho lăn quay củ tỏi...

    Trả lờiXóa
  16. Nói về lãnh đạo của tt huế ko có gì hơn là hèn - khinh.Tôi đã chứng kiến từ Thiện, Cao,Hòa( đực và cấy)...mỗi khi đến nhà Mãn rất lễ phép như đày tớ với Ông chủ, lưng công thiếu đường lạy sống.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chính vì vậy...kể cả lên tivi Mãn không biết cười...Làm Vua, không biết nói chơi...

      Xóa
    2. Xa rời nguyên tắclúc 03:18 26 tháng 6, 2013

      Cán bộ của Đảng không có phong cách ấy...nguyên tắc "tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách" đã chết trong triều đại của Mãn...Mãn một mình một cõi...bây gờ thì Mãn LIỆT.

      Xóa
  17. ngưu tầm ngưu, mã tầm mã...lúc 03:09 26 tháng 6, 2013

    Kính trọng cấp trên cũng là văn hóa ứng xử...nhưng kính trọng kiểu phủ phục thì không còn văn hóa nữa...Mãn không muốn cấp dưới thấy cái yếu của mình, Mãn chỉ muốn chấp hành...không nghe và không muốn nghe ý kiến khác...bọn cấp dưới thấy cái nét ấy của Mãn, bọn họ chỉ phủ phục để vừa lòng anh, cúng cấp cho anh vừa lòng...để tại vị...để đi lên...đừng luân chuyển...
    Thầy nào trò ấy thôi...không hy vọng chi với cái đám cán bộ ni...những người có đức, có tài, có nhân, có sĩ nên tránh xa...mà muốn gần cũng không được...

    Trả lờiXóa
  18. Đ/c Nguyễn Minh Triết khi làm việc với lãnh đạo TT huế đã có nói đại ý thế này :
    Thừa thiên Huế được thiên nhiên ưu đãi có sông Hương , núi Ngự , lai được Vương Yrieeuf nhà Nguyễn mấy trăm năm tôn tạo cho một thành phố đầy danh lam thắng cảnh , cung điện , lầu đài , lăng tẩm nguy nga tráng lệ nhưng TT Huế chưa khai thác hết thế mạnh tiềm năng, vẫn là một tỉnh nghèo so với mặt bằng chung cả nước.
    Một showgame của HTV ( Truyền hình thành phố HCM )có câu hỏi : thành phố nào là thành phố du lịch , trả lời : HCM, Hanoi, Đà nẵng... một thí sinh bấm Thành phố Huế.. Bẹt bẹt... tiếng còi nổi lên đồng nghĩa với việc khảo sát 100 người không ai nghĩ đến Huế là thành phố du lịch, nhục quá. Về chỉ số nguồn nhân lưc,Human index do WB bình chọn ở Việt nam, nhất Bình Dương , Tp HCM, Đà nẵng, Hanoi.... Huế đứng gần chót Bảng Thiện nói : tôi khong chủ trương khuyến khích thu hút nhân tài bằng vật chất như các tỉnh khác mà... chí ra sự non kém về tư duy lãnh đạo ở tầm vĩ mô của anh ta, xin thưa để cho nhân tài quy lại Huế , chí đến khi đầu bạc răng long người ta mới nghĩ đến, Đất Thần kinh sinh hào kiệt, thế nhưng hào kiệt trôns hết rồi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mãn chỉ thích xử dụng người có hai đầu gối mềm mại...trả thù đời Bon quan cách mạng hiện nay cũng chỉ dùng người có hai đầu gối mềm mại...
      Kiểu mẹ chồng -nàng dâu...mẹ không cần con đẹp, giỏi giang...mẹ chỉ cần con biết phủ phục, chiều chuộng mẹ, đừng sai con của mẹ...
      Ngày xưa mẹ chịu cảnh ấy...bây giờ con cũng phải chịu như vậy...

      Xóa
  19. Cu Hả có thông tin chi mới cho con cháu biết với...không lẽ mấy cụ cho im luôn a?

    Trả lờiXóa
  20. Chuyện thời sự:
    Ông Phan Hữu Ðược, quê xã Minh Tiên, huyện Tiên Lãng - Hải Phòng đi thanh niên xung phong năm 1967; tháng 12-1970 nhập ngũ vào Ðại đội 4, Tiểu đoàn 3, Trung đoàn 5, Sư đoàn 350. Trong quá trình chiến đấu, ông bị thương, mất tích nhưng được người dân cứu giúp.
    Ông Được sau khi bị thương đã không còn nhớ đơn vị và quê hương của mình, ở lại sinh sống tại Tỉnh Tây Ninh suốt 40 năm qua. Trong khi đó, do không thấy ông Được trở về, đơn vị đã làm thủ tục công nhận ông là liệt sĩ. Gia đình và chính quyền địa phương đã lập bia mộ ông tại nghĩa trang liệt sĩ địa phương.
    Ông Được quên hết vì đã là Liệt sĩ...
    Cũng sau 40 năm Ông Mãn lại nhớ...thêm để làm AHLLVTND...

    Trả lờiXóa